1 Đoạn, cả hội đồng đứng dậy, điệu Ngài đến trước mặt Phi-lát

2 Họ bèn khởi cáo Ngài rằng: Chúng tôi đã thấy người nầy xui dân ta làm loạn, cấm nộp thuế cho Sê-sa, và xưng là Đấng Christ, là Vua.

3 Phi-lát gạn Ngài rằng: Chính ngươi là Vua dân Giu-đa phải không? Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Thật như lời.

4 Phi-lát bèn nói với các thầy tế lễ cả và dân chúng rằng: Ta không thấy người nầy có tội gì.

5 Nhưng họ cố nài rằng: Người nầy xui giục dân sự, truyền giáo khắp đất Giu-đê, bắt đầu từ xứ Ga-li-lê rồi đến đây.

6 Khi Phi-lát nghe điều đó, thì hỏi nếu người nầy thật là dân Ga-li-lê chăng.

7 Biết Ngài thuộc quyền cai trị của vua Hê-rốt, bèn giải đến cho vua Hê-rốt, vua ấy ở tại thành Giê-ru-sa-lem trong mấy ngày đó.

8 Vua Hê-rốt thấy Đức Chúa Jêsus thì mừng lắm; vì lâu nay vua muốn gặp Ngài, nhơn đã nghe nói về chuyện Ngài, và mong xem Ngài làm phép lạ.

9 Vậy, vua hỏi Ngài nhiều câu, song Ngài không trả lời gì hết.

10 Các thầy tế lễ cả và các thầy thông giáo ở đó, cáo Ngài dữ lắm.

11 Bấy giờ vua Hê-rốt và quân lính hầu vua đều đãi Ngài cách khinh dể và nhạo báng Ngài; đoạn, họ mặc áo hoa hòe cho Ngài, rồi giao Ngài về cho Phi-lát.

12 Trước kia Phi-lát với vua Hê-rốt thù hiềm nhau, nhưng nội ngày ấy trở nên bạn hữu.

13 Phi-lát hiệp các thầy tế lễ cả, các quan đề hình và dân chúng lại, mà nói rằng:

14 Các ngươi đã đem nộp người nầy cho ta, về việc xui dân làm loạn; nhưng đã tra hỏi trước mặt các ngươi đây, thì ta không thấy người mắc một tội nào mà các ngươi đã cáo;

15 vua Hê-rốt cũng vậy, vì đã giao người về cho ta. Vậy, người nầy đã không làm điều gì đáng chết,

16 nên ta sẽ đánh đòn rồi tha đi.

17 (Số là đến ngày lễ, quan phải tha một tên tù cho dân.)

18 Chúng bèn đồng thanh kêu lên rằng: Hãy giết người nầy đi, mà tha Ba-ra-ba cho chúng tôi!

19 Vả, tên nầy bị tù vì dấy loạn trong thành, và vì tội giết người.

20 Phi-lát có ý muốn tha Đức Chúa Jêsus, nên lại nói cùng dân chúng nữa.

21 Song chúng kêu lên rằng: Đóng đinh nó trên cây thập tự đi! Đóng đinh nó trên cây thập tự đi!

22 Phi-lát lại nói đến lần thứ ba, rằng: Vậy người nầy đã làm điều ác gì? Ta không tìm thấy người có sự gì đáng chết. Vậy, đánh đòn xong, ta sẽ tha.

23 Nhưng chúng cố nài, kêu lớn tiếng rằng phải đóng đinh Ngài trên cây thập tự; tiếng kêu của họ được thắng.

24 Phi-lát truyền làm y như lời chúng xin.

25 Bèn tha tên tù vì tội dấy loạn và giết người, là người chúng đã xin tha; rồi phó Đức Chúa Jêsus cho mặc ý họ.

26 Khi chúng điệu Đức Chúa Jêsus đi, bắt một người xứ Sy-ren, tên là Si-môn, từ ngoài đồng về, buộc phải vác cây thập tự theo sau Ngài.

27 Có đoàn dân đông lắm đi theo Đức Chúa Jêsus, và có mấy người đờn bà đấm ngực khóc về Ngài.

28 Nhưng Đức Chúa Jêsus xây mặt lại với họ mà phán rằng: Hỡi con gái thành Giê-ru-sa-lem, đừng khóc về ta, song khóc về chính mình các ngươi và về con cái các ngươi.

29 Vì nầy, ngày hầu đến, người ta sẽ nói rằng: Phước cho đờn bà son, phước cho dạ không sanh đẻ và vú không cho con bú!

30 Bấy giờ, người ta sẽ nói với núi rằng: Hãy đổ xuống trên chúng ta! với gò rằng: Hãy che chúng ta!

31 Vì nếu người ta làm những sự ấy cho cây xanh, thì cây khô sẽ ra sao?

32 Chúng cũng đem hai người đi nữa, là kẻ trộm cướp, để giết cùng với Ngài.

33 Khi đến một chỗ gọi là chỗ Sọ, họ đóng đinh Ngài trên cây thập tự tại đó, cùng hai tên trộm cướp, một tên bên hữu Ngài, một tên bên tả.

34 Song Đức Chúa Jêsus cầu rằng: Lạy Cha, xin tha cho họ, vì họ không biết mình làm điều gì. Đoạn, họ bắt thăm chia nhau áo xống của Ngài.

35 Dân chúng đứng đó mà ngó. Các người coi việc nhạo cười Ngài, rằng: Nó đã cứu kẻ khác; nếu nó là Đấng Christ, Đấng Đức Chúa Trời đã lựa, thì hãy cứu mình đi!

36 Quân lính cũng dỡn cợt Ngài, lại gần đưa giấm cho Ngài uống,

37 mà rằng: Nếu ngươi là Vua dân Giu-đa, hãy tự cứu lấy mình đi!

38 Phía trên đầu Ngài, có đề rằng: Người Nầy Là Vua Dân Giu-đa.

39 Vả, một tên trộm cướp bị đóng đinh cũng mắng nhiếc Ngài rằng: Người không phải là Đấng Christ sao? Hãy tự cứu lấy mình ngươi cùng chúng ta nữa!

40 Nhưng tên kia trách nó rằng: Ngươi cũng chịu một hình phạt ấy, còn chẳng sợ Đức Chúa Trời sao?

41 Về phần chúng ta, chỉ là sự công bình, vì hình ta chịu xứng với việc ta làm; nhưng ngươi nầy không hề làm một điều gì ác.

42 Đoạn lại nói rằng: Hỡi Jêsus, khi Ngài đến trong nước mình rồi, xin nhớ lấy tôi!

43 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Quả thật, ta nói cùng ngươi, hôm nay ngươi sẽ được ở với ta trong nơi Ba-ra-đi.

44 Khi đó, ước giờ thứ sáu, khắp xứ đều tối tăm cho đến giờ thứ chín.

45 Mặt trời trở nên tối, và màn trong đền thờ xé chính giữa ra làm hai.

46 Đức Chúa Jêsus bèn kêu lớn rằng: Hỡi Cha, tôi giao linh hồn lại trong tay Cha! Ngài vừa nói xong thì tắt hơi.

47 Thầy đội thấy sự đã xảy ra, ngợi khen Đức Chúa Trời rằng: Thật người nầy là người công bình.

48 Cả dân chúng đi xem, thấy nông nổi làm vậy, đấm ngực mà trở về.

49 Song những kẻ quen biết Đức Chúa Jêsus và các người đờn bà theo Ngài từ xứ Ga-li-lê, đều đứng đằng xa mà ngó.

50 Có một người, tên là Giô-sép, làm nghị viên tòa công luận, là người chánh trực công bình,

51 không đồng ý và cũng không dự việc các ngươi kia đã làm. Người ở A-ri-ma-thê, là thành thuộc về xứ Giu-đê, vẫn trông đợi nước Đức Chúa Trời.

52 Người bèn đi đến Phi-lát mà xin xác Đức Chúa Jêsus.

53 Khi đã đem xác Ngài xuống khỏi cây thập tự, người lấy vải liệm mà bọc, rồi chôn trong huyệt đã đục nơi hòn đá, là huyệt chưa chôn ai hết.

54 Bấy giờ là ngày sắm sửa, và ngày Sa-bát gần tới.

55 Các người đờn bà đã từ xứ Ga-li-lê đến với Đức Chúa Jêsus, theo Giô-sép, xem mả và cũng xem xác Ngài đặt thể nào. Khi trở về, họ sắm sửa những thuốc thơm và sáp thơm.

56 Ngày Sa-bát, họ nghỉ ngơi theo luật lệ.

1 And having risen, the whole multitude of them did lead him to Pilate,

2 and began to accuse him, saying, `This one we found perverting the nation, and forbidding to give tribute to Caesar, saying himself to be Christ a king.`

3 And Pilate questioned him, saying, `Thou art the king of the Jews?` and he answering him, said, `Thou dost say [it].`

4 And Pilate said unto the chief priests, and the multitude, `I find no fault in this man;`

5 and they were the more urgent, saying -- `He doth stir up the people, teaching throughout the whole of Judea -- having begun from Galilee -- unto this place.`

6 And Pilate having heard of Galilee, questioned if the man is a Galilean,

7 and having known that he is from the jurisdiction of Herod, he sent him back unto Herod, he being also in Jerusalem in those days.

8 And Herod having seen Jesus did rejoice exceedingly, for he was wishing for a long [time] to see him, because of hearing many things about him, and he was hoping some sign to see done by him,

9 and was questioning him in many words, and he answered him nothing.

10 And the chief priests and the scribes stood vehemently accusing him,

11 and Herod with his soldiers having set him at nought, and having mocked, having put around him gorgeous apparel, did send him back to Pilate,

12 and both Pilate and Herod became friends on that day with one another, for they were before at enmity between themselves.

13 And Pilate having called together the chief priests, and the rulers, and the people,

14 said unto them, `Ye brought to me this man as perverting the people, and lo, I before you having examined, found in this man no fault in those things ye bring forward against him;

15 no, nor yet Herod, for I sent you back unto him, and lo, nothing worthy of death is having been done by him;

16 having chastised, therefore, I will release him,`

17 for it was necessary for him to release to them one at every feast,

18 and they cried out -- the whole multitude -- saying, `Away with this one, and release to us Barabbas,`

19 who had been, because of a certain sedition made in the city, and murder, cast into prison.

20 Pilate again then -- wishing to release Jesus -- called to them,

21 but they were calling out, saying, `Crucify, crucify him.`

22 And he a third time said unto them, `Why, what evil did he? no cause of death did I find in him; having chastised him, then, I will release [him].`

23 And they were pressing with loud voices asking him to be crucified, and their voices, and those of the chief priests, were prevailing,

24 and Pilate gave judgment for their request being done,

25 and he released him who because of sedition and murder hath been cast into the prison, whom they were asking, and Jesus he gave up to their will.

26 And as they led him away, having taken hold on Simon, a certain Cyrenian, coming from the field, they put on him the cross, to bear [it] behind Jesus.

27 And there was following him a great multitude of the people, and of women, who also were beating themselves and lamenting him,

28 and Jesus having turned unto them, said, `Daughters of Jerusalem, weep not for me, but for yourselves weep ye, and for your children;

29 for, lo, days do come, in which they shall say, Happy the barren, and wombs that did not bare, and paps that did not give suck;

30 then they shall begin to say to the mountains, Fall on us, and to the hills, Cover us; --

31 for, if in the green tree they do these things -- in the dry what may happen?`

32 And there were also others -- two evil-doers -- with him, to be put to death;

33 and when they came to the place that is called Skull, there they crucified him and the evil-doers, one on the right hand and one on the left.

34 And Jesus said, `Father, forgive them, for they have not known what they do;` and parting his garments they cast a lot.

35 And the people were standing, looking on, and the rulers also were sneering with them, saying, `Others he saved, let him save himself, if this be the Christ, the choice one of God.`

36 And mocking him also were the soldiers, coming near and offering vinegar to him,

37 and saying, `If thou be the king of the Jews, save thyself.`

38 And there was also a superscription written over him, in letters of Greek, and Roman, and Hebrew, `This is the King of the Jews.`

39 And one of the evil-doers who were hanged, was speaking evil of him, saying, `If thou be the Christ, save thyself and us.`

40 And the other answering, was rebuking him, saying, `Dost thou not even fear God, that thou art in the same judgment?

41 and we indeed righteously, for things worthy of what we did we receive back, but this one did nothing out of place;`

42 and he said to Jesus, `Remember me, lord, when thou mayest come in thy reign;`

43 and Jesus said to him, `Verily I say to thee, To-day with me thou shalt be in the paradise.`

44 And it was, as it were, the sixth hour, and darkness came over all the land till the ninth hour,

45 and the sun was darkened, and the vail of the sanctuary was rent in the midst,

46 and having cried with a loud voice, Jesus said, `Father, to Thy hands I commit my spirit;` and these things having said, he breathed forth the spirit.

47 And the centurion having seen what was done, did glorify God, saying, `Really this man was righteous;`

48 and all the multitudes who were come together to this sight, beholding the things that came to pass, smiting their breasts did turn back;

49 and all his acquaintances stood afar off, and women who did follow him from Galilee, beholding these things.

50 And lo, a man, by name Joseph, being a counsellor, a man good and righteous,

51 -- he was not consenting to their counsel and deed -- from Arimathea, a city of the Jews, who also himself was expecting the reign of God,

52 he, having gone near to Pilate, asked the body of Jesus,

53 and having taken it down, he wrapped it in fine linen, and placed it in a tomb hewn out, where no one was yet laid.

54 And the day was a preparation, and sabbath was approaching,

55 and the women also who have come with him out of Galilee having followed after, beheld the tomb, and how his body was placed,

56 and having turned back, they made ready spices and ointments, and on the sabbath, indeed, they rested, according to the command.