1 Terbiye edilmeyi seven bilgiyi de sever, 2 Azarlanmaktan nefret eden budaladır.
2 İyi kişi RABbin lütfuna erer, 2 Ama düzenbazı RAB mahkûm eder.
3 Kötülük kişiyi güvenliğe kavuşturmaz, 2 Ama doğruların kökü kazılamaz.
4 Erdemli kadın kocasının tacıdır, 2 Edepsiz kadınsa kocasını yer bitirir.
5 Doğruların tasarıları adil, 2 Kötülerin öğütleri aldatıcıdır.
6 Kötülerin sözleri ölüm tuzağıdır, 2 Doğruların konuşmasıysa onları kurtarır.
7 Kötüler yıkılıp yok olur, 2 Doğru kişinin evi ayakta kalır.
8 Kişi sağduyusu oranında övülür, 2 Çarpık düşünceliyse küçümsenir.
9 Köle sahibi olup aşağılanan 2 Büyüklük taslayıp ekmeğe muhtaç olandan yeğdir.
10 Doğru kişi hayvanıyla ilgilenir, 2 Ama kötünün sevecenliği bile zalimcedir.
11 Toprağını işleyenin ekmeği bol olur, 2 Hayal peşinde koşansa sağduyudan yoksundur.
12 Kötü kişi kötülerin ganimetini ister, 2 Ama doğru kişilerin kökü ürün verir.
13 Kötü kişinin günahlı sözleri kendisi için tuzaktır, 2 Ama doğru kişi sıkıntıyı atlatır.
14 İnsan ağzının ürünüyle iyiliğe doyar, 2 Elinin emeğine göre de karşılığını alır.
15 Ahmağın yolu kendi gözünde doğrudur, 2 Bilge kişiyse öğüde kulak verir.
16 Ahmak sinirlendiğini hemen belli eder, 2 Ama ihtiyatlı olan aşağılanmaya aldırmaz.
17 Dürüst tanık doğruyu söyler, 2 Yalancı tanıksa hile solur.
18 Düşünmeden söylenen sözler kılıç gibi keser, 2 Bilgelerin diliyse şifa verir.
19 Gerçek sözler sonsuza dek kalıcıdır, 2 Oysa yalanın ömrü bir anlıktır.
20 Kötülük tasarlayanın yüreği hileci, 2 Barışı öğütleyenin yüreğiyse sevinçlidir.
21 Doğru kişiye hiç zarar gelmez, 2 Kötünün başıysa beladan kurtulmaz.
22 RAB yalancı dudaklardan iğrenir, 2 Ama gerçeğe uyanlardan hoşnut kalır.
23 İhtiyatlı kişi bilgisini kendine saklar, 2 Oysa akılsızın yüreği ahmaklığını ilan eder.
24 Çalışkanların eli egemenlik sürer, 2 Tembellikse köleliğe götürür.
25 Kaygılı yürek insanı çökertir, 2 Ama güzel söz sevindirir.
26 Doğru kişi arkadaşına da yol gösterir, 2 Kötünün tuttuğu yolsa kendini saptırır.
27 Tembel kişi işini bitirmez, 2 Oysa çalışkan değerli bir servet kazanır.
28 Doğru yol yaşam kaynağıdır, 2 Bu yol ölümsüzlüğe götürür.
1 Ai ưa điều sửa phạt ưa sự tri thức; Nhưng kẻ ghét sự quở trách là ngây dại.
2 Người lành được ơn của Đức Giê-hô-va; Nhưng Đức Chúa Trời định tội cho người toan mưu ác.
3 Loài người chẳng phải vì hung ác mà được lập vững bền; Song rễ người công bình chẳng bị lay động.
4 Người đờn bà nhơn đức là mão triều thiên cho chồng nàng; Còn vợ làm xấu hổ khác nào sự mục trong xương cốt người.
5 Tư tưởng người nghĩa chỉ là công bình; Song mưu luận kẻ ác đều là giả dối.
6 Các lời kẻ hung ác rình rập làm đổ huyết ra; Song miệng người ngay thẳng giải cứu người khỏi.
7 Đánh đổ kẻ hung ác thì họ chẳng còn nữa; Nhưng nhà người công bình còn đứng vững.
8 Người ta được khen ngợi tùy theo sự khôn sáng mình; Còn kẻ có lòng tà vạy sẽ bị khinh dể.
9 Thà một người ở bực hèn hạ và có tôi tớ, Còn hơn kẻ tự tôn mà lại thiếu ăn.
10 Người công bình coi sóc sự sống của súc vật mình; Còn lòng thương xót của kẻ dữ khác nào sự hung bạo.
11 Ai cày đất mình sẽ được vật thực dư dật; Còn ai theo kẻ biếng nhác thiếu trí hiểu.
12 Kẻ hung ác tham lam của hoạch tài; Song rễ của người công bình sanh bông trái.
13 Trong sự vi phạm của môi miệng có một cái bẫy tàn hại; Nhưng người công bình được thoát khỏi sự hoạn nạn.
14 Nhờ bông trái của môi miệng mình, người sẽ được no đầy phước; Và người ta sẽ được báo lại tùy theo việc tay mình đã làm.
15 Đường lối của kẻ ngu muội vốn ngay thẳng theo mắt nó; Còn người khôn ngoan nghe lời khuyên dạy.
16 Sự giận dữ của kẻ ngu muội liền lộ ra tức thì; Còn người khôn khéo che lấp sỉ nhục mình.
17 Kẻ nào nói thật, rao truyền sự công bình; Song kẻ làm chứng gian, phô sự giả dối.
18 Lời vô độ đâm xoi khác nào gươm; Nhưng lưỡi người khôn ngoan vốn là thuốc hay.
19 Môi chân thật được bền đỗ đời đời; Song lưỡi giả dối chỉ còn một lúc mà thôi.
20 Sự phỉnh gạt ở trong lòng kẻ toan mưu hại; Nhưng sự vui vẻ thuộc về người khuyên lơn sự hòa bình.
21 Chẳng một tai họa nào xảy đến cho người công bình; Song kẻ hung ác sẽ bị đầy đau đớn.
22 Môi miệng nói dối giả lấy làm gớm ghiếc cho Đức Giê-hô-va; Song ai ăn ở trung thành được đẹp lòng Ngài.
23 Người khôn khéo giấu điều mình biết; Còn lòng kẻ ngu muội xưng ra sự điên dại mình.
24 Tay người siêng năng sẽ cai trị; Nhưng tay kẻ biếng nhác phải phục dịch.
25 Sự buồn rầu ở nơi lòng người làm cho nao sờn; Nhưng một lời lành khiến lòng vui vẻ.
26 Người công bình dẫn đường cho kẻ lân cận mình; Còn các nẻo kẻ dữ làm sai lạc chúng.
27 Kẻ biếng nhác không chiên nướng thịt mình đã săn; Song người siêng năng được tài vật quí báu của loài người.
28 Sự sống ở nơi đường công bình; Trên lối nó không có sự chết.