1 尼布甲尼撒王造了一座金像, 高二十七公尺, 宽三公尺, 竖立在巴比伦省的杜拉平原上。
2 尼布甲尼撒王派人召集总督、总监、省长、参谋、财政大臣、法官、裁判官和各省所有的官员, 要他们参加尼布甲尼撒王为所立的像举行的揭幕典礼。
3 于是总督、总监、省长、参谋、财政大臣、法官、裁判官和省内所有其他的官员, 都聚集起来, 参加尼布甲尼撒王为所立的像举行的揭幕典礼; 他们都站在尼布甲尼撒所立的像前。
4 那时, 传令官大声呼叫说: "各国、各族、说各种语言的人哪! 这是传给你们的命令:
5 你们一听见角、笛、琵琶、弦琴、竖琴、风笛和各种乐器的声音, 就要俯伏, 向尼布甲尼撒王所立的金像下拜。
6 凡不俯伏下拜的, 就必立刻扔在烈火的窑中。"
7 因此, 各国、各族和说各种语言的人, 一听见角、笛、琵琶、弦琴、竖琴和各种乐器的声音, 就都俯伏, 向尼布甲尼撒王所立的金像下拜。
8 那时, 有几个迦勒底人前来, 诬蔑控告犹大人。
9 他们对尼布甲尼撒王说: "愿王万岁!
10 王啊, 你曾下令, 凡听见角、笛、琵琶、弦琴、竖琴、风笛和各种乐器声音的人, 都要俯伏, 向金像下拜。
11 凡不俯伏下拜的, 就必被扔在烈火的窑中。
12 但有几个犹大人, 就是王所派管理巴比伦省政务的沙得拉、米煞和亚伯尼歌, 王啊! 这些人不理会你的命令, 不事奉你的神, 也不向你所立的金像下拜。"
13 当时尼布甲尼撒勃然大怒, 吩咐人把沙得拉、米煞和亚伯尼歌带来; 他们就被带到王面前。
14 尼布甲尼撒问他们说: "沙得拉、米煞、亚伯尼歌啊! 你们真的不事奉我的神, 也不向我所立的金像下拜吗?
15 现在, 如果你们想清楚, 一听见角、笛、琵琶、弦琴、竖琴、风笛和各种乐器的声音, 就俯伏向我所做的像下拜, 那还可以。如果你们不下拜, 就必立刻扔在烈火的窑中。哪里有神能救你们脱离我的手呢?"
16 沙得拉、米煞、亚伯尼歌回答王说: "尼布甲尼撒啊! 这件事我们无需回答你。
17 如果我们被扔在火窑里, 我们所事奉的 神必能拯救我们; 王啊! 他必拯救我们脱离烈火的窑和你的手。(本节或译: "如果我们所事奉的 神能拯救我们, 王啊! 他必拯救我们脱离烈火的窑和你的手。")
18 即或不然, 王啊! 你要知道, 我们决不事奉你的神, 也不向你所立的金像下拜。"
19 当时尼布甲尼撒向沙得拉、米煞和亚伯尼歌大发烈怒, 连脸色也变了, 吩咐人把窑烧热, 比平常猛烈七倍。
20 又吩咐他军队中几个最精壮的士兵, 把沙得拉、米煞和亚伯尼歌绑起来, 扔在烈火的窑中。
21 于是这三个人穿着外袍、长裤、头巾和身上其他的衣服, 被绑起来, 扔在烈火的窑中。
22 由于王的命令紧急, 窑又烧得非常猛烈, 那些把沙得拉、米煞和亚伯尼歌抬起来的人, 都被火焰烧死了。
23 而沙得拉、米煞和亚伯尼歌这三个人仍被绑着, 落入烈火的窑中。
24 那时尼布甲尼撒王非常惊奇, 急忙起来, 问他的谋臣说: "我们绑起来扔在火里的, 不是三个人吗?"他们回答王说: "王啊! 是的。"
25 王说: "但我见有四个人, 并没有绑着, 在火中走来走去, 也没有受伤, 并且那第四个的样貌好像神子。"
26 于是尼布甲尼撒走近烈火的窑口, 说: "至高 神的仆人沙得拉、米煞和亚伯尼歌啊! 你们出来, 到这里来吧。"沙得拉、米煞和亚伯尼歌就从火中出来。
27 那些总督、总监、省长和王的谋臣, 都聚拢来看这三个人, 见火无力伤他们的身体; 他们的头发没有烧焦, 衣服没有烧坏, 身上也没有火烧的气味。
28 尼布甲尼撒说: "沙得拉、米煞、亚伯尼歌的 神是应当称颂的, 他差遣使者拯救那些倚靠他的仆人; 他们违抗王的命令, 宁愿舍命, 除了自己的 神以外, 不肯事奉敬拜任何其他的神。
29 我现在下令: 无论各国、各族、说各种语言的人, 凡说话得罪沙得拉、米煞、亚伯尼歌的 神的, 必被碎尸万段, 他的家也必成为废墟, 因为没有别的神能这样施行拯救。"
30 于是王在巴比伦省提升了沙得拉、米煞和亚伯尼歌。
1 Vua Nê-bu-cát-nết-sa làm một pho tượng bằng vàng, cao sáu mươi cu-đê và ngang sáu cu-đê, để đứng trong đồng bằng Đu-ca, thuộc tỉnh Ba-by-lôn.
2 Đoạn, vua Nê-bu-cát-nết-sa sai nhóm các quan trấn thủ, lãnh binh, các công tước, các quan đề hình, thủ kho, các nghị viên, quản đốc, và các quan làm đầu các tỉnh, để dự lễ khánh thành pho tượng mà vua Nê-bu-cát-nết-sa đã dựng lên.
3 Vậy, các quan trấn thủ, lãnh binh, các công tước, các quan đề hình, thủ kho, các nghị viên, quản đốc, và hết thảy những người làm đầu các tỉnh đều nhóm lại để dự lễ khánh thành pho tượng mà vua Nê-bu-cát-nết-sa đã dựng lên; và họ đứng trước pho tượng mà vua Nê-bu-cát-nết-sa đã dựng.
4 Bấy giờ sứ giả rao lớn tiếng lên rằng: Các dân, các nước, các thứ tiếng, đây nầy, lịnh truyền cho các ngươi.
5 Khi nào các ngươi nghe tiếng còi, kèn, đờn cầm, đờn sắt, quyển, sáo và các thứ nhạc khí, thì khá sấp mình xuống để thờ lạy tượng vàng mà vua Nê-bu-cát-nết-sa đã dựng.
6 Kẻ nào không sấp mình xuống và không thờ lạy, tức thì sẽ phải quăng vào giữa lò lửa hực.
7 Vậy nên, khi các dân nghe tiếng còi, kèn, đờn cầm, đờn sắt, quyển, và các thứ nhạc khí, thì các dân, các nước, các thứ tiếng, thảy đều sấp mình xuống, và thờ lạy pho tượng vàng mà vua Nê-bu-cát-nết-sa đã dựng.
8 Khi ấy, có mấy người Canh-đê đến gần để tố cáo những người Giu-đa.
9 Vậy họ cất tiếng và tâu cùng vua Nê-bu-cát-nết-sa rằng: Hỡi vua, nguyền vua sống đời đời!
10 Hỡi vua, chính vua đã ra lịnh, hễ người nào nghe tiếng còi, kèn, đờn cầm, đờn sắt, quyển, sáo và các thứ nhạc khí, thì phải sấp mình xuống để thờ lạy tượng vàng;
11 và kẻ nào không sấp mình xuống để thờ lạy tượng đó, sẽ phải quăng vào giữa lò lửa hực.
12 Vả, ở đây có mấy người Giu-đa kia mà vua đã lập lên cai trị tỉnh Ba-by-lôn, tức là Sa-đơ-rắc, Mê-sác và A-bết-Nê-gô; hỡi vua, những người ấy không kiêng nể vua một chút nào. Họ không thờ các thần của vua, và chẳng lạy tượng vàng vua đã dựng.
13 Bấy giờ, vua Nê-bu-cát-nết-sa tức mình nổi giận, truyền điệu Sa-đơ-rắc, Mê-sác và A-bết-Nê-gô đến, thì những người đó bị điệu đến trước mặt vua.
14 Vua Nê-bu-cát-nết-sa cất tiếng nói cùng họ rằng: Hỡi Sa-đơ-rắc, Mê-sác, A-bết-Nê-gô, có phải các ngươi cố ý không thờ thần ta và không lạy tượng vàng mà ta đã dựng lên chăng?
15 Vậy bây giờ, khi các ngươi nghe tiếng còi, kèn, đờn cầm, đờn sắt, quyển, sáo và các thứ nhạc khí, mà các ngươi sẵn sàng sấp mình xuống đất để quì lạy pho tượng mà ta đã làm nên, thì được; nhưng nếu các ngươi không quì lạy, thì chính giờ đó các ngươi sẽ phải quăng vào giữa lò lửa hực. Rồi thần nào có thể giải cứu các ngươi khỏi tay ta?
16 Sa-đơ-rắc, Mê-sác và A-bết-Nê-gô tâu lại cùng vua rằng: Hỡi Nê-bu-cát-nết-sa, về sự nầy, không cần chi chúng tôi tâu lại cho vua.
17 Nầy, hỡi vua! Đức Chúa Trời mà chúng tôi hầu việc, có thể cứu chúng tôi thoát khỏi lò lửa hực, và chắc cứu chúng tôi khỏi tay vua.
18 Dầu chẳng vậy, hỡi vua, xin biết rằng chúng tôi không hầu việc các thần của vua, và không thờ phượng pho tượng vàng mà vua đã dựng.
19 Bấy giờ, vua Nê-bu-cát-nết-sa cả giận, biến sắc mặt mình nghịch cùng Sa-đơ-rắc, Mê-sác và A-bết-Nê-gô; và cất tiếng truyền đốt lò lửa nóng gấp bảy lần hơn lúc bình thường đã đốt.
20 Vua sai mấy người mạnh bạo kia trong đạo binh mình trói Sa-đơ-rắc, Mê-sác và A-bết-Nê-gô, mà quăng vào lò lửa hực.
21 Tức thì các người ấy bị trói luôn với quần trong, áo dài, áo ngắn và các áo xống khác, rồi người ta quăng họ vào giữa lò lửa hực.
22 Nhơn vì mạng vua truyền kíp lắm, mà lò lửa thì đốt nóng lạ thường, nên những người quăng Sa-đơ-rắc, Mê-sác và A-bết-Nê-gô bị ngọn lửa cháy chết.
23 Còn ba người, Sa-đơ-rắc, Mê-rác, A-bết-Nê-gô, vẫn bị trói mà rơi vào giữa lò lửa hực.
24 Bấy giờ, vua Nê-bu-cát-nết-sa lấy làm lạ, vội vàng đứng dậy, cất tiếng nói cùng các nghị viên rằng: Những kẻ bị ta trói mà quăng vào giữa lửa có phải là ba người không? Họ tâu cùng vua rằng: Tâu vua, phải.
25 Vua lại nói, Nầy, ta thấy bốn người không có bị trói, bước đi giữa lửa mà chẳng bị thương; và hình dong của người thứ tư giống như một con trai của các thần.
26 Đoạn, vua Nê-bu-cát-nết-sa đến gần cửa lò lửa hực, cất tiếng nói rằng: Hỡi Sa-đơ-rắc, Mê-sác và A-bết-Nê-gô, là tôi tớ của Đức Chúa Trời Rất Cao, hãy ra và lại đây! Sa-đơ-rắc, Mê-sác và A-bết-Nê-gô bèn từ giữa đám lửa mà ra.
27 Các quan trấn thủ, lãnh binh, các người cai trị và các nghị viên của vua đều nhóm lại, thấy lửa không có quyền làm hại thân thể ba người ấy được, cũng chẳng có một sợi tóc nào trên đầu họ bị sém; áo xống họ chẳng bị si sứt chút nào, và mùi lửa cũng chẳng qua trên họ.
28 Vua Nê-bu-cát-nết-sa lại cất tiếng nói rằng: Đáng ngợi khen Đức Chúa Trời của Sa-đơ-rắc, Mê-sác và A-bết-Nê-gô! Ngài đã sai thiên sứ Ngài và giải cứu các tôi tớ Ngài nhờ cậy Ngài, họ đã trái mạng vua, và liều bỏ thân thể mình, hầu để không hầu việc và không thờ phượng thần nào khác ngoài Đức Chúa Trời mình.
29 Cho nên ta ban chiếu chỉ nầy: Bất kỳ dân nào, nước nào, thứ tiếng nào, hễ có người nói xấu đến Đức Chúa Trời của Sa-đơ-rắc, Mê-sác và A-bết-Nê-gô, thì sẽ bị phân thây, nhà nó sẽ phải thành ra đống phân, vì không có thần nào khác có thể giải cứu được thể nầy.
30 Vua bèn thăng chức cho Sa-đơ-rắc, Mê-sác và A-bết-Nê-gô trong tỉnh Ba-by-lôn.