1 Working together, we entreat also that you do not receive the grace of God in vain. 2 For he says,
"At an acceptable time I listened to you.
In a day of salvation I helped you."
Behold, now is the acceptable time. Behold, now is the day of salvation. 3 We give no occasion of stumbling in anything, that our service may not be blamed, 4 but in everything commending ourselves as servants of God: in great endurance, in afflictions, in hardships, in distresses, 5 in beatings, in imprisonments, in riots, in labors, in watchings, in fastings, 6 in pureness, in knowledge, in perseverance, in kindness, in the Holy Spirit, in sincere love, 7 in the word of truth, in the power of God, by the armor of righteousness on the right hand and on the left, 8 by glory and dishonor, by evil report and good report, as deceivers and yet true, 9 as unknown and yet well known, as dying and behold—we live, as punished and not killed, 10 as sorrowful yet always rejoicing, as poor yet making many rich, as having nothing and yet possessing all things.
11 Our mouth is open to you, Corinthians. Our heart is enlarged. 12 You are not restricted by us, but you are restricted by your own affections. 13 Now in return—I speak as to my children—you also open your hearts.
14 Don’t be unequally yoked with unbelievers, for what fellowship do righteousness and iniquity have? Or what fellowship does light have with darkness? 15 What agreement does Christ have with Belial? Or what portion does a believer have with an unbeliever? 16 What agreement does a temple of God have with idols? For you are a temple of the living God. Even as God said, "I will dwell in them and walk in them. I will be their God and they will be my people." 17 Therefore
"‘Come out from among them,
and be separate,’ says the Lord.
‘Touch no unclean thing.
I will receive you.
18 I will be to you a Father.
You will be to me sons and daughters,’
says the Lord Almighty."
1 Ay vậy, vì chúng tôi làm việc với Chúa, nên xin anh em chớ chịu ơn Đức Chúa Trời luống không.
2 Vì Ngài phán rằng: Ta đã nhậm lời ngươi trong thì thuận tiện, Ta đã phù hộ ngươi trong ngày cứu rỗi. Kìa, hiện nay là thì thuận tiện; kìa, hiện nay là ngày cứu rỗi!
3 Chúng tôi chẳng làm cho ai vấp phạm, hầu cho chức vụ của mình khỏi bị một tiếng chê bai nào.
4 Nhưng chúng tôi làm cho mình đáng trượng trong mọi sự, như kẻ hầu việc Đức Chúa Trời, bởi lòng nhịn nhục lắm trong những sự hoạn nạn, thiếu thốn, khốn khổ,
5 đòn vọt, lao tù, rối loạn, khó nhọc, tỉnh thức, kiêng ăn;
6 bởi sự thanh sạch, thông biết, khoan nhẫn, nhơn từ, bởi Đức Thánh Linh, bởi lòng yêu thương thật tình,
7 bởi lời chơn thật, bởi quyền phép Đức Chúa Trời, cầm những khí giới công bình ở tay hữu và tay tả;
8 dầu vinh dầu nhục, dầu mang tiếng xấu, dầu được tiếng tốt;
9 ngó như kẻ phỉnh dỗ, nhưng là kẻ thật thà; ngó như kẻ xa lạ, nhưng là kẻ quen biết lắm; ngó như gần chết, mà nay vẫn sống; ngó như bị sửa phạt, mà không đến chịu giết;
10 ngó như buồn rầu, mà thường được vui mừng; ngó như nghèo ngặt, mà thật làm cho nhiều người được giàu có ngó như không có gì cả, mà có đủ mọi sự!
11 Hỡi người Cô-rinh-tô, miệng chúng tôi hả ra vì anh em, lòng chúng tôi mở rộng.
12 Chẳng phải chúng tôi hẹp hòi đãi anh em, nhưng ấy là lòng anh em tự làm nên hẹp hòi.
13 Hãy báo đáp chúng tôi như vậy, tôi nói với anh em như nói với con cái mình, cũng hãy mở rộng lòng anh em!
14 Chớ mang ách chung với kẻ chẳng tin. Bởi vì công bình với gian ác có hòa hiệp nhau được chăng? Sự sáng với sự tối có thông đồng nhau được chăng?
15 Đấng Christ và Bê-li-an nào có hòa hiệp chi, hay là kẻ tin có phần gì với kẻ chẳng tin?
16 Có thể nào hiệp đền thờ Đức Chúa Trời lại với hình tượng tà thần? Vì chúng ta là đền thờ của Đức Chúa Trời hằng sống, như Đức Chúa Trời đã phán rằng: Ta sẽ ở và đi lại giữa họ; ta sẽ làm Đức Chúa Trời của họ, và họ làm dân ta.
17 Bởi vậy Chúa phán rằng: Hãy ra khỏi giữa chúng nó, hãy phân rẽ ra khỏi chúng nó, đừng đá động đến đồ ô uế, Thì ta sẽ tiếp nhận các ngươi:
18 Ta sẽ làm Chúa các ngươi, Các ngươi làm con trai con gái ta, Chúa Toàn năng phán như vậy.