1 Các môn đồ của những tiên tri nói với Ê-li-sê rằng: Nơi chúng tôi ở trước mặt thầy là hẹp quá cho chúng tôi.
2 Xin để chúng tôi đi đến Giô-đanh, ai nấy sẽ đốn một cây đòn tay, rồi tại đó cất một nơi ở cho chúng tôi. Ê-li-sê đáp: Hãy đi.
3 Một người tiếp rằng; Tôi xin thầy hãy đi cùng các tôi tớ thầy. Người đáp:
4 Ta sẽ đi. Vậy, người đi với họ. Đến Giô-đanh, họ khởi đốn cây.
5 Nhưng có một người đương đốn cây, cái lưỡi rìu văng xuống nước. người la lên rằng: Ớ chúa tôi! than ôi! tôi có mượn nó!
6 Người của Đức Chúa Trời hỏi rằng: Nó rớt ở đâu? Người chỉ chỗ cho. Ê-li-sê bèn chặt một khúc cây quăng xuống tại chỗ đó, làm cho lưỡi rìu nổi lên,
7 và biểu người ấy rằng: Hãy lấy nó đi. Người ấy bèn giơ tay ra và lấy nó.
8 Vả, vua Sy-ri giao chiến với Y-sơ-ra-ên; người thương nghị với các tôi tớ mình, mà rằng: Ta sẽ đóng trại ta tại nơi nọ nơi kia.
9 Người của Đức Chúa Trời bèn sai nói với vua Y-sơ-ra-ên rằng; Khá giữ lấy, chớ đi ngang qua chỗ kia, vì dân Sy-ri phục tại đó.
10 Vậy, vua Y-sơ-ra-ên sai người đến nơi mà người Đức Chúa Trời đã chỉ cho mình và bảo trước; người giữ lấy mình tại đó, chẳng những một hai lần.
11 Lòng vua Sy-ri bối rối về sự ấy, bèn gọi các tôi tớ mình, mà nói rằng; Các ngươi há không tỏ cho ta, ai trong chúng ta là người giúp đỡ vua Y-sơ-ra-ên?
12 Một người trong những tôi tớ thưa rằng: Oi vua chúa tôi! chẳng ai trong chúng tôi hết; nhưng Ê-li-sê, tiên tri trong Y-sơ-ra-ên, tỏ cho vua Y-sơ-ra-ên biết các lời vua nói trong phòng ngủ mình.
13 Vua bèn bảo rằng: Hãy đi xem người ở đâu, để ta sai bắt người. Có người đến thuật cho vua rằng: Kìa, người ở tại Đô-than.
14 Vì vậy, vua sai ngựa, xe, và một đạo binh rất đông đến Đô-than; họ tới nơi lúc ban đêm, và vây thành.
15 Tôi tớ của người Đức Chúa Trời chổi dậy sáng sớm đi ra, thấy một đạo binh cùng ngựa và xe đương vây thành. Người nói với Ê-li-sê rằng: Hỡi ôi! chúa, chúng ta sẽ làm sao?
16 Ê-li-sê đáp rằng: Chớ sợ, những người ở với chúng ta đông hơn những người ở với chúng nó.
17 Đoạn, Ê-li-sê cầu nguyện mà rằng: Đức Giê-hô-va ôi, xin mở mắt kẻ tôi tớ tôi, để nó thấy được. Đức Giê-hô-va mở mắt người ra, thì người thấy núi đầy những ngựa và xe bằng lửa ở chung quanh Ê-li-sê.
18 Quân Sy-ri kéo xuống nơi Ê-li-sê; người cầu nguyện Đức Giê-hô-va rằng: Xin Chúa khiến mắt quân ấy bị đui mù. Đức Chúa Trời bèn khiến chúng đui mù, theo như lời cầu nguyện của Ê-li-sê.
19 Đoạn, Ê-li-sê nói với chúng nó rằng; Đây không phải là đường, đây chẳng phải là thành. Hãy theo ta, ta sẽ dẫn các ngươi đến người mà các ngươi tìm kiếm. Rồi người dẫn chúng nó đến Sa-ma-ri.
20 Khi chúng nó đã vào trong Sa-ma-ri rồi, Ê-li-sê cầu rằng: Lạy Đức Giê-hô-va, xin mở mắt cho chúng nó thấy. Đức Giê-hô-va bèn mở mắt họ, họ thấy mình ở giữa Sa-ma-ri.
21 Vua Y-sơ-ra-ên thấy chúng nó, thì nói với Ê-li-sê rằng: Hỡi cha! phải đánh chúng nó chăng? phải đánh chúng nó chăng.
22 Ê-li-sê đáp rằng: Chớ đánh. Những người vua dùng gươm và cung mà bắt làm phu tù, vua há đánh sao? Hãy dọn trước mặt chúng bánh và rượu, để cho chúng ăn và uống, rồi trở về cùng chủ mình.
23 Người bèn bày tiệc lớn cho chúng nó; khi chúng nó đã ăn uống rồi, người tha cho chúng nó đi; chúng nó bèn trở về cùng chủ mình. Từ đó về sau, những toán quân Sỵ-ri không còn loán đến địa phận Y-sơ-ra-ên nữa.
24 Sau các điều đó, Bên-Ha-đát, vua Sy-ri, nhóm cả đạo binh mình, đi lên vây thành Sa-ma-ri.
25 Trongsa-ma-ri đương có sự đói kém lớn lắm, thành bị vây hãm lâu ngày, đến đỗi một cái đầu lừa bán tám mươi siếc lơ bạc, và một góc tư ô phân bò câu bán năm siếc lơ bạc.
26 Khi vua Y-sơ-ra-ên đi ngang qua trên tường thành, có một người đàn bà kêu người rằng: Oi vua chúa tôi, xin cứu tôi!
27 Vua nói: Nếu Đức Giê-hô-va không cứu ngươi, thì ta lấy đâu đặng cứu ngươi? Bởi sân đạp lúa hay là bởi nơi ép rượu sao?
28 Vua lại rằng: Ngươi có chi? Nàng thưa rằng: Đờn bà này nói với tôi rằng: Hãy cho con trai chị, hầu ngày nay chúng ta ăn thịt nó; ngày mai chúng ta sẽ ăn thịt con trai ta.
29 Vậy, chúng tôi có nấu thịt con trai tôi và ăn. Ngày mai tôi có nói với người rằng: Hãy cho con trai chị, hầu chúng ta ăn nó. Nhưng người có giấu con trai mình.
30 Khi vua nghe lời của người đờn bà này, thì xé quần áo mình. Bấy giờ, người đang đi ngang qua trên tường thành, dân sự xem thấy người phía trong mặc cái bao sát vào thịt mình.
31 Vua la lên rằng: Nếu ngày nay đầu của Ê-li-sê, con trai của Sa-phát, hãy còn ở trên vai nó, nguyện Đức Chúa Trời xử ta cách nặng nề!
32 Ê-li-sê đương ngồi trong nhà mình, và các trưởng lão ngồi chung quanh người, thì vua sai một sứ giả đi trước mình đến cùng tiên tri. Nhưng khi sứ giả chưa đến, Ê-li-sê nói với các trưởng lão rằng: Kìa, hãy xem, con kẻ sát nhơn kia sai người đến đặng cắt đầu ta. Khá coi chừng: vừa khi sứ giả đến, hãy đóng cửa lại, dùng cửa xô đuổi nó đi. Các ngươi há chẳng nghe tiếng bước của chủ nó sau lưng nó sao?
33 Người còn đương nói, chúng thấy sứ giả đến. Vua cũng đến, nói với Ê-li-sê rằng: Tai nạn này đến bởi Đức Giê-hô-va. Vậy, ta còn trông cậy nơi Đức Giê-hô-va làm chi?
1 众先知门徒对以利沙说: "请看, 我们在你面前居住的那一个地方, 对我们来说实在是太窄小了。
2 请你让我们到约旦河, 每人从那里取一根木头, 我们要在那里为自己建造一个地方居住。"以利沙说: "你们去吧! "
3 有一个门徒说: "请你和你的仆人们一起去。"他说: "我会去的。"
4 他就和他们同去。他们到了约旦河, 就砍伐树木。
5 有一个门徒砍伐木头的时候, 斧头掉到水里去了。他就喊着说: "惨啦! 我主啊, 这斧头是借回来的。"
6 神人说: "掉在哪里呢?"于是他把那地点指给他看。他砍了一根木头, 丢在那里, 那斧头就浮上来了。
7 以利沙说: "你自己拿上来吧。"他就伸手把它拿住了。
8 亚兰王与以色列人打仗, 他和他的臣仆商议, 说: "我要在某处某处埋伏。"
9 神人就差派人去见以色列王说: "你要小心, 不要经过这个地方, 因为亚兰人在那里埋伏。"
10 以色列王派人到那地方, 就是神人曾告诉他, 警告他的, 他就在那里小心防范; 这样不止一两次。
11 亚兰王因为这事心中大感困惑, 他召了他的臣仆来, 对他们说: "在我们中间有谁帮助以色列王, 你们不告诉我吗?"
12 他的一位臣仆说: "我主我王啊! 不是的; 只不过是以色列的以利沙先知, 把你在你卧室内所说的话, 告知了以色列王。"
13 于是王说: "你们去看看他在哪里, 我要派人把他捉住。"有人告诉他说: "看哪! 他正在多坍。"
14 他就差派车马和一大队军兵往那里去, 他们在夜间抵达, 围困那城。
15 神人的侍从清早起来, 走出屋子, 看见军队、车马围住了城。神人的仆人对神人说: "惨啦, 我主啊! 我们怎样办才好呢?"
16 神人说: "不要惧怕, 因为和我们在一起的比和他们在一起的更多。"
17 以利沙祷告, 说: "耶和华啊! 请你打开他的眼睛, 使他能看见。"于是耶和华打开了仆人的眼睛, 他就看见; 看哪! 那山上布满了火马火车, 围绕着以利沙。
18 亚兰人下来攻击以利沙, 以利沙就祷告耶和华, 说: "求你击打这民族, 使他们瞎眼。"于是耶和华击打他们, 使他们瞎眼, 正如以利沙所说的。
19 以利沙对他们说: "这不是那条路, 这边不是那座城; 你们跟着我来, 我要把你们领到你们要寻找的人那里。"于是他把他们领到撒玛利亚。
20 他们进入撒玛利亚的时候, 以利沙就说: "耶和华啊! 求你开这些人的眼睛, 使他们能看见。"于是耶和华开了他们的眼睛, 他们就看见了。看哪! 他们竟是在撒玛利亚城中。
21 以色列王看见他们, 就对以利沙说: "我父啊, 我可以击杀他们吗?"
22 以利沙说: "你不可击杀他们。你可以击杀你自己用刀用弓掳回来的人吗?你要在他们面前摆上食物和水, 给他们吃喝, 然后回到他们的主人那里去。"
23 于是王为他们预备盛大的宴会; 他们吃喝完了, 王打发他们离去, 他们就回到他们的主人那里去了。从此, 亚兰的军队不再侵犯以色列地了。
24 后来, 亚兰王便.哈达征召他全部的军队上来围困撒玛利亚。
25 于是撒玛利亚发生了极大的饥荒, 敌军继续包围, 以致一个驴头要卖九百克银子, 两百克的鸽子粪也值六十克银子。
26 以色列王在城墙上经过时, 有一个妇人向他呼求说: "我主我王啊, 救救我! "
27 他说: "如果耶和华不救你, 我又从哪里救你?是从打谷场, 或是从榨酒池呢?"
28 王对她说: "到底有什么事呢?"她说: "这妇人对我说: ‘把你的儿子交出来, 今日我们好把他吃了; 明天我们可以吃我的儿子。’
29 于是我们把我的儿子煮了, 把他吃了。第二日, 我对她说: ‘把你的儿子交出来, 我们好把他吃了。’她却把她的儿子收藏起来。"
30 王听见那妇人的话, 就撕裂衣服, 他当时正在城墙上, 人民都看见他; 看哪, 他里面贴身穿着的是件麻衣。
31 他说: "如果今日沙法的儿子以利沙的头仍留在他身上, 愿 神惩罚我, 而且加倍惩罚我。"
32 那时, 以利沙正坐在自己的屋子里, 众长老也和他坐在一起。王差派一个在他面前侍立的人去, 那使者去到以利沙那里以前, 以利沙对众长老说: "你们看这凶手之子派人来取我的首级。你们留意那使者来到的时候, 你们要把门关上, 把他挡在门外。他主人的脚步声不是在他后面吗?"
33 他和众长老还在说话的时候, 看哪, 王("王"原文作"使者")就下到他那里, 说: "看哪, 这灾祸是从耶和华来的, 我为什么还仰望耶和华呢?"