1 Hỡi Đức Giê-hô-va, xin nhớ sự đã giáng trên chúng tôi; Hãy đoái xem sự sỉ nhục chúng tôi!

2 Sản nghiệp chúng tôi đã sang tay dân ngoại, Nhà cửa thuộc về người giống khác.

3 Chúng tôi mất cha, phải mồ côi, Mẹ chúng tôi trở nên góa bụa.

4 Chúng tôi uống nước phải trả tiền, Phải mua mới có củi.

5 Kẻ đuổi theo kịp chúng tôi, chận cổ chúng tôi; Chúng tôi đã mỏi mệt rồi, chẳng được nghỉ!

6 Chúng tôi giang tay hướng về những người Ê-díp-tô Và A-si-ri, đặng có bánh ăn no nê.

7 Tổ phụ chúng tôi đã phạm tội, nay không còn nữa. Chúng tôi đã mang lấy sự gian ác họ.

8 Kẻ đầy tớ cai trị chúng tôi, Chẳng ai cứu chúng tôi khỏi tay họ.

9 Chúng tôi liều mạng mới có bánh mà ăn, Vì cớ mũi gươm nơi đồng vắng.

10 Da chúng tôi nóng như lò lửa, Vì cơn đói thiêu đốt chúng tôi!

11 Chúng nó đã làm nhục đờn bà tại Si-ôn, Và gái đồng trinh trong các thành Giu-đa.

12 Tay chúng nó đã treo các quan trưởng lên, Chẳng kính trọng mặt các người già cả.

13 Kẻ trai tráng đã phải mang cối, Trẻ con vấp ngã dưới gánh củi.

14 Các người già cả không còn ngồi nơi cửa thành, Bọn trai trẻ không còn chơi đờn hát.

15 Lòng chúng tôi hết cả sự vui; Cuộc nhảy múa đổi ra tang chế.

16 Mão triều thiên rơi khỏi đầu chúng tôi, Khốn cho chúng tôi, vì chúng tôi phạm tội!

17 Vì vậy lòng chúng tôi mòn mỏi, Mắt chúng tôi mờ tối,

18 Vì núi Si-ôn đã trở nên hoang vu, Chồn cáo đi lại trên đó.

19 Hỡi Đức Giê-hô-va, Ngài còn đời đời, Ngôi Ngài còn từ đời nầy sang đời kia!

20 Sao Ngài quên chúng tôi mãi mãi, Lìa bỏ chúng tôi lâu vậy?

21 Hỡi Đức Giê-hô-va, hãy xây chúng tôi trở về Ngài thì chúng tôi sự trở về Làm những ngày chúng tôi lại mới như thuở xưa!

22 Nhưng Ngài lại bỏ hết chúng tôi, Ngài giận chúng tôi quá lắm.

1 Вспомни, Господи, что над нами совершилось; призри и посмотри на поругание наше.

2 Наследие наше перешло к чужим, домы наши – к иноплеменным;

3 мы сделались сиротами, без отца; матери наши – как вдовы.

4 Воду свою пьем за серебро, дрова наши достаются нам за деньги.

5 Нас погоняют в шею, мы работаем, [и] не имеем отдыха.

6 Протягиваем руку к Египтянам, к Ассириянам, чтобы насытиться хлебом.

7 Отцы наши грешили: их уже нет, а мы несем наказание за беззакония их.

8 Рабы господствуют над нами, и некому избавить от руки их.

9 С опасностью жизни от меча, в пустыне достаем хлеб себе.

10 Кожа наша почернела, как печь, от жгучего голода.

11 Жен бесчестят на Сионе, девиц – в городах Иудейских.

12 Князья повешены руками их, лица старцев не уважены.

13 Юношей берут к жерновам, и отроки падают под ношами дров.

14 Старцы уже не сидят у ворот; юноши не поют.

15 Прекратилась радость сердца нашего; хороводы наши обратились в сетование.

16 Упал венец с головы нашей; горе нам, что мы согрешили!

17 От сего–то изнывает сердце наше; от сего померкли глаза наши.

18 От того, что опустела гора Сион, лисицы ходят по ней.

19 Ты, Господи, пребываешь во веки; престол Твой – в род и род.

20 Для чего совсем забываешь нас, оставляешь нас на долгое время?

21 Обрати нас к Тебе, Господи, и мы обратимся; обнови дни наши, как древле.

22 Неужели Ты совсем отверг нас, прогневался на нас безмерно?