1 Nầy, mắt ta đã thấy các điều đó, Tai ta có nghe và hiểu đến.
2 Điều gì các ngươi biết, ta cũng biết với. Ta chẳng kém hơn các người đâu.
3 Song ta muốn thưa với Đấng Toàn năng, Ước ao biện luận cùng Đức Chúa Trời:
4 Còn các ngươi là kẻ đúc rèn lời dối trá; Thảy đều là thầy thuốc không ra gì hết.
5 Chớ chi các ngươi nín lặng! Đó sẽ là sự khôn ngoan của các ngươi.
6 Vậy, hãy nghe lời biện luận của ta, Khá chăm chỉ về lẽ đối nại của miệng ta.
7 Có phải các ngươi dám nói lời bất công với Đức Chúa Trời chăng? Các ngươi há sẽ nói điều dối trá vì Ngài sao?
8 Các ngươi há muốn tây vị Đức Chúa Trời, Và cãi lẽ cho Ngài sao?
9 Nếu Ngài dò xét lòng các ngươi, các ngươi vừa ý điều đó sao? Các ngươi há muốn phỉnh gạt Ngài như phỉnh gạt loài người sao?
10 Quả thật Ngài sẽ trách phạt các ngươi. Nếu các ngươi lén tây vị người.
11 Chớ thì sự oai nghi Ngài sẽ chẳng khiến các ngươi bối rối sao? Sự hoảng kinh Ngài há sẽ chẳng giáng trên các ngươi ư,
12 Châm ngôn của các ngươi chỉ như châm ngôn loài tro bụi; Những thành lũy của các ngươi thật là thành lũy bùn đất,
13 Vậy, hãy nín đi, khá lìa khỏi ta, để ta biện luận, Mặc dầu xảy đến cho ta điều gì.
14 Cớ sao ta lấy răng cắn thịt mình Và liều sanh mạng mình?
15 Dẫu Chúa giết ta, ta cũng còn nhờ cậy nơi Ngài; Nhưng ta sẽ binh vực tánh hạnh ta trước mặt Ngài.
16 Chánh điều đó sẽ là sự cứu rỗi ta; Vì một kẻ vô đạo chẳng được đến trước mặt Chúa.
17 Hãy nghe kỹ càng các lời ta, Lời trần cáo ta khá lọt vào tai các ngươi!
18 Kìa, ta đã bày tỏ việc cáo tụng ta, Ta biết ta sẽ được xưng công bình.
19 Có ai sẽ tranh luận với ta chăng? Ví bằng ta nín lặng, quả ta tắt hơi.
20 Có hai điều cầu xin Chúa chớ làm cho tôi, Thì tôi sẽ không ẩn mình tôi khỏi mặt Chúa:
21 Xin Chúa rút tay Chúa khỏi mình tôi, Và sự hoảng kinh của Chúa chớ làm bối rối tôi nữa.
22 Đoạn, hãy gọi tôi, tôi sẽ thưa lại, Hoặc tôi nói thì Chúa sẽ trả lời cho tôi.
23 Số gian ác và tội lỗi tôi bao nhiêu? Cầu xin Chúa cho tôi biết sự phạm luật và tội lỗi tôi.
24 Nhân sao Chúa giấu mặt Chúa, Và cầm bằng tôi là kẻ cừu địch Chúa?
25 Chúa há muốn khiến kinh hãi chiếc lá bị gió đưa đi, Và đuổi theo cộng rạ khô sao?
26 Vì Chúa làm cho tôi bị điều cay đắng, Và khiến cho tôi gánh các tội ác phạm lúc thanh niên,
27 Đặt chơn tôi trong xiềng tỏa, Xét các đường lối tôi, Và ghi ranh hạng chung quanh bước chơn tôi,
28 Còn tôi bị bể nát ra như vật mục, Như một cái áo sâu cắn nát vậy.
1 "这一切我的眼睛都见过, 我的耳朵都听过, 而且明白。
2 你们所知道的我也知道, 我并非不及你们。
3 但我要对全能者说话, 我愿与 神辩论。
4 你们都是捏造谎言的, 都是无用的医生。
5 但愿你们完全不作声, 这样才算为你们的智慧。
6 请你们听我的辩论, 留心听我嘴唇的申诉。
7 你们要为 神说不义的言语吗?你们要为他说诡诈的话吗?
8 你们要徇 神的情面吗?要为 神争辩吗?
9 他把你们查出来, 这是好吗?人怎样哄骗人, 你们也怎样哄骗 神吗?
10 你们若暗中徇情面, 他必然责备你们。
11 他的尊严不是叫你们惧怕吗?他的惊吓不是临到你们吗?
12 你们背诵的格言都是炉灰的格言, 你们的辩护都是泥土的辩护。
13 你们要静默, 离开我, 好让我说话, 然后不论什么事也好, 让它临到我吧。
14 我已把我的肉挂在自己的牙上, 把我的命放在自己的手中。
15 他必杀我, 我没有指望了, 我必在他面前辩明我所行的;
16 这要成为我的拯救, 因为不敬虔的人不能到他面前来。
17 你们当细听我的言语, 让我的宣言进入你们的耳中。
18 现在我已呈上我的案件, 我知道我自己得算为义,
19 有谁与我相争呢?若有, 我就默然不言, 气绝而亡。
20 只要不对我行两件事, 我就不躲开你的面,
21 就是把你的手缩回, 远离我身, 又不使你的惊惧威吓我。
22 这样, 你一呼叫, 我就回答, 或是让我说话, 你回答我。
23 我的罪孽与罪过有多少呢?求你让我知道我的过犯与罪过。
24 你为什么掩面, 把我当作你的仇敌呢?
25 你要使被风吹动的树叶战抖吗?你要追赶枯干了的碎秸吗?
26 你记录判词攻击我, 又使我承当我幼年的罪孽;
27 你把我的两脚上了木狗, 又鉴察我一切所行的, 为我的脚掌定界限。
28 我的生命像破灭腐朽之物, 又像虫蛀的衣服。"