1 Vả, Đức Chúa Jêsus đã phán những lời ấy xong rồi, thì phán cùng môn đồ rằng:

2 Các ngươi biết rằng còn hai ngày nữa thì đến lễ Vượt qua, và Con người sẽ bị nộp để chịu đóng đinh trên cây thập tự.

3 Bấy giờ các thầy tế lễ cả và các trưởng lão trong dân nhóm lại trong tòa thầy cả thượng phẩm tên là Cai-phe;

4 và bàn với nhau dùng mưu chước gì đặng bắt Đức Chúa Jêsus mà giết.

5 Song họ nói rằng: Không nên làm trong ngày lễ, e trong dân chúng sanh ra điều xào xạc chăng.

6 Khi Đức Chúa Jêsus ở làng Bê-tha-ni, tại nhà Si-môn là người phung,

7 có một người đờn bà cầm cái chai bằng ngọc trắng đựng dầu thơm quí giá lắm, đến gần mà đổ trên đầu Ngài đương khi ngồi ăn.

8 Môn đồ thấy vậy, giận mà trách rằng: Sao phí của như vậy?

9 Dầu nầy có thể bán được nhiều tiền và lấy mà thí cho kẻ nghèo nàn.

10 Đức Chúa Jêsus biết điều đó, bèn phán cùng môn đồ rằng: Sao các ngươi làm khó cho người đờn bà đó? Người đã làm việc tốt cho ta;

11 vì các ngươi thương có kẻ nghèo ở cùng mình, song sẽ không có ta ở cùng luôn luôn.

12 Người đổ dầu thơm trên mình ta là để sửa soạn chôn xác ta đó.

13 Quả thật, ta nói cùng các ngươi, khắp cả thế gian, hễ nơi nào Tin Lành nầy được giảng ra, thì cũng thuật lại việc người ấy đã làm để nhớ đến người.

14 Bấy giờ có một người trong mười hai sứ đồ, tên là Giu-đa Ích-ca-ri-ốt, đến tìm các thầy tế lễ cả,

15 mà nói rằng: Các thầy bằng lòng trả cho tôi bao nhiêu đặng tôi sẽ nộp người cho? Họ bèn trả cho nó ba chục bạc.

16 Từ lúc đó, nó tìm dịp tiện để nộp Đức Chúa Jêsus.

17 Trong ngày thứ nhứt ăn bánh không men, môn đồ đến gần Đức Chúa Jêsus mà thưa rằng: Thầy muốn chúng tôi dọn cho thầy ăn lễ Vượt qua tại đâu?

18 Ngài đáp rằng: Hãy vào thành, đến nhà một người kia, mà nói rằng: Thầy nói: Giờ ta gần đến; ta và môn đồ ta sẽ giữ lễ Vượt qua trong nhà ngươi.

19 Môn đồ làm y như lời Đức Chúa Jêsus đã dạy mà dọn lễ Vượt qua.

20 Đến tối, Ngài ngồi ăn với mười hai sứ đồ.

21 Khi đương ăn, Ngài phán rằng: Quả thật, ta nói cùng các ngươi rằng có một người trong các ngươi sẽ phản ta.

22 Các môn đồ lấy làm buồn bực lắm, và lần lượt hỏi Ngài rằng: Lạy Chúa, có phải tôi không? Ngài đáp rằng:

23 Kẻ nào để tay vào mâm với ta, ấy là kẻ sẽ phản ta.

24 Con người đi, y theo lời đã chép về Ngài; song khốn nạn thay cho kẻ phản Con người! Thà nó chẳng sanh ra thì hơn!

25 Giu-đa là kẻ phản Ngài cất tiếng hỏi rằng: Thưa thầy, có phải tôi chăng? Ngài phán rằng: Thật như ngươi đã nói.

26 Khi đương ăn, Đức Chúa Jêsus lấy bánh, tạ ơn rồi, bẻ ra đưa cho môn đồ mà rằng: Hãy lấy ăn đi, nầy là thân thể ta.

27 Ngài lại lấy chén, tạ ơn rồi, đưa cho môn đồ mà rằng: Hết thảy hãy uống đi;

28 vì nầy là huyết ta, huyết của sự giao ước đã đổ ra cho nhiều người được tha tội.

1 And it came to pass, when Jesus finished all these words, he said to his disciples,

2 Ye have known that after two days the passover cometh, and the Son of Man is delivered up to be crucified.

3 Then were gathered together the chief priests, and the scribes, and the elders of the people, to the court of the chief priest who was called Caiaphas;

4 and they consulted together that they might take Jesus by guile, and kill [him],

5 and they said, Not in the feast, that there may not be a tumult among the people.

6 And Jesus having been in Bethany, in the house of Simon the leper,

7 there came to him a woman having an alabaster box of ointment, very precious, and she poured on his head as he is reclining (at meat).

8 And having seen [it], his disciples were much displeased, saying, To what purpose [is] this waste?

9 for this ointment could have been sold for much, and given to the poor.

10 And Jesus having known, said to them, Why do ye give trouble to the woman? for a good work she wrought for me;

11 for the poor always ye have with you, and me ye have not always;

12 for she having put this ointment on my body -- for my burial she did [it].

13 Verily I say to you, Wherever this good news may be proclaimed in the whole world, what this [one] did shall also be spoken of -- for a memorial of her.

14 Then one of the twelve, who is called Judas Iscariot, having gone unto the chief priests, said,

15 What are ye willing to give me, and I will deliver him up to you? and they weighed out to him thirty silverlings,

16 and from that time he was seeking a convenient season to deliver him up.

17 And on the first [day] of the unleavened food came the disciples near to Jesus, saying to him, Where wilt thou [that] we may prepare for thee to eat the passover?

18 and he said, Go away to the city, unto such a one, and say to him, The Teacher saith, My time is nigh; near thee I keep the passover, with my disciples;

19 and the disciples did as Jesus appointed them, and prepared the passover.

20 And evening having come, he was reclining (at meat) with the twelve,

21 and while they are eating, he said, Verily I say to you, that one of you shall deliver me up.

22 And being grieved exceedingly, they began to say to him, each of them, Is it I, Sir?

23 And he answering said, He who did dip with me the hand in the dish, he will deliver me up;

24 the Son of Man doth indeed go, as it hath been written concerning him, but wo to that man through whom the Son of Man is delivered up! good it were for him if that man had not been born.

25 And Judas -- he who delivered him up -- answering said, Is it I, Rabbi? He saith to him, Thou hast said.

26 And while they were eating, Jesus having taken the bread, and having blessed, did brake, and was giving to the disciples, and said, Take, eat, this is my body;

27 and having taken the cup, and having given thanks, he gave to them, saying, Drink ye of it -- all;

28 for this is my blood of the new covenant, that for many is being poured out -- to remission of sins;