1 Đức Chúa Jêsus phán cùng môn đồ một thí dụ, để tỏ ra rằng phải cầu nguyện luôn, chớ hề mỏi mệt:

2 Trong thành kia, có một quan án không kính sợ Đức Chúa Trời, không vị nể ai hết.

3 Trong thành đó cũng có một người đờn bà góa, đến thưa quan rằng: Xin xét lẽ công bình cho tôi về kẻ nghịch cùng tôi.

4 Quan ấy từ chối đã lâu. Nhưng kế đó, người tự nghĩ rằng: Dầu ta không kính sợ Đức Chúa Trời, không vị nể ai hết,

5 song vì đờn bà góa nầy khuấy rầy ta, ta sẽ xét lẽ công bình cho nó, để nó không tới luôn làm nhức đầu ta.

6 Đoạn, Chúa phán thêm rằng: Các ngươi có nghe lời quan án không công bình đó đã nói chăng?

7 Vậy, có lẽ nào Đức Chúa Trời chẳng xét lẽ công bình cho những người đã được chọn, là kẻ đêm ngày kêu xin Ngài, mà lại chậm chạp đến cứu họ sao!

8 Ta nói cùng các ngươi, Ngài sẽ vội vàng xét lẽ công bình cho họ. Song khi Con người đến, há sẽ thấy đức tin trên mặt đất chăng?

1 And he spake also a simile to them, that it behoveth [us] always to pray, and not to faint,

2 saying, A certain judge was in a certain city -- God he is not fearing, and man he is not regarding --

3 and a widow was in that city, and she was coming unto him, saying, Do me justice on my opponent,

4 and he would not for a time, but after these things he said in himself, Even if God I do not fear, and man do not regard,

5 yet because this widow doth give me trouble, I will do her justice, lest, perpetually coming, she may plague me.

6 And the Lord said, Hear ye what the unrighteous judge saith:

7 and shall not God execute the justice to His choice ones, who are crying unto Him day and night -- bearing long in regard to them?

8 I say to you, that He will execute the justice to them quickly; but the Son of Man having come, shall he find the faith upon the earth?