1 Hãy ngợi khen Đức Giê-hô-va, cầu khẩn danh của Ngài; Khá truyền ra giữa các dân những công việc Ngài!
2 Hãy hát, hãy hát cho Ngài những bài ca! Khá nói về các việc lạ lùng của Ngài.
3 Hãy khoe mình về danh thánh Ngài; Nguyện lòng kẻ nào tìm cầu Đức Giê-hô-va được khoái lạc!
4 Hãy cầu Đức Giê-hô-va và quyền phép Ngài, Hãy tìm kiếm mặt Ngài luôn luôn.
5 Hỡi dòng dõi Ap-ra-ham, là kẻ tôi tớ Ngài, Hỡi con cháu Gia-cốp, là kẻ Ngài chọn,
6 Hãy nhớ lại những việc lạ lùng Ngài đã làm, Các dấu kỳ và đoán ngữ mà miệng Ngài đã phán.
7 Ngài là Giê-hô-va, Đức Chúa Trời chúng tôi; Sự đoán xét Ngài ở khắp trái đất.
8 Ngài nhớ đến sự giao ước Ngài luôn luôn, Hồi tưởng lời phán dặn Ngài cho đến ngàn đời,
9 Tức là giao ước Ngài đã lập với Ap-ra-ham, Đã thề cùng Y-sác,
10 Định cho Gia-cốp làm lý lẽ, Và lập cho Y-sơ-ra-ên làm giao ước đời đời,
11 Mà rằng: Ta sẽ ban cho ngươi xứ Ca-na-an, Là phần sản nghiệp các ngươi;
12 Lúc ấy họ chỉ là một số ít người, Không đông đảo và làm khách lạ trong xứ,
13 Đi từ dân nầy đến dân kia, Từ nước nầy qua nước khác.
14 Ngài không cho ai hà hiếp họ; Ngài trách các vua vì cớ họ,
15 Mà rằng: Đừng đụng đến kẻ chịu xức dầu ta, Chớ làm hại các đấng tiên tri ta.
16 Ngài khiến cơn đói kém giáng trong xứ, Và cất hết cả lương thực.
17 Ngài sai một người đi trước Y-sơ-ra-ên, Là Giô-sép bị bán làm tôi mọi.
18 Người ta cột chơn người vào cùm, Làm cho người bị còng xiềng,
19 Cho đến ngày điều người đã nói được ứng nghiệm: Lời của Đức Giê-hô-va rèn thử người.
20 Vua sai tha Giô-sép; Đấng cai trị các dân giải-tha người.
21 Vua lập người làm quản gia, Làm quan cai trị hết thảy tài sản mình,
22 Đặng mặc ý người trói buộc quần thần, Và lấy sự khôn ngoan dạy dỗ các trưởng lão.
23 Bấy giờ Y-sơ-ra-ên cũng vào Ê-díp-tô; Gia-cốp ngụ tại trong xứ Cham.
24 Đức Giê-hô-va làm cho dân sự Ngài thêm nhiều, Khiến họ mạnh mẽ hơn kẻ hà hiếp họ.
25 Đoạn Ngài đổi lòng người Ê-díp-tô đặng chúng nó ghét dân sự Ngài, Lập mưu hại các tôi tớ Ngài.
26 Ngài sai Môi-se tôi tớ Ngài, Và A-rôn mà Ngài đã chọn.
27 Trong xứ Cham, tại giữa Ê-díp-tô, Hai người làm các dấu kỳ và phép lạ của Ngài.
28 Ngài giáng xuống sự tối tăm và làm ra mờ mịt; Còn họ không bội nghịch lời của Ngài.
29 Ngài đổi nước chúng nó ra máu, Và giết chết cá của chúng nó.
30 Đất chúng nó sanh ếch nhiều lúc nhúc, Cho đến trong phòng cung thất vua cũng có.
31 Ngài phán, bèn có ruồi mòng bay đến, Và muỗi trong các bờ cõi chúng nó.
32 Thay vì mưa, Ngài giáng mưa đá, Và lửa ngọn trong cả xứ.
33 Ngài cũng hại vườn nho và cây vả, Bẻ gãy cây cối tại bờ cõi chúng nó.
34 Ngài phán, bèn có châu chấu, Và cào cào bay đến vô số,
35 Cắn-sả hết thảy cây cỏ trong xứ, Và phá hại bông trái của đất chúng nó.
36 Ngài cũng đánh giết hết thảy con đầu lòng trong xứ, Tức là cả cường-tráng sanh đầu của chúng nó.
37 Đoạn Ngài dẫn Y-sơ-ra-ên ra có cầm bạc và vàng; Chẳng một ai yếu mỏn trong các chi phái của Ngài.
38 Ê-díp-tô vui vẻ khi đến Y-sơ-ra-ên đi ra; Vì cơn kinh khủng bởi Y-sơ-ra-ên đã giáng trên chúng nó.
39 Ngài bủa mây ra để che chở, Và ban đêm có lửa soi sáng.
40 Chúng nó cầu xin, Ngài bèn khiến những con cút đến, Và lấy bánh trời mà cho chúng nó ăn no nê.
41 Ngài khai hòn đá, nước bèn phun ra, Chảy ngang qua nơi khô khác nào cái sông.
42 Vì Ngài nhớ lại lời thánh Ngài, Và hồi tưởng Ap-ra-ham, là kẻ tôi tớ Ngài.
43 Ngài dẫn dân Ngài ra cách hớn hở, Dắt kẻ Ngài chọn ra với bài hát thắng trận.
44 Ngài ban cho họ đất của nhiều nước, Họ nhận được công lao của các dân;
45 Hầu cho họ gìn giữ các luật lệ Ngài, Và vâng theo những luật pháp Ngài. Ha-lê-lu-gia!
1 Rendei graças a Jeová, invocai o seu nome; Fazei conhecidos os seus feitos entre os povos.
2 Cantai-lhe, cantai-lhe louvores; Meditai em todas as suas maravilhas.
3 Gloriai-vos no seu santo nome; Regozije-se o coração dos que buscam a Jeová.
4 Buscai a Jeová e a sua fortaleza. Buscai perpetuamente a sua face.
5 Lembrai-vos das maravilhas que ele tem feito, Dos seus prodígios e dos juízos da sua boca,
6 Vós, descendência de Abraão, seu servo, Vós, filhos de Jacó, escolhidos seus.
7 Ele, Jeová, é o nosso Deus; Os seus juízos estão em toda a terra.
8 Lembra-se para sempre da sua aliança, Da palavra que ele ordenou para mil gerações;
9 Da aliança que fez com Abraão, E do juramento que deu a Isaque;
10 E o confirmou a Jacó por decreto, A Israel por aliança perpétua,
11 Dizendo: A ti darei a terra de Canaã, Como quinhão da vossa herança,
12 Quando eles eram em pequeno número, Muito poucos e forasteiros nela;
13 E andavam de nação em nação, Dum reino para outro povo.
14 Não permitiu que alguém os ofendesse; Antes por amor deles repreendeu a reis,
15 Dizendo: Não toqueis os meus ungidos, Nem maltrateis os meus profetas.
16 Chamou a fome sobre a terra; Quebrou todo o báculo do pão.
17 Enviou diante deles um homem; José foi vendido para ser escravo.
18 Torturaram-lhe os pés com grilhões; Ele foi posto a ferros,
19 Até que chegasse o tempo para o cumprimento da sua palavra, A promessa de Jeová o provou.
20 O rei mandou soltá-lo; O dominador dos povos deu-lhe liberdade.
21 Constituiu-o senhor da sua casa, E governador de toda a sua fazenda,
22 Para sujeitar à sua vontade os seus príncipes. E ensinar aos seus anciãos a sabedoria.
23 Israel também entrou no Egito, E Jacó peregrinou na terra de Cão.
24 Ele multiplicou grandemente ao seu povo, E o tornou mais forte do que os seus adversários.
25 Mudou-lhes o coração, para que odiassem o seu povo, E usassem de enganos para com os seus servos.
26 Ele enviou Moisés, seu servo. E a Aarão, a quem escolhera.
27 Mostrou entre eles os seus sinais, E maravilhas na terra de Cão.
28 Ele enviou trevas, e ficou escuro; E não rebelaram contra as suas palavras.
29 Converteu-lhes as águas em sangue, E matou-lhes os peixes.
30 A terra deles produziu rãs em abundância, Até na câmara dos seus reis.
31 Ele falou, e vieram enxames de moscas, E piolhos em todos os seus termos.
32 Deu-lhes saraiva por chuva, E fogo chamejante na sua terra.
33 Feriu-lhes também as vinhas, e as figueiras, E quebrou-lhes as árvores dos seus termos.
34 Ele falou, e vieram gafanhotos, E pulgões inumeráveis,
35 Que comeram toda a erva da terra, E comeram o fruto dos campos.
36 Feriu também todos os primogênitos na terra deles, As primícias de toda a sua força.
37 Fê-los sair com prata e ouro, E entre as suas tribos não havia quem tropeçasse.
38 Regozijou-se o Egito, quando eles saíram; Porque foi presa do terror deles.
39 Ele estendeu uma nuvem para servir de cobertura, E fogo para alumiar de noite.
40 Eles pediram, e ele fez vir codornizes, E os saciou do pão do céu.
41 Fendeu a rocha, e brotaram águas, As quais correram, qual rio, pelos lugares áridos.
42 Porquanto ele se lembrou da sua santa palavra, E de Abraão, seu servo.
43 Fez sair com alegria o seu povo, E com canto de júbilo os seus escolhidos.
44 Deu-lhes as terras das nações, E eles se apossaram dos trabalhos dos povos,
45 Para que lhe guardassem os estatutos, E lhe observassem as leis. Louvai a Jeová.