1 Vả, hỡi anh em, tôi chẳng muốn cho anh em không biết tổ phụ chúng ta đều đã ở dưới đám mây, đi ngang qua biển,

2 chịu Môi-se làm phép báp tem trong đám mây và dưới biển,

3 ăn một thứ ăn thiêng liêng;

4 và uống một thứ uống thiêng liêng; vì họ uống nơi một hòn đá thiêng liêng theo mình và đá ấy tức là Đấng Christ.

5 Song phần nhiều trong vòng họ không đẹp lòng Đức Chúa Trời, nên đã ngã chết nơi đồng vắng.

6 Mọi điều đó đã xảy ra để làm gương cho chúng ta, hầu cho chúng ta chớ buông mình theo tình dục xấu, như chính tổ phụ chúng ta đã buông mình.

7 Cũng đừng thờ hình tượng nữa, như mấy người trong họ, theo lời chép rằng: Dân sự ngồi mà ăn uống, rồi đứng dậy mà chơi dỡn.

8 Chúng ta chớ dâm dục như mấy người trong họ đã dâm dục, mà trong một ngày có hai vạn ba ngàn người bị bỏ mạng.

9 Cũng chớ thử thách Chúa như mấy người trong họ đã thử thách mà bị loài rắn hủy diệt.

10 Lại cũng chớ lằm bằm như nấy người trong họ đã lằm bằm mà bị chết bởi kẻ hủy diệt.

11 Những sự ấy có nghĩa hình bóng, và họ đã lưu truyền để khuyên bảo chúng ta là kẻ ở gần cuối cùng các đời.

12 Vậy thì, ai tưởng mình đứng, hãy giữ kẻo ngã.

13 Những sự cám dỗ đến cho anh em, chẳng có sự nào quá sức loài người. Đức Chúa Trời là thành tín, Ngài chẳng hề cho anh em bị cám dỗ quá sức mình đâu; nhưng trong sự cám dỗ, Ngài cũng mở đàng cho ra khỏi, để anh em có thể chịu được.

14 Hỡi kẻ yêu dấu của tôi, vậy nên hãy tránh khỏi sự thờ lạy hình tượng.

15 Tôi nói với anh em cũng như nói với kẻ thông minh; chính anh em hãy suy xét điều tôi nói.

16 Cái chén phước lành mà chúng ta chúc phước, há chẳng phải là thông với huyết của Đấng Christ sao? Cái bánh mà chúng ta bẻ, há chẳng phải là thông với thân thể của Đấng Christ sao?

17 Vì chỉ có một cái bánh, chúng ta dầu nhiều, cũng chỉ một thân thể; bởi chưng chúng ta đều có phần chung trong một cái bánh.

18 Hãy xem dân Y-sơ-ra-ên theo phần xác; những kẻ ăn thịt con sinh tế, há không thông đồng với bàn thờ sao?

19 Nói vậy có ý chi? Của cùng thần tượng có ra gì chẳng?

20 Chắc là không; nhưng đồ người ngoại đạo cúng tế là cúng tế các quỉ, chớ không phải cúng tế Đức Chúa Trời. Vậy, tôi không muốn anh em thông đồng với các quỉ.

21 Anh em chẳng có thể uống chén của Chúa và cũng uống chén của các quỉ; chẳng có thể dự tiệc của Chúa, lại dự tiệc của các quỉ.

22 Hay là chúng ta muốn trêu lòng Chúa ghen chăng? Chúng ta há mạnh hơn Ngài sao?

23 Mọi sự đều có phép làm, nhưng chẳng phải mọi sự đều có ích; mọi sự đều có phép làm, nhưng chẳng phải mọi sự đều làm gương tốt.

24 Chớ ai tìm lợi riêng cho mình, nhưng ai nấy hãy tìm cho kẻ khác.

25 Phàm vật gì bán ở hàng thịt, hãy ăn, đừng vì cớ lương tâm mà hỏi chi về việc đó;

26 bởi chưng đất và mọi vật chứa trong đất đều thuộc về Chúa.

27 Nếu có người chẳng tin mời anh em, và anh em muốn đi, thì không cứ họ dọn ra đồ gì, hãy ăn đi hết thảy, đừng vì cớ lương tâm mà hỏi chi hết.

28 Song nếu có ai nói với anh em rằng: Cái nầy đã dâng làm của cúng, thì chớ ăn, vì cớ người đã bảo trước mình, lại vì cớ lương tâm:

29 tôi chẳng nói về lương tâm anh em, nhưng về lương tâm người đó. Vả, vì cớ nào sự tự do tôi phải bị lương tâm kẻ khác đoán xét?

30 Nếu tôi tạ ơn rồi ăn, cớ nào vì một bữa ăn đã cảm ơn mà lại bị chê bai?

31 Vậy, anh em hoặc ăn, hoặc uống, hay là làm sự chi khác, hãy vì sự vinh hiển Đức Chúa Trời mà làm.

32 Đừng làm gương xấu cho người Giu-đa, người Gờ-réc, hay là Hội thánh của Đức Chúa Trời;

33 hãy như tôi gắng sức đẹp lòng mọi người trong mọi việc, chẳng tìm ích lợi riêng cho mình, nhưng cho phần nhiều người, để họ được cứu.

1 And I do not wish you to be ignorant, brethren, that all our fathers were under the cloud, and all passed through the sea,

2 and all to Moses were baptized in the cloud, and in the sea;

3 and all the same spiritual food did eat,

4 and all the same spiritual drink did drink, for they were drinking of a spiritual rock following them, and the rock was the Christ;

5 but in the most of them God was not well pleased, for they were strewn in the wilderness,

6 and those things became types of us, for our not passionately desiring evil things, as also these did desire.

7 Neither become ye idolaters, as certain of them, as it hath been written, `The people sat down to eat and to drink, and stood up to play;`

8 neither may we commit whoredom, as certain of them did commit whoredom, and there fell in one day twenty-three thousand;

9 neither may we tempt the Christ, as also certain of them did tempt, and by the serpents did perish;

10 neither murmur ye, as also some of them did murmur, and did perish by the destroyer.

11 And all these things as types did happen to those persons, and they were written for our admonition, to whom the end of the ages did come,

12 so that he who is thinking to stand -- let him observe, lest he fall.

13 No temptation hath taken you -- except human; and God is faithful, who will not suffer you to be tempted above what ye are able, but He will make, with the temptation, also the outlet, for your being able to bear [it].

14 Wherefore, my beloved, flee from the idolatry;

15 as to wise men I speak -- judge ye what I say:

16 The cup of the blessing that we bless -- is it not the fellowship of the blood of the Christ? the bread that we break -- is it not the fellowship of the body of the Christ?

17 because one bread, one body, are we the many -- for we all of the one bread do partake.

18 See Israel according to the flesh! are not those eating the sacrifices in the fellowship of the altar?

19 what then do I say? that an idol is anything? or that a sacrifice offered to an idol is anything? --

20 [no,] but that the things that the nations sacrifice -- they sacrifice to demons and not to God; and I do not wish you to come into the fellowship of the demons.

21 Ye are not able the cup of the Lord to drink, and the cup of demons; ye are not able of the table of the Lord to partake, and of the table of demons;

22 do we arouse the Lord to jealousy? are we stronger than He?

23 All things to me are lawful, but all things are not profitable; all things to me are lawful, but all things do not build up;

24 let no one seek his own -- but each another`s.

25 Whatever in the meat-market is sold eat ye, not inquiring, because of the conscience,

26 for the Lord`s [is] the earth, and its fulness;

27 and if any one of the unbelieving do call you, and ye wish to go, all that is set before you eat, nothing inquiring, because of the conscience;

28 and if any one may say to you, `This is a thing sacrificed to an idol,` -- do not eat, because of that one who shewed [it], and of the conscience, for the Lord`s [is] the earth and its fulness:

29 and conscience, I say, not of thyself, but of the other, for why [is it] that my liberty is judged by another`s conscience?

30 and if I thankfully do partake, why am I evil spoken of, for that for which I give thanks?

31 Whether, then, ye eat, or drink, or do anything, do all to the glory of God;

32 become offenceless, both to Jews and Greeks, and to the assembly of God;

33 as I also in all things do please all, not seeking my own profit, but that of many -- that they may be saved.