1 Ê-li-hu lại cất tiếng mà nói rằng:

2 Hỡi các người khôn ngoan, hãy nghe những lời nói tôi; Ớ kẻ thông sáng, hãy lắng tai nghe tôi;

3 Vì lỗ tai thử những lời nói, Như ổ gà nếm lấy đồ ăn,

4 Chúng ta hãy chọn cho mình điều phải, Chung nhau nhìn biết việc tốt lành.

5 Vì Gióp có nói rằng: "Tôi vốn là công bình, Nhưng Đức Chúa Trời đã cất sự lý đoán tôi.

6 Tuy tôi ngay thẳng, người ta cho tôi là kẻ nói dối; Dẫu tôi không phạm tội, thương tích tôi không chữa lành được."

7 Ai là người giống như Gióp? Người uống lời nhạo báng như thể nước;

8 Người kết bạn với kẻ làm hung nghiệt, Và đồng đi với người gian ác?

9 Vì người có nói rằng: "Chẳng ích lợi chi cho loài người Tìm kiếm điều vui thích mình nơi Đức Chúa Trời."

10 Vì vậy, hỡi người thông sáng, hãy nghe tôi: Đức Chúa Trời chẳng hề hành ác, Đấng Toàn năng không bao giờ làm hung nghiệt.

11 Ngài báo ứng loài người tùy công việc mình làm, Khiến mỗi người tìm được lại chiếu theo tánh hạnh mình.

12 Quả thật Đức Chúa Trời không làm ác, Đấng Toàn năng chẳng trái phép công bình.

13 Ai giao cho Ngài trách nhậm coi sóc trái đất? Ai đặt Ngài cai trị toàn thế gian?

14 Nếu Ngài chỉ lo tưởng đến chính mình Ngài, Thâu lại về mình thần linh và hơi thở của Ngài,

15 Thì các loài xác thịt chắc chết chung nhau hết, Và loài người trở vào bụi đất.

16 Nếu ông có sự thông sáng, hãy nghe điều nầy; Khá lắng tai nghe tiếng lời nói của tôi.

17 Chớ thì người nào ghét sự công bình sẽ được cai trị sao? Ong há dám lên án cho Đấng công bình cao cả ư?

18 Há có nên nói với vua rằng: "Đồ xấu xa nà?" Hay là nói với người tước vị rằng: "Kẻ ác nghiệp mầy?"

19 Phương chi Đấng chẳng tư vị những vương tử, Chẳng xem kẻ giàu trọng hơn kẻ nghèo; Bởi chúng hết thảy là công việc của tay Ngài.

20 Trong giây phút, giữa ban đêm, chúng đều chết; Bá tánh xiêu tó và qua mất đi, Các kẻ cường quyền bị cất đi, không phải bởi tay loài người.

21 Vì mắt Đức Chúa Trời xem xét đường lối loài người, Ngài nom các bước họ.

22 Chẳng có tối tăm mù mịt nào Cho kẻ làm ác ẩn núp mình được.

23 Khi Đức Chúa Trời phán xét loài người, Thì chẳng cần khiến họ đến trước mặt Ngài hai lần đặng tra xét.

24 Ngài hủy phá kẻ cường quyền không cần tra soát, Rồi lập kẻ khác thế vào cho;

25 Bởi vì Chúa biết các công việc chúng, Đánh đổ chúng ban đêm, và chúng bị diệt đi.

26 Chúa hành hại họ như người ác, Có kẻ khác xem thấy;

27 Bởi vì chúng có xây bỏ theo Chúa, Không kể đến các đường lối Ngài.

28 Chúng làm cho tiếng kẻ nghèo thấu đến Chúa, Và Chúa nghe tiếng kêu la của kẻ bị gian truân.

29 Khi Ngài ban cho bình an, ai sẽ làm cho rối loạn? Khi Ngài ẩn mắt mình, ai có thể thấy Ngài? Ngài làm như vậy hoặc cho dân tộc nào, hoặc cho người nào,

30 Hầu ngăn trở kẻ gian ác cai trị, Và không ai gài bẫy cho dân sự.

31 Vì có người nào bao giờ nói với Đức Chúa Trời rằng: "Tôi đã mang chịu sửa phạt tôi, tôi sẽ không làm ác nữa;

32 Điều chi tôi chẳng thấy, xin Chúa chỉ dạy cho tôi; Nếu tôi có làm ác, tôi sẽ chẳng làm lại nữa?

33 Đức Chúa Trời há cứ theo ý tưởng ông mà báo ứng ông sao? Vì ông có bỏ sự báo ứng của Chúa, nên ông phải chọn lựa lấy, chớ chẳng phải tôi; Vậy nên điều ông biết, hãy nói đi.

34 Những người thông sáng, và mỗi người khôn ngoan đương nghe tôi, Sẽ nói với tôi rằng:

35 "Gióp nói cách không hiểu biết, Và lời của người thiếu sự thông sáng."

36 Tôi nguyện cho Gióp bị thử thách đến cùng, Bởi vì người có đáp lời như kẻ ác;

37 Người có thêm sự phản nghịch vào tội lỗi mình, Vỗ tay mình tại giữa chúng tôi, Và càng thêm lời nói nghịch Đức Chúa Trời.

1 Furthermore Elihu answered and said, 2 Hear my words, O ye wise men; and give ear unto me, ye that have knowledge. 3 For the ear trieth words, as the mouth tasteth meat. 4 Let us choose to us judgment: let us know among ourselves what is good. 5 For Job hath said, I am righteous: and God hath taken away my judgment. 6 Should I lie against my right? my wound is incurable without transgression. 7 What man is like Job, who drinketh up scorning like water? 8 Which goeth in company with the workers of iniquity, and walketh with wicked men. 9 For he hath said, It profiteth a man nothing that he should delight himself with God.

10 Therefore hearken unto me, ye men of understanding: far be it from God, that he should do wickedness; and from the Almighty, that he should commit iniquity. 11 For the work of a man shall he render unto him, and cause every man to find according to his ways. 12 Yea, surely God will not do wickedly, neither will the Almighty pervert judgment. 13 Who hath given him a charge over the earth? or who hath disposed the whole world? 14 If he set his heart upon man, if he gather unto himself his spirit and his breath; 15 All flesh shall perish together, and man shall turn again unto dust.

16 If now thou hast understanding, hear this: hearken to the voice of my words. 17 Shall even he that hateth right govern? and wilt thou condemn him that is most just? 18 Is it fit to say to a king, Thou art wicked? and to princes, Ye are ungodly? 19 How much less to him that accepteth not the persons of princes, nor regardeth the rich more than the poor? for they all are the work of his hands. 20 In a moment shall they die, and the people shall be troubled at midnight, and pass away: and the mighty shall be taken away without hand. 21 For his eyes are upon the ways of man, and he seeth all his goings. 22 There is no darkness, nor shadow of death, where the workers of iniquity may hide themselves. 23 For he will not lay upon man more than right; that he should enter into judgment with God. 24 He shall break in pieces mighty men without number, and set others in their stead. 25 Therefore he knoweth their works, and he overturneth them in the night, so that they are destroyed. 26 He striketh them as wicked men in the open sight of others; 27 Because they turned back from him, and would not consider any of his ways: 28 So that they cause the cry of the poor to come unto him, and he heareth the cry of the afflicted. 29 When he giveth quietness, who then can make trouble? and when he hideth his face, who then can behold him? whether it be done against a nation, or against a man only: 30 That the hypocrite reign not, lest the people be ensnared.

31 Surely it is meet to be said unto God, I have borne chastisement, I will not offend any more: 32 That which I see not teach thou me: if I have done iniquity, I will do no more. 33 Should it be according to thy mind? he will recompense it, whether thou refuse, or whether thou choose; and not I: therefore speak what thou knowest. 34 Let men of understanding tell me, and let a wise man hearken unto me. 35 Job hath spoken without knowledge, and his words were without wisdom. 36 My desire is that Job may be tried unto the end because of his answers for wicked men. 37 For he addeth rebellion unto his sin, he clappeth his hands among us, and multiplieth his words against God.