1 Cơn thạnh nộ của Đức Giê-hô-va lại nổi phừng cùng dân Y-sơ-ra-ên. Ngài giục lòng Đa-vít nghịch cùng chúng mà rằng: Hãy đi tu bộ dân Y-sơ-ra-ên và dân Giu-đa.
2 Vua bèn nói với Giô-áp, là quan tổng binh ở gần người, mà rằng: Hãy đi khắp các chi phái Y-sơ-ra-ên, từ Đan cho đến Bê -e-Sê-ba, tu bộ dân sự, để cho ta biết số dân Y-sơ-ra-ên là bao nhiêu.
3 Giô-áp đáp cùng vua rằng: Nguyện Giê-hô-va Đức Chúa Trời của vua làm cho dân sự vua ngày nay được còn thêm gấp bằng trăm, và nguyện mắt vua chúa tôi thấy sự gia thêm ấy! Nhưng cớ sao vua chúa tôi vui lòng về một việc như vậy?
4 Dầu vậy mặc lòng, lời của vua mạnh hơn sự chống trả của Giô-áp và các quan tướng. Vậy, Giô-áp và các quan tướng ở trước mặt vua, đều đi ra đặng tu bộ dân Y-sơ-ra-ên.
5 Sau khi qua sông Giô-đanh rồi, chúng hạ trại tại A-rô -e, về phía hữu thành ở giữa trũng Gát; rồi hại trại tại Gia-ê-xe.
6 Từ đó họ đi vào trong xứ Ga-la-át, về hướng xứ thấp của Hốt-si. Kế đó, họ đến Đan-Gia-an và miền chung quanh Si-đôn.
7 Họ cũng đi đến thành lũy xứ Ty-rơ, vào các thành dân Hế-vít và dân Ca-na-an, rồi họ giáp đến Bê -e-Sê-ba tại miền nam Giu-đa.
8 Như vậy, họ đi khắp xứ và trở về Giê-ru-sa-lem trong chín thành và hai mươi ngày.
9 Giô-áp bèn trao cho vua cái sổ trọn sự tu bộ dân sự: trong Y-sơ-ra-ên có tám trăm ngàn người lính chiến, có tài cầm gươm được, và trong Giu-đa năm trăm ngàn người.
10 Sau khi tu bộ dân sự rồi, Đa-vít bị lương tâm cắn rứt, bèn cầu Đức Giê-hô-va rằng: Tôi đã làm như vậy, thật là đã phạm tội rất nặng. Vậy, bây giờ Đức Giê-hô-va ôi! xin hãy cất tội lỗi của kẻ tôi tớ Ngài đã phạm; vì tôi có làm cách ngu dại quá.
11 Sáng ngày mai, khi Đa-vít dậy, có lời của Đức Giê-hô-va phán cùng tiên tri Gát, là người tiên kiến của Đa-vít, rằng:
12 Hãy đi nói với Đa-vít: Đức Giê-hô-va phán như vầy: Ta có ba điều định cho ngươi; trong ba điều đó, hãy chọn một, rồi ta sẽ lấy nó mà phạt ngươi.
13 Gát đi đến cùng Đa-vít, thật các lời đó cho người, mà rằng: Vua muốn chọn điều nào? hãy bảy năm đói kém trong nước vua, hoặc trong ba tháng vua phải chạy trốn khỏi trước mặt kẻ thù nghịch đuổi theo vua, hoặc ba ngày dịch hạch trong nước vua? Bây giờ, hãy suy nghĩ và xem điều tôi phải thưa lại cùng Đấng đã sai tôi.
14 Đa-vít bèn đáp cùng Gát rằng: Sự khốn khổ tôi lớn thay! Thế thì, nguyện tôi sa vào tay của Đức Giê-hô-va, vì những sự thương xót của Ngài là lớn lắm; nhưng chớ cho tôi sa vào tay của loài người ta.
15 Vậy, Đức Giê-hô-va khiến dịch hạch phá hại trong dân Y-sơ-ra-ên, từ buổi sớm mai cho đến thì giờ Ngài đã nhứt định. Trong dân sự, từ Đan đến Bê -e-Sê-ba, chết bảy vạn người.
16 Thiên sứ giơ tay ra trên Giê-ru-sa-lem đặng hại nó; song Đức Giê-hô-va hối hận về tai họa ấy, bèn phán cùng thiên sứ hành hại dân sự rằng: Thôi! bây giờ hãy rút tay ngươi lại. Bấy giờ, thiên sứ của Đức Giê-hô-va ở gần sân đạp lúa của A-rau-na, người Giê-bu-sít.
17 Đa-vít thấy thiên sứ hành hại dân sự, bèn thưa với Đức Giê-hô-va như vầy: Ay chính tôi đã phạm tội, tôi là kẻ có tội; còn các con chiên kia có làm chi? Nguyện tay Chúa chỉ hành hại tôi và nhà cha tôi.
18 Ngày đó, Gát đến tìm Đa-vít, và nói rằng: Hãy đi lên, lập một bàn thờ cho Đức Giê-hô-va tại nơi sân đạp lúa của A-rau-na, người Giê-bu-sít.
19 Vậy, Đa-vít theo lời của Gát, đi lên y như Đức Giê-hô-va đã phán dặn người.
20 A-rau-na ngước mắt lên, thấy vua và các tôi tớ người đi tới trước mặt mình, liền đi ra và sấp mình xuống đất trước mặt vua.
21 Đoạn, A-rau-na nói: Cớ chi vua chúa tôi đến nhà kẻ tôi tớ vua? Đa-vít đáp: Ay đặng mua sân đạp lúc ngươi, và xây tại đó một cái bàn thờ cho Đức Giê-hô-va, để ngừng tai họa hành hại dân sự.
22 A-rau-na tâu với Đa-vít rằng: Xin vua chúa tôi hãy dâng làm của lễ điều gì vua lấy làm tốt lành: Nầy những bò dùng làm của lễ thiêu; cộ và ách bò dùng làm củi để đốt của tế lễ.
23 Oi vua! mọi điều đó A-rau-na xin dâng cho vua. A-rau-na tiếp: Nguyện Giê-hô-va Đức Chúa Trời của vua tiếp nhận vua!
24 Vua đáp cùng A-rau-na rằng: không không được; ta muốn mua hết của ngươi, cứ theo giá bạc. Ta không muốn dâng cho Giê-hô-va Đức Chúa Trời ta những của lễ thiêu không đáng giá chi. Vậy, Đa-vít mua sân đạp lúa và bò giá năm mươi siếc lơ bạc.
25 Người lập tại đó một bàn thờ cho Đức Giê-hô-va, và dâng của lễ thiêu cùng của lễ thù ân. Thế thì, Đức Giê-hô-va động lòng thương Y-sơ-ra-ên, và tai họa trong xứ bèn ngừng lại.
1 耶和华又向以色列人发怒, 就激动大卫, 使他们受害, 说: "你去数点一下以色列和犹大的人数吧! "
2 王就对约押和跟随他的军官说: "你们走遍以色列各支派, 从但到别是巴, 数点人民, 我好知道人民的数目。"
3 约押回答王: "无论人民有多少, 愿耶和华你的 神再增加一百倍, 又愿我主我王亲眼看见。不过, 我主我王为什么喜欢这事呢?"
4 但是王的命令约押和众军官不敢不从。于是约押和众军官从王面前出去, 数点以色列的人民。
5 他们过了约旦河, 就在谷中那座亚罗珥城的右边安营。后来他们经过迦得, 直到雅谢,
6 然后又到了基列和他停.合示地, 再到了但.雅安, 并绕过了西顿,
7 来到推罗的堡垒, 以及希未人和迦南人所有的城市。最后, 他们出到犹大的南端别是巴去了。
8 以后, 他们走遍了全地, 过了九个月又二十天, 就回到耶路撒冷。
9 约押把数点人民的数目向王呈报: 在以色列中能拔刀的勇士共有八十万人; 犹大共有五十万人。
10 大卫数点了人民以后, 良心一直不安, 于是对耶和华说: "我作了这事, 犯了大罪。耶和华啊! 现在求你除去你仆人的罪孽, 因为我作了非常糊涂的事! "
11 大卫早晨起来; 耶和华的话临到迦得先知, 就是大卫的先见, 说:
12 "你去告诉大卫说: ‘耶和华这样说: 我给你三个选择, 你要选择一个, 我好向你施行。’"
13 于是迦得来见大卫, 问他说: "你要国中七年的饥荒呢?或是要在你敌人面前逃跑, 被追赶三个月呢?或是要国中有三天的瘟疫呢?现在你要想想, 决定我该用什么话回复那差我来的。"
14 大卫对迦得说: "我非常为难, 我们情愿落在耶和华的手里, 因为他有丰盛的怜悯。不要让我落在人的手里。"
15 于是耶和华降瘟疫在以色列地, 从早晨直到所定的时间; 从但到别是巴, 众民中死了七万人。
16 当天使向耶路撒冷伸手, 要毁灭耶路撒冷的时候, 耶和华就后悔降这灾祸, 就对那毁灭众民的天使说: "够了, 现在住手吧! "那时, 耶和华的天使在耶布斯人亚劳拿的打禾场那里。
17 大卫看见那击杀人民的天使, 就对耶和华说: "犯了罪的是我, 行了恶的是我, 这群羊又作了什么呢?求你的手攻击我和我的父家吧! "
18 那一天, 迦得来见大卫, 对他说: "你上去, 在耶布斯人亚劳拿的打禾场那里, 为耶和华立一座祭坛。"
19 大卫就照着迦得的话, 正如耶和华所吩咐的, 上去了。
20 亚劳拿往下观看, 看见王和他的臣仆正朝着他这边走过来, 就出去迎接, 脸伏于地向王叩拜。
21 亚劳拿问: "我主我王为什么来到你仆人这里呢?"大卫回答: "是要向你买这打禾场, 好为耶和华筑一座祭坛, 使民间的瘟疫可以止住。"
22 亚劳拿对大卫说: "我主我王看什么好, 就拿去献上吧! 看哪, 这里有牛可以作燔祭, 打禾的器具和套牛的轭可以当柴烧。
23 王啊, 这一切亚劳拿都奉给你。"亚劳拿又对王说: "愿耶和华你的 神悦纳你! "
24 王回答亚劳拿: "不! 我一定要按价钱向你买, 我不要用白白得来的作燔祭献给耶和华我的 神。"于是大卫用五百七十克银子, 买下了那打禾场和牛。
25 于是大卫在那里为耶和华筑了一座坛, 献上燔祭和平安祭。这样耶和华垂听了人们为那地的祷告, 瘟疫就在以色列人中止住了。