1 Hỡi con, hãy giữ các lời ta, Và giấu nơi lòng các mạng lịnh ta.

2 Khá tuân thủ các mạng lịnh ta, thì con sẽ được sống; Và gìn giữ lời khuyên dạy ta như ngươi của mắt con.

3 Hãy cột nó nơi ngón tay con, Ghi nó trên bia lòng con.

4 Hãy nói với sự khôn ngoan rằng: Ngươi là chị em ta! Và xưng sự thông sáng là bằng hữu con;

5 Để nó gìn giữ con khỏi dâm phụ Khỏi đờn bà ngoại hay nói lời dua nịnh.

6 Vì tại cửa sổ nhà ta, Ta nhìn ngang qua song mặt võng ta,

7 Bèn thấy trong bọn kẻ ngu dốt, Giữa vòng người thiếu niên, có một gã trai trẻ không trí hiểu,

8 Đi qua ngoài đường gần góc nhà đờn bà ấy; Người bắt đi đường dẫn đến nhà nàng,

9 Hoặc trong lúc chạng vạng khi rốt ngày, Hoặc giữa ban đêm khi tối tăm mù mịt.

10 Kìa, người đờn bà ấy đi ra rước hắn, Trang điểm như con bợm, lòng đầy mưu kế,

11 Nàng vốn nói om sòm, không thìn nết, Hai chơn nàng chẳng ở trong nhà,

12 Khi ở ngoài đường, lúc nơi phố chợ, Rình rập tại các hẻm góc.

13 Nàng nắm ôm hôn kẻ trai trẻ ấy, Mặt chai mày đá, nói cùng chàng rằng:

14 "Tôi có của lễ thù ân tại nhà tôi; Ngày nay tôi đã trả xong các lời khấn nguyện tôi.

15 Bởi cớ đó, tôi ra đón anh, Đặng tìm thấy mặt anh, và tôi đã tìm được.

16 Tôi có trải trên giường tôi những mền, Bằng chỉ Ê-díp-tô đủ sắc,

17 Lấy một dược, lư hội, và quế bì, Mà xông thơm chỗ nằm tôi.

18 Hãy đến, chúng ta sẽ thân ái mê mệt cho đến sáng, Vui sướng nhau về sự luyến ái.

19 Vì chồng tôi không có ở nhà, Người trẩy đi xa xuôi lắm,

20 Đem túi bạc theo tay người, Đến rằm mới trở về nhà."

21 Nàng dùng lắm lời êm dịu quyến dụ hắn, Làm hắn sa ngã vì lời dua nịnh của môi miệng mình.

22 Hắn liền đi theo nàng, Như một con bò đến lò cạo, Như kẻ ngu dại bị cùm dẫn đi chịu hình phạt,

23 Cho đến khi mũi tên xoi ngang qua gan nó; Như con chim bay a vào lưới, Mà không biết rằng nó rập sự sống mình.

24 Vậy bây giờ, hỡi con, hãy nghe ta, Khá chăm chỉ về các lời của miệng ta.

25 Lòng con chớ xây vào con đường đờn bà ấy. Chớ đi lạc trong các lối nàng;

26 Vì nàng làm nhiều người bị thương tích sa ngã, Và kẻ bị nàng giết thật rất nhiều thay.

27 Nhà nàng là con đường của âm phủ, Dẫn xuống các phòng của sự chết.

1 Fiule, păstrează cuvintele mele, şi ţine la tine sfaturile mele.

2 Ţine sfaturile mele, şi vei trăi; păzeşte învăţăturile mele ca lumina ochilor.

3 Leagă-le la degete, scrie-le pe tăbliţa inimii tale.

4 Zi înţelepciunii: ,,Tu eşti sora mea!`` Şi numeşte priceperea prietena ta, -

5 ca să te ferească de nevasta altuia, de străina care întrebuinţează cuvinte ademenitoare.

6 Stăteam la fereastra casei mele, şi mă uitam prin zăbrele.

7 Am zărit printre cei neîncercaţi, am văzut printre tineri pe un băiat fără minte.

8 Trecea pe uliţă, la colţul unde stătea una din aceste străine, şi a apucat pe calea care ducea spre locuinţa ei.

9 Era în amurg, seara, în noaptea neagră şi întunecoasă.

10 Şi, iată că, i -a alergat înainte o femeie îmbrăcată ca o curvă şi cu inima şireată.

11 Era bună de gură şi fără astîmpăr; picioarele nu -i puteau sta acasă:

12 cînd în uliţă, cînd în pieţe, pela toate colţurile stătea la pîndă.

13 Ea l -a îmbrăţişat şi l -a sărutat, şi cu o faţă fără ruşine i -a zis:

14 ,,Eram datoare cu o jertfă de mulţămire, azi mi-am împlinit juruinţele.

15 De aceea ţi-am ieşit înainte, să te caut, şi te-am şi găsit.

16 Mi-am împodobit patul cu învelitori, cu aşternut de pînzeturi din Egipt;

17 mi-am stropit aşternutul cu smirnă, aloe şi scorţişoară.

18 Vino, să ne îmbătăm de dragoste pînă dimineaţă, să ne desfătăm cu desmierdări!

19 Căci bărbatul meu nu este acasă, a plecat într'o călătorie lungă,

20 a luat cu el sacul cu bani, şi nu se va întoarce acasă decît la luna nouă.``

21 Tot vorbindu -i, ea l -a ademenit, şi l -a atras cu buzele ei ademenitoare.

22 De odată a început să meargă după ea, ca boul care se duce la măcelărie, ca un cerb care aleargă spre cursă,

23 ca pasărea care dă buzna în laţ, fără să ştie că o va costa viaţa, pînă ce săgeata îi străpunge ficatul.

24 Şi acum, fiilor, ascultaţi-mă, şi luaţi aminte la cuvintele gurii mele.

25 Să nu ţi se abată inima spre calea unei asemenea femei, nu te rătăci pe cărările ei.

26 Căci ea a făcut să cadă multe jertfe, şi mulţi sînt cei pe cari i -a ucis ea.

27 Casa ei este drumul spre locuinţa morţilor, drumul care pogoară spre locaşurile morţii.