1 Tôi đã lập giao ước với mắt tôi,Tôi không hề nhìn cô gái đồng trinh.

2 Vậy, Đức Chúa Trời trên cao ban phần gì cho tôi?Gia nghiệp tôi là gì từ Đấng Toàn Năng trên các tầng trời?

3 Phải chăng kẻ vô đạo gặp tai họa?Và kẻ làm ác gặp gian truân?

4 Phải chăng Ngài nhìn thấy các nẻo đường tôi,Và đếm từng bước đi của tôi?

5 Nếu tôi có đi chung đường với phường gian dối,Nếu chân tôi vội vàng lường gạt,

6 Xin Đức Chúa Trời đặt tôi trên bàn cân chính xác,Rồi Ngài sẽ biết tôi trọn lành.

7 Nếu chân tôi rẽ bước khỏi đường ngay,Nếu lòng tôi ham muốn điều mắt mình thấy,Nếu tay tôi dính vết bùn nhơ,

8 Xin cho người khác ăn những gì tôi gieo,Và cho họ nhổ những gì tôi trồng.

9 Nếu lòng tôi say mê vợ người hàng xóm,Nếu tôi rình rập nơi cửa nhà người,

10 Xin để vợ tôi xay cối cho người khác,Và để kẻ khác ăn nằm với vợ tôi.

11 Lấy vợ người khác là một tội ác gớm ghiếc,Đáng bị tòa án hình phạt,

12 Là một tội thiêu nuốt như lửa địa ngục,Đốt cháy tận gốc mọi hoa lợi tôi.

13 Nếu tôi khinh dể quyền lợi của tôi trai tớ gái tôi,Khi họ kêu ca than phiền,

14 Tôi biết làm gì đây khi Đức Chúa Trời chổi dậy phán xét?Khi Ngài tra hỏi, tôi biết thưa lại thế nào?

15 Phải chăng Đấng tạo dựng tôi trong lòng mẹ cũng đã tạo dựng họ?Phải chăng chỉ một Đấng dựng nên cả chủ lẫn tớ?

16 Nếu tôi từ chối không đáp ứng nhu cầu của kẻ nghèo,Nếu tôi để cho góa phụ trông chờ đến mòn cả mắt,

17 Nếu tôi ăn riêng phần mình,Không chia sẻ với cô nhi,

18 Thật từ lúc cô nhi còn thơ ấu, tôi đã nuôi dưỡng nó như một người cha,Chỉ dẫn nó từ lúc lọt lòng mẹ,

19 Nếu tôi thấy người nào sắp chết vì thiếu quần áo,Hoặc người nghèo không chăn mền,

20 Nếu họ không hết lòng chúc phước tôi,Khi họ được ấm nhờ lông của bầy chiên tôi,

21 Nếu tôi có giơ tay hăm dọa cô nhi,Vì tôi biết có người hỗ trợ tôi tại cổng thành,

22 Xin cho vai tôi lìa khỏi thân,Và cánh tay tôi gẫy đứt nơi cùi chỏ!

23 Vì tôi sợ tai họa từ Đức Chúa Trời,Tôi sợ uy nghi Ngài nên không hề làm những việc ấy.

24 Nếu tôi tin cậy nơi vàng,Gọi vàng ròng là nơi an toàn của tôi,

25 Nếu tôi vui mừng vì lắm của cải,Hoặc vì tay tôi đã thu góp được nhiều,

26 Nếu tôi ngắm nhìn mặt trời chiếu sáng,Hoặc mặt trăng nhô lên lộng lẫy,

27 Mà lòng tôi thầm bị mê hoặc,Và miệng tôi hôn, tay tôi sùng bái chúng,

28 Thì điều ấy chính là tội đáng bị tòa xử tử,Vì tôi đã chối bỏ Đức Chúa Trời trên cao.

29 Tôi không hề vui mừng khi kẻ thù tôi lâm nạn,Hoặc hớn hở khi chúng gặp tai họa,

30 Tôi không hề để miệng tôi phạm tộiTrù cho chúng chết đi.

31 Những người trong nhà tôi đã chẳng nói:"Có ai mà Gióp chẳng cho ăn thịt no nê?"

32 Khách lạ không hề ngủ đêm ngoài đường phố,Tôi mở cửa đón tiếp khách đường xa.

33 Tôi không hề che đậy tội mình như A-đam,Chôn giấu gian ác trong lòng,

34 Để phải sợ hãi đám đông,Sợ họ hàng chê bai,Đến nỗi nín lặng, không dám ra khỏi cửa.

35 Ước gì có người lắng nghe tôi!Đây là chữ ký tôi. Xin Đấng Toàn Năng đáp lời tôi!Xin Đấng kiện tôi viết cáo trạng nêu tội tôi!

36 Tôi chắc hẳn sẽ mang cáo trạng trên vai,Ngay cả đội trên đầu như cái mão.

37 Tôi sẽ xin khai trình lên Chúa mọi điều tôi làm,Tôi sẽ đến chầu Ngài, hiên ngang như một vị hoàng.

38 Nếu đất ruộng tôi kêu gào tố tôi,Các luống cày cùng nhau than khóc,

39 Nếu tôi hưởng hoa lợi mà không trả tiền,Khiến cho tá điền phải chết đói,

40 Xin cho gai góc mọc lên thay lúa mì,Và cỏ dại hôi tanh thay lúa mạch.Đến đây, Gióp dứt lời.