1 A good name is better than oil of great price, and the day of death than the day of birth.

2 It is better to go to the house of weeping, than to go to the house of feasting; because that is the end of every man, and the living will take it to their hearts.

3 Sorrow is better than joy; when the face is sad the mind gets better.

4 The hearts of the wise are in the house of weeping; but the hearts of the foolish are in the house of joy.

5 It is better to take note of the protest of the wise, than for a man to give ear to the song of the foolish.

6 Like the cracking of thorns under a pot, so is the laugh of a foolish man; and this again is to no purpose.

7 The wise are troubled by the ways of the cruel, and the giving of money is the destruction of the heart.

8 The end of a thing is better than its start, and a gentle spirit is better than pride.

9 Be not quick to let your spirit be angry; because wrath is in the heart of the foolish.

10 Say not, Why were the days which have gone by better than these? Such a question comes not from wisdom.

11 Wisdom together with a heritage is good, and a profit to those who see the sun.

12 Wisdom keeps a man from danger even as money does; but the value of knowledge is that wisdom gives life to its owner.

13 Give thought to the work of God. Who will make straight what he has made bent?

14 In the day of wealth have joy, but in the day of evil take thought: God has put the one against the other, so that man may not be certain what will be after him.

15 These two have I seen in my life which is to no purpose: a good man coming to his end in his righteousness, and an evil man whose days are long in his evil-doing.

16 Be not given overmuch to righteousness and be not over-wise. Why let destruction come on you?

17 Be not evil overmuch, and be not foolish. Why come to your end before your time?

18 It is good to take this in your hand and not to keep your hand from that; he who has the fear of God will be free of the two.

19 Wisdom makes a wise man stronger than ten rulers in a town.

20 There is no man on earth of such righteousness that he does good and is free from sin all his days.

21 Do not give ear to all the words which men say, for fear of hearing the curses of your servant.

22 Your heart has knowledge how frequently others have been cursed by you.

23 All this I have put to the test by wisdom; I said, I will be wise, but it was far from me.

24 Far off is true existence, and very deep; who may have knowledge of it?

25 I gave my mind to knowledge and to searching for wisdom and the reason of things, and to the discovery that sin is foolish, and that to be foolish is to be without one's senses.

26 And I saw a thing more bitter than death, even the woman whose heart is full of tricks and nets, and whose hands are as bands. He with whom God is pleased will get free from her, but the sinner will be taken by her.

27 Look! this I have seen, said the Preacher, taking one thing after another to get the true account,

28 For which my soul is still searching, but I have it not; one man among a thousand have I seen; but a woman among all these I have not seen.

29 This only have I seen, that God made men upright, but they have been searching out all sorts of inventions.

1 Danh tiếng hơn dầu quí giá; ngày chết hơn ngày sanh.

2 Đi đến nhà tang chế hơn là đến nhà yến tiệc; vì tại đó thấy sự cuối cùng của mọi người; và người sống để vào lòng.

3 Buồn rầu hơn vui vẻ; vì nhờ mặt buồn, lòng được vui.

4 Lòng người khôn ngoan ở trong nhà tang chế, còn lòng kẻ ngu muội ở tại nhà vui sướng.

5 Thà nghe lời quở trách của người khôn ngoan, còn hơn là câu hát của kẻ ngu muội.

6 Vì tiếng cười của kẻ ngu muội giống như tiếng gai nhọn nổ dưới nồi. Điều đó cũng là sự hư không.

7 Phải, sự sách thủ tiền tài làm cho kẻ khôn ra ngu, và của hối lộ khiến cho hư hại lòng.

8 Cuối cùng của một việc hơn sự khởi đầu nó; lòng kiên nhẫn hơn lòng kiêu ngạo.

9 Chớ vội giận; vì sự giận ở trong lòng kẻ ngu muội.

10 Chớ nói rằng: Nhơn sao ngày trước tốt hơn ngày bây giờ? Vì hỏi vậy là chẳng khôn.

11 Sự khôn ngoan cũng tốt bằng cơ nghiệp; nó có ích cho những người thấy mặt trời.

12 Vì sự khôn ngoan che thân cũng như tiền bạc che thân vậy; nhưng sự khôn ngoan thắng hơn, vì nó giữ mạng sống cho người nào đã được nó.

13 Hãy xem xét công việc của Đức Chúa Trời; vì vật gì Ngài đã đánh cong, ai có thể làm ngay lại được?

14 Trong ngày thới thạnh hãy vui mừng, trong ngày tai nạn hay coi chừng; vì Đức Chúa Trời đặt ngày nầy đối với ngày kia, hầu cho người đời chẳng thấy trước đặng điều xảy ra sau mình.

15 Trong những người hư không của ta, ta đã thấy cả điều nầy: Người công bình tuy công bình cũng phải hư mất; và kẻ hung ác tuy hung ác lại được trường thọ.

16 Chớ công bình quá, cũng đừng làm ra mình khôn ngoan quá; cớ sao làm thiệt hại cho mình?

17 Cũng chớ nên hung hăng quá, và đừng ăn ở như kẻ ngu muội; cớ sao ngươi chết trước kỳ định?

18 Ngươi giữ được điều nầy, ấy là tốt; mà lại cũng đừng nới tay khỏi điều kia; vì ai kính sợ Đức Chúa Trời ắt tránh khỏi mọi điều đó.

19 Sự khôn ngoan khiến cho người khôn có sức mạnh hơn là mười kẻ cai trị ở trong thành.

20 Thật, chẳng có người công bình ở trên đất làm điều thiện, mà không hề phạm tội.

21 Chớ để lòng về mọi lời người ta nói, e ngươi nghe kẻ tôi tớ mình chưởi rủa mình chăng.

22 Vì thường khi lòng ngươi cũng biết mình đã rủa kẻ khác.

23 Ta đã lấy sự khôn ngoan nghiệm xét mọi sự ấy; ta nói rằng: Ta sẽ ở khôn ngoan; nhưng sự khôn ngoan cách xa ta.

24 Vả, điều chi xa quá, điều chi sâu thẩm lắm, ai có thể tìm được?

25 Ta lại hết lòng chuyên lo cho hiểu biết, xét nét, kiếm tìm sự khôn ngoan và chánh lý muôn vật, lại cho biết rằng gian ác là dại dột và sự dại dột là điên cuồng.

26 Ta tìm thấy một điều cay đắng hơn sự chết, ấy là một người đờn bà có lòng giống như lưới bẫy, tay tợ như dây tói: ai ở đẹp lòng Đức Chúa Trời sẽ thoát khỏi nó; còn kẻ có tội sẽ bị nó vấn lấy.

27 Kẻ truyền đạo nói: Sau khi xem xét muôn sự từng điều từng vật, đặng tìm chánh lý, thì nầy là điều ta tìm được;

28 ấy là lòng ta hãy còn tìm mà chưa tìm ra: trong một ngàn người đờn ông ta đã tìm được một người; còn trong cả thảy người đờn bà ta chẳng tìm được một ai hết.

29 Nhưng nầy là điều ta tìm được: Đức Chúa Trời đã dựng nên người ngay thẳng; song loài người có tìm kiếm ra lắm mưu kế.