1 La bilancia falsa è un abominio per lEterno, ma il peso giusto gli è grato.
2 Venuta la superbia, viene anche lignominia; ma la sapienza è con gli umili.
3 Lintegrità degli uomini retti li guida, ma la perversità dei perfidi è la loro rovina.
4 Le ricchezze non servono a nulla nel giorno dellira, ma la giustizia salva da morte.
5 La giustizia delluomo integro gli appiana la via, ma lempio cade per la sua empietà.
6 La giustizia degli uomini retti li libera, ma i perfidi restan presi nella loro propria malizia.
7 Quando un empio muore, la sua speranza perisce, e laspettazione degliniqui e annientata.
8 Il giusto è tratto fuor dalla distretta, e lempio ne prende il posto.
9 Con la sua bocca lipocrita rovina il suo prossimo, ma i giusti sono liberati dalla loro perspicacia.
10 Quando i giusti prosperano, la città gioisce; ma quando periscono gli empi son gridi di giubilo.
11 Per la benedizione degli uomini retti la città è esaltata, ma è sovvertita dalla bocca degli empi.
12 Chi sprezza il prossimo è privo di senno, ma luomo accorto tace.
13 Chi va sparlando svela i segreti, ma chi ha lo spirito leale tien celata la cosa.
14 Quando manca una savia direzione il popolo cade; nel gran numero de consiglieri sta la salvezza.
15 Chi si fa mallevadore dun altro ne soffre danno, ma chi odia la mallevadoria è sicuro.
16 La donna graziosa ottiene la gloria, e gli uomini forti ottengon la ricchezza.
17 Luomo benigno fa del bene a se stesso, ma il crudele tortura la sua propria carne.
18 Lempio fa unopera fallace, ma chi semina giustizia ha una ricompensa sicura.
19 Così la giustizia mena alla vita, ma chi va dietro al male sincammina alla morte.
20 I perversi di cuore sono un abominio per lEterno, ma glintegri nella loro condotta gli sono graditi.
21 No, certo, il malvagio non rimarrà impunito, ma la progenie dei giusti scamperà.
22 Una donna bella, ma senza giudizio, è un anello doro nel grifo dun porco.
23 Il desiderio dei giusti è il bene soltanto, ma la prospettiva degli empi e lira.
24 Cè chi spande liberalmente e diventa più ricco, e cè chi risparmia più del dovere e non fa che impoverire.
25 Lanima benefica sarà nellabbondanza, e chi annaffia sarà egli pure annaffiato.
26 Chi detiene il grano è maledetto dal popolo, ma la benedizione è sul capo di chi lo vende.
27 Chi procaccia il bene sattira benevolenza, ma chi cerca il male, male glincoglierà.
28 Chi confida nelle sue ricchezze cadrà, ma i giusti rinverdiranno a guisa di fronde.
29 Chi getta lo scompiglio in casa sua erediterà vento, e lo stolto sarà lo schiavo di chi ha il cuor savio.
30 Il frutto del giusto è un albero di vita, e il savio fa conquista danime.
31 Ecco, il giusto riceve la sua retribuzione sulla terra, quanto più lempio e il peccatore!
1 Cây cân giả lấy làm gớm ghiếc cho Đức Giê-hô-va; Nhưng trái cân đúng được đẹp lòng Ngài.
2 Khi kiêu ngạo đến, sỉ nhục cũng đến nữa; Nhưng sự khôn ngoan vẫn ở với người khiêm nhượng.
3 Sự thanh liêm của người ngay thẳng dẫn dắt họ; Còn sự gian tà của kẻ bất trung sẽ hủy diệt chúng nó.
4 Trong ngày thạnh nộ, tài sản chẳng ích chi cả; Duy công bình giải cứu khỏi sự chết.
5 Sự công bình của người trọn vẹn ban bằng đường lối người; Nhưng kẻ hung ác vì gian ác mình mà sa ngã.
6 Sự công bình của người ngay thẳng sẽ giải cứu họ; Song kẻ bất trung bị mắc trong sự gian ác của mình.
7 Khi kẻ ác chết, sự trông mong nó mất; Và sự trông đợi của kẻ cường bạo bị duyệt.
8 Người công bình được cứu khỏi hoạn nạn; Rồi kẻ hung ác sa vào đó thế cho người.
9 Kẻ ác lấy lời nói mà làm tàn hại người lân cận mình; Còn các người công bình nhờ tri thức mà được cứu khỏi.
10 Cả thành đều vui vẻ về sự may mắn của người công bình; Nhưng khi kẻ ác bị hư mất, bèn có tiếng reo mừng.
11 Nhờ người ngay thẳng chúc phước cho, thành được cao trọng; Song tại miệng kẻ tà ác, nó bị đánh đổ.
12 Kẻ nào khinh dể người lân cận mình thiếu trí hiểu; Nhưng người khôn sáng làm thinh.
13 Kẻ đi thèo lẻo tỏ ra điều kín đáo; Còn ai có lòng trung tín giữ kín công việc.
14 Dân sự sa ngã tại không chánh trị; Song nếu có nhiều mưu sĩ, bèn được yên ổn.
15 Người nào bảo lãnh cho người ngoại, ắt bị hại; Nhưng ai ghét cuộc bảo lãnh, bèn được bình an vô sự.
16 Người đờn bà có duyên được sự tôn trọng; Còn người đờn ông hung bạo được tài sản.
17 Người nhơn từ làm lành cho linh hồn mình; Còn kẻ hung bạo xui khổ cực cho thịt mình.
18 Kẻ dữ ăn được công giá hư giả; Song ai gieo đều công bình hưởng phần thưởng chắc chắn.
19 Người nào vững lòng ở công bình được đến sự sống; Còn kẻ săn theo ác gây sự chết cho mình.
20 Kẻ có lòng gian tà lấy làm gớm ghiếc cho Đức Giê-hô-va; Nhưng ai có tánh hạnh trọn vẹn được đẹp lòng Ngài.
21 Quả thật kẻ gian ác chẳng hề khỏi bị hình phạt; Song dòng dõi người công bình sẽ được cứu khỏi.
22 Một người đờn bà đẹp đẽ mà thiếu dẽ dặt, Khác nào một vòng vàng đeo nơi mũi heo.
23 Sự ao ước của người công bình chỉ là điều thiện; Còn điều kẻ ác trông đợi, ấy là cơn thạnh nộ.
24 Có người rải của mình ra, lại càng thêm nhiều lên; Cũng có người chắt lót quá bực, nhưng chỉ được sự thiếu thốn.
25 Lòng rộng rãi sẽ được no nê; Còn ai nhuần gội, chính người sẽ được nhuần gội.
26 Kẻ nào cầm giữ lúa thóc, bị dân sự rủa sả; Song sự chúc phước sẽ giáng trên đầu người bán nó ra.
27 Ai tìm cầu sự thiện, tìm kiếm ân điển; Nhưng ai tìm cầu điều ác, tất ác sẽ xảy đến cho nó.
28 Kẻ nào tin cậy nơi của cải mình sẽ bị xiêu ngã; Còn người công bình được xanh tươi như lá cây.
29 Ai khuấy rối nhà mình sẽ được gió làm cơ nghiệp; Còn kẻ điên cuồng trở nên tôi tớ cho người có lòng khôn ngoan.
30 Kết quả của người công bình giống như cây sự sống; Người khôn ngoan có tài được linh hồn người ta.
31 Kìa, người công bình được báo đáp nơi thế thượng; Phương chi kẻ hung ác và kẻ có tội!