1 Allora Giobbe rispose e disse:
2 "Anche oggi il mio lamento è una rivolta, per quanto io cerchi di comprimere il mio gemito.
3 Oh sapessi dove trovarlo! potessi arrivare fino al suo trono!
4 Esporrei la mia causa dinanzi a lui, riempirei dargomenti la mia bocca.
5 Saprei quel che mi risponderebbe, e capirei quello che avrebbe da dirmi.
6 Contenderebbe egli meco con la sua gran potenza? No! invece, mi presterebbe attenzione.
7 Là sarebbe un uomo retto a discutere con lui, e sarei dal mio giudice assolto per sempre.
8 Ma, ecco, se vo ad oriente, egli non cè; se ad occidente, non lo trovo;
9 se a settentrione, quando vi opera, io non lo veggo; si nasconde egli nel mezzodì, io non lo scorgo.
10 Ma la via chio batto ei la sa; se mi mettesse alla prova, ne uscirei come loro.
11 Il mio piede ha seguito fedelmente le sue orme, mi son tenuto sulla sua via senza deviare;
12 non mi sono scostato dai comandamenti delle sue labbra, ho riposto nel mio seno le parole della sua bocca.
13 Ma la sua decisione e una; chi lo farà mutare? Quello chei desidera, lo fa;
14 egli eseguirà quel che di me ha decretato; e di cose come queste ne ha molte in mente.
15 Perciò nel suo cospetto io sono atterrito; quando ci penso, ho paura di lui.
16 Iddio mha tolto il coraggio, lOnnipotente mi ha spaventato.
17 Questo mi annienta: non le tenebre, non la fitta oscurità che mi ricopre.
1 Gióp đáp rằng:
2 Cho đến ngày nay, sự than siết tôi hãy còn cay đắng, Tay đè trên tôi nặng hơn sự rên siết tôi.
3 Oi! Chớ chi tôi biết nơi nào tìm được Chúa, Hầu cho đi đến trước tòa của Ngài?
4 Tôi hẳn sẽ giãi bày duyên cớ tôi trước mặt Ngài, Và làm đầy miệng tôi những lý luận.
5 Tôi sẽ biết các lời Ngài đáp lại cho tôi, Và hiểu điều Ngài muốn phán cùng tôi.
6 Chúa há sẽ lấy quyền năng lớn lao Ngài mà tranh luận với tôi sao? Không, Ngài sẽ chú ý về tôi.
7 Tại đó người ngay thẳng sẽ luận biện với Ngài, Và tôi được thoát khỏi kẻ đoán xét tôi đến mãi mãi.
8 Nầy, tôi đi tới trước, nhưng không có Ngài tại đó; Tôi đi lại sau, song tôi cũng chẳng nhìn thấy Ngài;
9 Qua phía tả, khi Ngài đương làm công việc đó, song tôi không phân biệt Ngài được; Ngài ẩn tại phía hữu, nên tôi chẳng thấy Ngài.
10 Nhưng Chúa biết con đường tôi đi; Khi Ngài đã thử rèn tôi, tôi sẽ ra như vàng.
11 Chơn tôi bén theo bước Chúa; Tôi giữ đi theo đường Ngài, chẳng hề sai lệch.
12 Tôi chẳng hề lìa bỏ các điều răn của môi Ngài, Vẫn vâng theo lời của miệng Ngài hơn là ý muốn lòng tôi.
13 Nhưng Chúa đã một ý nhứt định, ai làm cho Ngài đổi được? Điều gì lòng Ngài muốn, ắt Ngài làm cho thành:
14 Điều Ngài đã nhứt định cho tôi, tất Ngài sẽ làm cho xong: Trong lòng Ngài còn có lắm điều khác giống như vậy.
15 Bởi cớ ấy, tôi kinh khủng trước mặt Ngài; Khi nào tôi tưởng đến, bèn sợ hãi Ngài.
16 Vì Đức Chúa Trời khiến lòng tôi bủn rủn, Đấng Toàn năng làm cho tôi hoảng sợ;
17 Vì tôi chẳng sợ sệt bởi sự tối tăm, Cũng chẳng sợ hãi vì u ám mù mịt che phủ mặt tôi.