1 Sul mio letto, durante la notte, ho cercato colui che lanima mia ama; lho cercato, ma non lho trovato.
2 Ora mi leverò, e andrò attorno per la città, per le strade e per le piazze; cercherò colui che lanima mia ama; lho cercato, ma non lho trovato.
3 Le guardie che vanno attorno per la città mhanno incontrata; e ho chiesto loro: "Avete visto colui che lanima mia ama?"
4 Di poco le avevo passate, quando trovai colui che lanima mia ama; io lho preso, e non lo lascerò, finché non labbia menato in casa di mia madre, e nella camera di colei che mha concepita.
5 Io vi scongiuro, o figliuole di Gerusalemme, per le gazzelle, per le cerve de campi, non svegliate, non svegliate lamor mio, finchessa non lo desideri!
6 Chi è colei che sale dal deserto, simile a colonne di fumo, profumata di mirra e dincenso e dogni aroma de mercanti?
7 Ecco la lettiga di Salomone, intorno alla quale stanno sessanta prodi, fra i più prodi dIsraele.
8 Tutti maneggiano la spada, sono esperti nelle armi; ciascuno ha la sua spada al fianco, per gli spaventi notturni.
9 Il re Salomone sè fatto una lettiga di legno del Libano.
10 Ne ha fatto le colonne dargento, la spalliera doro, il sedile di porpora; in mezzo è un ricamo, lavoro damore delle figliuole di Gerusalemme.
11 Uscite, figliuole di Sion, mirate il re Salomone con la corona di cui lha incoronato sua madre, il iorno de suoi sponsali, il giorno dellallegrezza del suo cuore.
1 Ban đêm tại trên giường mình, tôi tình người mà lòng tôi yêu dấu, Tôi tìm kiếm người mà không gặp.
2 Tôi nói: Ta sẽ chổi dậy bây giờ, dạo quanh thành, Trải qua các đường phố, các ngã ba, Đặng tìm người mà lòng tôi yêu dấu. Tôi Tìm kiếm người, nhưng không gặp.
3 những kẻ canh tuần vòng quanh thành có gặp tôi. Tôi hỏi rằng: Các ngươi có thấy người mà lòng ta yêu mến chăng!
4 Tôi vừa đi khỏi chúng xa xa, Thì gặp người mà lòng tôi yêu mến; Bèn nắm lấy người, không khứng buông ra, Cho đến khi đưa người về nhà mẹ tôi, Vào phòng của người đã thai dựng tôi.
5 Hỡi các con gái Giê-ru-sa-lem, ta ép nài các ngươi bởi những hoàng dương hay là con nai đồng nội, Chớ kinh động, chớ làm tỉnh thức ái tình ta Cho đến khi nó muốn.
6 người kia là ai, ở từ đồng vắng đi lên, Giống như trụ khói, xông một dược và nhũ hương, với đủ thứ hương của con buôn?
7 Kìa, kiệu của Sa-lô-môn, Có sáu mươi dõng sĩ trong bọn dõng sĩ Y-sơ-ra-ên Vây chung quanh nó;
8 Thảy đều cầm gươm và thạo đánh giặc; Ai nấy đều có gươm ở nơi đùi mình, Vì sợ hãi ban đêm.
9 Vua Sa-lô-môn làm cho mình một cái kiệu bằng gỗ Li-ban.
10 Người làm các trụ nó bằng bạc, Nơi dựa lưng bằng vàng, Chỗ ngồi bằng vật màu điều, Còn ở giữa lót bằng ái tình của các con gái Giê-ru-sa-lem.
11 Hỡi các con gái Si-ôn, hãy ra xem vua Sa-lô-môn Đội mão triều thiên mà mẹ người đã đội trên đầu người Trong ngày định thân, trong ngày lòng người vui vẻ.