1 Or vera un uomo nella contrada montuosa dEfraim, che si chiamava Mica.
2 Egli disse a sua madre: "I mille cento sicli dargento che thanno rubato, e a proposito de quali hai pronunziato una maledizione, e lhai pronunziata in mia presenza, ecco, li ho io; quel denaro lavevo preso io". E sua madre disse: "Benedetto sia dallEterno il mio figliuolo!"
3 Egli restituì a sua madre i mille cento sicli dargento, e sua madre disse: "Io consacro di mano mia questargento a pro del mio figliuolo, per farne unimmagine scolpita e unimmagine di getto; or dunque te lo rendo".
4 E quandegli ebbe restituito largento a sua madre, questa prese dugento sicli e li diede al fonditore, il quale ne fece unimmagine scolpita e unimmagine di getto, che furon messe in casa di Mica.
5 E questuomo, Mica, ebbe una casa di Dio; e fece un efod e deglidoli, e consacrò uno de suoi figliuoli, che gli servì da sacerdote.
6 In quel tempo non vera re in Israele; ognuno faceva quel che gli pareva meglio.
7 Or vera un giovine di Bethlehem di Giuda, della famiglia di Giuda, il quale era un Levita, e abitava quivi.
8 Questuomo si partì dalla città di Bethlehem di Giuda, per stabilirsi in luogo che trovasse adatto; e, cammin facendo, giunse nella contrada montuosa di Efraim, alla casa di Mica.
9 Mica gli chiese: "Donde vieni?" Quello gli rispose: "Sono un Levita di Bethlehem di Giuda, e vado a stabilirmi dove troverò un luogo adatto".
10 Mica gli disse: "Rimani con me, e siimi padre e sacerdote; ti darò dieci sicli dargento allanno, un vestito completo, e il vitto". E il Levita entrò.
11 Egli acconsentì a stare con quelluomo, che trattò il giovine come uno de suoi figliuoli.
12 Mica consacrò quel Levita; il giovine gli servì da sacerdote, e si stabilì in casa di lui.
13 E Mica disse: "Ora so che lEterno mi farà del bene, perché ho un Levita come mio sacerdote".
1 Trong núi Ep-ra-im, có một người nam tên là Mi-ca.
2 Người nói cùng mẹ mình rằng: Mười một trăm miếng bạc người ta ăn cắp của mẹ, mà mẹ đã rủa sả trước mặt con, và buông những lời trù ẻo chính tai con đã nghe, nầy bạc đó hiện ở trong tay con, ấy là con đã lấy. Mẹ người đáp rằng: Nguyện Đức Giê-hô-va ban phước cho con!
3 Mi-ca trả lại cho mẹ mình mười một trăm miếng bạc ấy. Mẹ nói cùng người rằng: Tôi biệt bạc nầy riêng ra cho Đức Giê-hô-va, để làm cho con trai tôi một cái tượng chạm luôn với cái chơn bằng gang. Vậy mẹ trả bạc lại cho con bây giờ.
4 Song Mi-ca lại trả bạc cho mẹ mình; mẹ lấy hai trăm miếng trao cho thợ đúc, làm một tượng chạm luôn với cái chơn bằng gang, để trong nhà Mi-ca.
5 Như vậy, nhà Mi-ca trở nên một cái miếu thờ thần. Người cũng làm một cái ê-phót, và những thê-ra-phim, rồi lập một con trai mình làm thầy tế lễ.
6 Trong lúc đó, không có vua nơi Y-sơ-ra-ên, mọi người cứ làm theo ý mình tưởng là phải.
7 Bấy giờ, ở Bết-lê-hem tại xứ Giu-đa, về nhà Giu-đa, có một gã trai trẻ là người Lê-vi, kiều ngụ trong thành ấy.
8 Người đó bỏ thành Bết-lê-hem tại xứ Giu-đa, đặng đi kiếm nơi nào kiều ngụ được. Đương đi đàng, người tới núi Ep-ra-im, qua nhà Mi-ca.
9 Mi-ca hỏi rằng: Ngươi ở đâu đến? Người Lê-vi đáp: Tôi ở Bết-lê-hem trong xứ Giu-đa đến, toan đi tới nơi nào tôi kiều ngụ được.
10 Mi-ca nói: Hãy ở đây với ta, làm cha và thầy tế lễ cho ta, ta sẽ cấp cho ngươi mỗi năm mười miếng bạc, một bộ áo xống, và những vật cần nuôi mình. Người Lê-vi bèn vào,
11 bằng lòng ở cùng Mi-ca, và Mi-ca coi người trẻ ấy như một con trai của mình.
12 Mi-ca lập người Lê-vi làm thầy tế lễ cho mình, và người ở trong nhà Mi-ca.
13 Mi-ca nói: Bây giờ ta biết rằng Đức Giê-hô-va sẽ làm ơn cho ta, bởi vì ta có người Lê-vi làm thầy tế lễ.