1 But I say that as long as the son is a child, he is in no way different from a servant, though he is lord of all;

2 But is under keepers and managers till the time fixed by the father.

3 So we, when we were young, were kept under the first rules of the world;

4 But when the time had come, God sent out his Son, made of a woman, made under the law,

5 That he might make them free who were under the law, and that we might be given the place of sons.

6 And because you are sons, God has sent out the Spirit of his Son into our hearts, saying, Abba, Father.

7 So that you are no longer a servant, but a son; and if a son, then the heritage of God is yours.

8 But at that time, having no knowledge of God, you were servants to those who by right are no gods:

9 But now that you have come to have knowledge of God, or more truly, God has knowledge of you, how is it that you go back again to the poor and feeble first things, desiring to be servants to them again?

10 You keep days, and months, and fixed times, and years.

11 I am in fear of you, that I may have been working for you to no purpose.

12 My desire for you, brothers, is that you may be as I am, because I am as you are. You have done me no wrong;

13 But you have knowledge that with a feeble body I was preaching the good news to you the first time;

14 And you did not have a poor opinion of me because of the trouble in my flesh, or put shame on it; but you took me to your hearts as an angel of God, even as Christ Jesus.

15 Where then is that happy condition of yours? because I give you witness, that, if possible, you would have taken out your eyes and given them to me.

16 So then am I no longer your friend, because I give you true words?

17 Their interest in you is not good; but their desire is that you may be shut out, so that you may go after them.

18 But it is good to have an interest in a good cause at all times, and not only when I am present with you.

19 My children, of whom I am again in birth-pains till Christ is formed in you,

20 Truly my desire is to be present with you now, using a changed voice; for I am troubled about you.

21 Say, you whose desire it is to be under the law, do you not give ear to the law?

22 Because it is in the Writings, that Abraham had two sons, one by the servant-woman, and one by the free woman.

23 Now the son by the servant-woman has his birth after the flesh; but the son by the free woman has his birth through the undertaking of God.

24 Which things have a secret sense; because these women are the two agreements; one from the mountain of Sinai, giving birth to servants, which is Hagar.

25 Now this Hagar is the mountain Sinai in Arabia, and is the image of the Jerusalem which now is: which is a servant with her children.

26 But the Jerusalem on high is free, which is our mother.

27 For it is in the Writings, You who have never given birth, be glad; give cries of joy, you who have had no birth-pains; for the children of her who has been given up by her husband are more than those of the woman who has a husband.

28 Now we, brothers, as Isaac was, are the children of the undertaking of God.

29 But as in those days he who had birth after the flesh was cruel to him who had birth after the Spirit, even so it is now.

30 What then do the Writings say? Send away the servant-woman and her son; for the son of the servant-woman will not have a part in the heritage with the son of the free woman.

31 So, brothers, we are not children of the servant-woman, but of the free woman.

1 Vả, tôi nói rằng người kế tự dầu là chủ của mọi vật, mà đương còn thơ ấu, thì chẳng khác chi kẻ tôi mọi;

2 phải ở dưới quyền kẻ bảo hộ và kẻ coi giữ, cho đến kỳ người cha đã định.

3 Chúng ta cũng như vậy, khi còn thơ ấu, phải phục dưới các lề thói của thế gian.

4 Nhưng khi kỳ hạn đã được trọn, Đức Chúa Trời bèn sai Con Ngài bởi một người nữ sanh ra, sanh ra dưới luật pháp,

5 để chuộc những kẻ ở dưới luật pháp, và cho chúng ta được làm con nuôi Ngài.

6 Lại vì anh em là con, nên Đức Chúa Trời đã sai Thánh Linh của Con Ngài vào lòng chúng ta, kêu rằng: A-ba! Cha!

7 Dường ấy, người không phải là tôi mọi nữa, bèn là con; và nếu ngươi là con, thì cũng là kẻ kế tự bởi ơn của Đức Chúa Trời.

8 Xưa kia, anh em chẳng biết Đức Chúa Trời chi hết, thì làm tôi các thần vốn không phải là thần.

9 Nhưng hiện nay anh em biết Đức Chúa Trời lại được Đức Chúa Trời biết đến nữa, sao còn trở hướng về lề thói hèn yếu nghèo nàn đó mà suy phục nữa ư?

10 anh em hãy còn giữ ngày tháng, mùa, năm ư!

11 Tôi lo cho anh em, e tôi đã làm việc luống công giữa anh em.

12 Hỡi anh em, tôi xin anh em hãy giống như tôi; vì tôi cũng như anh em. Anh em không làm hại gì cho tôi.

13 Anh em biết rằng ấy là đương lúc xác thịt yếu đuối mà tôi truyền Tin Lành cho anh em lần thứ nhứt,

14 vì xác thịt tôi yếu đuối sanh ra sự rèn thử cho anh em mặc dầu, anh em cũng chẳng khinh tôi, chẳng chối tôi, mà lại tiếp rước tôi như một vị thiên sứ của Đức Chúa Trời, thật như chính mình Đức Chúa Jêsus Christ.

15 Vậy thì sự vui mừng của anh em đã trở nên thể nào? Vì tôi làm chứng cho anh em rằng, lúc bấy giờ, nếu có thể được thì anh em cũng móc con mắt mà cho tôi.

16 Tôi lấy lẽ thật bảo anh em, lại trở nên kẻ thù nghịch của anh em sao?

17 Những người đó vì anh em mà sốt sắng, thì không phải là ý tốt; nhưng họ muốn anh em lìa bỏ chúng tôi, hầu cho anh em sốt sắng vì họ.

18 Có lòng sốt sắng vì điều thiện thì tốt lắm, lúc nào cũng thế, không những khi tôi có mặt giữa anh em.

19 Hỡi các con, vì các con mà ta lại chịu đau đớn của sự sanh nở, cho đến chừng nào Đấng Christ thành hình trong các con,

20 ta muốn ở cùng các con và thay đổi cách nói; vì về việc các con, ta rất là bối rối khó xử.

21 Hãy nói cho tôi, anh em là kẻ ưa phục dưới luật pháp, há không nghe luật pháp sao?

22 Vì có chép rằng Ap-ra-ham có hai con trai: một là con của người nữ tôi mọi, một là con của người nữ tự chủ.

23 Nhưng con của người nữ tôi mọi sanh ra theo xác thịt, con của người nữ tự chủ sanh ra theo lời hứa.

24 Cả điều đó có một nghĩa bóng: hai người nữ đó tức là hai lời giao ước, một là lời giao ước tại núi Si-na -i, sanh con ra để làm tôi mọi ấy là nàng A-ga.

25 Vả, A-ga, ấy là núi Si-na -i, trong xứ A-ra-bi; khác nào như thành Giê-ru-sa-lem bây giờ, thành đó với con cái mình đều làm tôi mọi.

26 Nhưng thành Giê-ru-sa-lem ở trên cao là tự do, và ấy là mẹ chúng ta.

27 Vì có lời chép: Hỡi đờn bà son, ngươi là kẻ chẳng sanh nở chi hết, hãy vui mừng; Ngươi là kẻ chẳng từng chịu đau đớn sanh đẻ, hãy nức lòng mừng rỡ và bựt tiếng reo cười, Vì của cải của vợ bị để sẽ đông hơn con cái của người nữ có chồng.

28 Hỡi anh em, về phần chúng ta, chúng ta cũng như Y-sác, là con của lời hứa.

29 Nhưng, như bây giờ, kẻ sanh ra theo xác thịt bắt bớ kẻ sanh ra theo Thánh Linh, thì hiện nay cũng còn là thể ấy.

30 Song Kinh Thánh, có nói gì? Hãy đuổi người nữ tôi mọi và con trai nó; vì con trai của người nữ tôi mọi sẽ không được kế tự với con trai của người nữ tự chủ.

31 Ay vậy, hỡi anh em, chúng ta chẳng phải là con cái của người nữ tôi mọi, bèn là người nữ tự chủ.