1 你们要追求爱, 也要热切地渴慕属灵的恩赐, 特别是先知讲道的恩赐。
2 原来那说方言的不是对人说, 而是对 神说, 因为没有人能听得懂; 他是在灵里讲奥秘的事。
3 但那讲道的是对人讲说, 使他们得着造就、安慰和劝勉。
4 那说方言的是造就自己, 但那讲道的是造就教会。
5 我愿意你们都说方言, 但我更愿意你们都讲道; 因为那说方言的, 如果不翻译出来使教会得着造就, 就远不如那讲道的了。
6 弟兄们, 你们想想, 如果我到你们那里去, 只说方言, 不向你们讲有关启示、知识、预言, 或教训的话, 那我对你们有什么益处呢?
7 甚至那些没有生命却能发声的东西, 例如箫或琴, 如果音调不分, 怎能使人知道所弹所奏的是什么呢?
8 又如果军号所发的声音不清楚, 谁会准备作战呢?
9 你们也是这样, 如果用舌头发出人听不懂的话来, 人怎会知道你所讲的是什么呢?这样, 你们就是向空气说话了。
10 世上有那么多种语言, 但没有一种是没有意义的。
11 我若不明白某一种语言的意思, 在那讲的人来看, 我就是个外国人; 在我来说, 那讲话的人也是个外国人。
12 你们也是这样, 你们既然热切地渴慕属灵的恩赐, 就应当追求多多得着造就教会的恩赐。
13 所以, 说方言的应当祈求, 使他能把方言翻译出来。
14 我若用方言祷告, 是我的灵在祷告, 我的理智并没有作用。
15 那么我应当怎样行呢?我要用灵祷告, 也要用理智祷告; 我要用灵歌唱, 也要用理智歌唱。
16 不然, 如果你用灵赞美, 在场那些不明白的人, 因为不知道你在说什么, 怎能在你感谢的时候说"阿们"呢?
17 你感谢固然是好, 但别人却得不着造就。
18 我感谢 神, 我说方言比你们大家都多。
19 但在教会中, 我宁愿用理智说五句话去教导人, 胜过用方言说万句话。
20 弟兄们, 你们在思想上不要作小孩子, 却要在恶事上作婴孩, 在思想上作成年人。
21 律法上记着说: "主说: 我要借着说别种话的人, 用外国人的嘴唇, 对这人民说话; 虽然这样, 他们还是不听我。"
22 可见说方言不是要给信主的人作记号, 而是要给未信的人; 讲道不是要给未信的人, 而是要给信主的人作记号。
23 所以, 如果全教会聚在一起的时候, 大家都说方言, 有不明白的人或未信的人进来, 不是要说你们疯了吗?
24 如果大家都讲道, 有未信的人或不明白的人进来, 他就会被众人劝服而知罪, 被众人审问了。
25 他心里隐秘的事被显露出来, 他就必俯伏敬拜 神, 宣告说: " 神真的是在你们中间了。"
26 弟兄们, 那么应该怎么办呢?你们聚集在一起的时候, 各人或有诗歌, 或有教训, 或有启示, 或有方言, 或有翻译出来的话, 一切都应该能造就人。
27 如果有人说方言, 只可以有两个人, 或最多三个人, 并且要轮流说, 同时要有一个人翻译。
28 如果没有人翻译, 他就应当在会中闭口, 只对自己和对 神说好了。
29 讲道的, 也只可以两三个人讲, 其余的人要衡量他们所讲的。
30 在座的有人得了启示, 那先讲的人就应当住口。
31 因为你们都可以轮流讲道, 好让大家都可以学习, 都可以得到勉励。
32 先知的灵是受先知控制的,
33 因为 神不是混乱的, 而是和平的。
34 妇女在聚会中应当闭口, 好像在圣徒的众教会中一样, 因为她们是不准讲话的; 就如律法所说的, 她们应该顺服。
35 如果她们想要学什么, 可以在家里问自己的丈夫, 因为妇女在聚会中讲话原是可耻的。
36 难道 神的道是从你们出来的吗?是单单临到你们的吗?
37 如果有人自以为是先知或是属灵的, 他就应该知道我写给你们的是主的命令;
38 如果有人不理会, 别人也不必理会他。
39 所以我的弟兄们, 你们要热切地追求讲道的恩赐, 也不要禁止说方言。
40 凡事都要规规矩矩地按着次序行。
1 Hãy nôn nả tìm kiếm tình yêu thương. Cũng hãy ước ao các sự ban cho thiêng liêng, nhứt là sự ban cho nói tiên tri.
2 Vì người nào nói tiếng lạ, thì không phải nói với người ta, bèn là với Đức Chúa Trời, bởi chẳng có ai hiểu (ấy là trong tâm thần mà người kia nói lời mầu nhiệm);
3 còn như kẻ nói tiên tri, thì nói với người ta để gây dựng, khuyên bảo và yên ủi.
4 Kẻ nói tiếng lạ, tự gây dựng lấy mình; song kẻ nói tiên tri, gây dựng cho Hội thánh.
5 Tôi ước ao anh em đều nói tiếng lạ cả, song tôi còn ước ao hơn nữa là anh em nói tiên tri. Người nói tiên tri là trọng hơn kẻ nói tiếng lạ mà không giải nghĩa để cho Hội thánh được gây dựng.
6 Hỡi anh em, vì bằng tôi đến cùng anh em, nói các thứ tiếng lạ, mà lời nói tôi chẳng tỏ sự mầu nhiệm, chẳng có sự thông biết, chẳng có lời tiên tri, chẳng có sự khuyên dạy, thì ích gì đến anh em?
7 Vậy, dẫu vật không linh tánh phát ra tiếng, như ống tiêu, đờn cầm: nếu không có âm điệu phân biệt nhau, thể nào nhận biết được ống tiêu hay là đờn cầm thổi và khảy cái chi?
8 Lại nếu kèn trổi tiếng lộn xộn, thì ai sửa soạn mà ra trận?
9 Anh em cũng vậy, nếu dùng lưỡi nói chẳng rõ ràng cho người ta nghe, thì làm sao họ được biết điều anh em nói? Vì anh em nói bông lông.
10 Trong thế gian có lắm thứ tiếng, mỗi thứ đều có nghĩa.
11 Vậy nếu tôi chẳng biết nghĩa của tiếng nói đó, thì người nói tiếng đó sẽ coi tôi là mọi, và tôi cũng coi họ là mọi nữa.
12 Ay vậy, vì anh em nôn nả ước ao các sự ban cho thiêng liêng, hãy tìm cho được dư dật đặng gây dựng Hội thánh.
13 Bởi đó, kẻ nói tiếng lạ, hãy cầu nguyện để được thông giải tiếng ấy.
14 Vì nếu tôi cầu nguyện bằng tiếng lạ, thì tâm thần tôi cầu nguyện, nhưng trí khôn tôi lơ lửng.
15 Vậy thì tôi sẽ làm thể nào? Tôi sẽ cầu nguyện theo tâm thần, nhưng cũng cầu nguyện bằng trí khôn. Tôi sẽ hát theo tâm thần, nhưng cũng hát bằng trí khôn.
16 Bằng không, nếu ngươi chỉ lấy tâm thần mà chúc tạ, thì người tầm thường ngồi nghe, chẳng hiểu ngươi nói gì, thể nào họ theo lời chúc tạ mình mà đáp lại "A-men" được?
17 Thật vậy, lời chúc tạ của ngươi vẫn tốt lành; song kẻ khác chẳng nhờ đó mà được gây dựng.
18 Tôi tạ ơn Đức Chúa Trời, vì đã được ơn nói tiếng lạ nhiều hơn hết thảy anh em;
19 nhưng thà tôi lấy năm lời bằng trí khôn mình mà rao giảng trong Hội thánh, để được dạy bảo kẻ khác, hơn là lấy một vạn lời bằng tiếng lạ.
20 Hỡi Anh em, về sự khôn sáng, chớ nên như trẻ con; nhưng về sự gian ác, thật hãy nên như trẻ con vậy. Còn về sự khôn sáng, hãy nên như kẻ thành nhơn.
21 Trong luật pháp có chép rằng: Chúa phán: Ta sẽ nhờ những người nói tiếng lạ, và môi miệng người ngoại quốc mà phán cho dân nầy; dầu vậy họ cũng chẳng nghe ta.
22 Thế thì, các thứ tiếng là một dấu, chẳng cho người tin Chúa, song cho người chẳng tin; còn như lời tiên tri là một dấu, chẳng phải cho người không tin, song cho người tin Chúa.
23 Vậy thì cả Hội thánh nhóm lại một nơi, nếu ai nấy đều nói tiếng lạ, mà có kẻ tầm thường hoặc người chẳng tin vào nghe, họ há chẳng nói anh em là điên cuồng sao?
24 Song nếu ai nấy đều nói tiên tri, mà có người chẳng tin hoặc kẻ tầm thường vào nghe, thì họ sẽ bị mọi người bắt phục, và bị mọi người xét đoán,
25 sự kín giấu trong lòng họ đã tỏ ra; họ bèn sấp mặt xuống đất, thờ lạy Đức Chúa Trời, và nói rằng thật có Đức Chúa Trời ở giữa anh em.
26 Hỡi Anh em, nên nói thể nào? Khi Anh em nhóm lại với nhau, trong anh em, ai có bài ca, hoặc bài giảng dạy, hoặc lời tỏ sự kín nhiệm, hoặc nói tiếng lạ, hoặc giải tiếng lạ chăng? Hãy làm hết thảy cho được gây dựng.
27 Ví bằng có người nói tiếng lạ, chỉ nên hai hoặc ba người là cùng; mỗi người phải nói theo lượt mình, và phải có một người thông giải.
28 Nếu không có ai thông giải, thì người đó phải làm thinh ở trong Hội thánh, mình nói với mình và với Đức Chúa Trời.
29 Người nói tiên tri cũng chỉ nên có hai hoặc ba người nói mà thôi, còn những kẻ khác thì suy xét.
30 Song, nếu một người trong bọn người ngồi, có lời tỏ kín nhiệm, thì người thứ nhất phải nín lặng.
31 Bởi vì anh em đều cứ lần lượt mà nói tiên tri được cả, để ai nấy đều được dạy bảo, ai nấy đều được khuyên lơn.
32 Tâm thần của các đấng tiên tri suy phục các đấng tiên tri.
33 Vả, Đức Chúa Trời chẳng phải là Chúa của sự loạn lạc, bèn là Chúa sự hòa bình. Hãy làm như trong cả Hội thánh của các thánh đồ,
34 đờn bà phải nín lặng trong đám hội của anh em: họ không có phép nói tại nơi đó, nhưng phải phục tùng cũng như luật pháp dạy.
35 Nhược bằng họ muốn học khôn điều gì, thì mỗi người trong đám họ phải hỏi chồng mình ở nhà; bởi vì đờn bà nói lên trong Hội thánh là không hiệp lẽ.
36 Có phải là đạo Đức Chúa Trời ra từ nơi anh em, hoặc chỉ đến cùng anh em mà thôi chăng?
37 Nếu ai tưởng mình là tiên tri, hay là được Đức Thánh Linh soi sáng, thì người ấy hãy biết rằng đều tôi viết cho anh em đây là mạng lịnh của Chúa.
38 Mà nếu ai muốn bỏ qua thì mặc họ bỏ qua!
39 Ay vậy, hỡi anh em, hãy trông mong ơn nói tiên tri, và đừng ngăn trở chi về điều nói tiếng lạ.
40 Nhưng mọi sự đều nên làm cho phải phép và theo thứ tự.