1 亚哈随鲁在位的时候, 他统治从印度到古实共一百二十七省。
2 他在书珊城登了国位。
3 他执政第三年, 曾为众领袖和臣仆摆设筵席; 波斯和玛代的权贵, 以及各省的贵族和领袖都在他面前。
4 他把自己尊荣之国的财富和伟大威风的荣华, 向他们展现很多日子, 共有一百八十天。
5 这些日子过了, 王又为所有在书珊城的人民, 无论尊卑大小, 在御园的院子里摆设筵席七天。
6 御园中有白色绵织的帷幕、蓝色的幔子, 细麻绳、紫色绳悬在银环里和大理石柱上; 有金银的床榻摆在红色、白色、黄色和黑色的大理石所铺的地上。
7 赐饮都用金器皿; 器皿与器皿各有不同; 御酒很多, 足显王的厚赐。
8 饮酒都照着定例, 不准勉强; 因为王对他宫里的所有臣仆立下规矩, 要照着各人的意愿而行。
9 王后瓦实提也在亚哈随鲁王的王宫中, 为妇女们摆设筵席。
10 第七日, 亚哈随鲁王因饮酒心里高兴, 就吩咐侍候在他面前的七个太监: 米户幔、比斯他、哈波拿、比革他、亚拔他、西达、甲迦,
11 去请王后瓦实提, 戴着后冕到王面前, 使众人和大臣欣赏她的美丽; 因为她的容貌很美。
12 王后瓦实提却不肯遵照王借着太监所传的命令, 所以王非常生气, 怒火中烧。
13 王就咨询通达时务的哲士; 因为当时按照王的常规, 王要处理一事, 必先问问面前所有精通法令和审断的朝臣。
14 那时在王身边的有甲示拿、示达、押玛他、他施斯、米力、玛西拿、米母干等七位波斯、玛代的大臣; 他们都是常见王面, 在国中居首位的。
15 王问他们说: "王后瓦实提不遵行亚哈随鲁王借着太监所传的命令, 按照法令应怎样办理呢?"
16 米母干在王和众领袖面前回答: "王后瓦实提不但得罪了皇上, 而且还得罪了亚哈随鲁王各省的臣民。
17 因为王后这事必传到所有妇女的耳中, 会使她们眼中轻视自己的丈夫, 因为她们说: ‘亚哈随鲁王吩咐人带王后瓦实提到王面前, 她却没有来。’
18 现在波斯和玛代的公主贵妇听见王后这件事, 就必照样告诉王的大臣, 这样轻视和忿怒的事就常有了。
19 王若是赞成, 可以下一道谕旨, 并且写在波斯和玛代的法令中, 永不废除。不准瓦实提再到亚哈随鲁王面前来, 又请王把她王后的位分赐给另一位比她好的人。
20 王颁布的谕旨传遍全国的时候, 所有的妇女都必敬重她们的丈夫, 不论丈夫尊卑贵贱。"
21 王和众领袖都赞成米母干的话; 王就照着他的话去行,
22 把诏书送到王的各省, 每一省都用各省的文字, 每一族都用各族的方言, 使作丈夫的都在家中作主, 说话有权威。
1 Xảy trong đời vua A-suê-ru, tức A-suê-ru kia mà cai trị trên một trăm hai mươi bảy tỉnh, từ An-độ cho đến Ê-thi-ô-bi,
2 khi vua ngự ngôi vương quốc tại Su-sơ, kinh đô người,
3 nhằm năm thứ ba đời trị vì mình, người bày ra một bữa tiệc yến cho hết thảy quan trưởng và thần bộc mình. Đạo binh nước Phe-rơ-sơ và Mê-đi, các bực sang trọng cùng các quan cai của hàng tỉnh đều ở trước mặt người.
4 Trong nhiều ngày, tức trong một trăm tám mươi ngày, người bày tỏ sự giàu có sang trọng của nước và sự oai nghi rực rỡ của người.
5 Khi các ngày đó đã qua rồi, vua bày đãi hết dân sự đương có ở tại kinh đô Su-sơ, hoặc lớn hay nhỏ, một cuộc yến tiệc bảy ngày, tại nơi hành lang của thượng uyển.
6 Tư bề có treo màn trướng sắc trắng, xanh lá cây, và xanh da trời, dùng dây gai màu trắng và màu tím cột vào vòng bạc và trụ cẩm thạch; các giường sập bằng vàng và bạc, đặt trên nền lót cẩm thạch đỏ và trắng, ngọc phụng và cẩm thạch đen.
7 Người ta đãi uống bằng chén vàng, những chén nhiều thứ khác nhau, và có ngự tửu rất nhiều, cho xứng đáng theo bực giàu sang của vua.
8 Người ta uống rượu tùy theo lịnh truyền chẳng ai ép phải uống; vì vua đã truyền các thần tể cung điện hãy làm tùy ý của mỗi người muốn.
9 Hoàng hậu Vả-thi cũng đãi một bữa tiệc cho các người nữ tại cung vua A-suê-ru.
10 Qua ngày thứ bảy, vua uống rượu, hứng lòng rồi, bèn truyền cho Mê-hu-man, Bít-tha, Hạt-bô-na, Biếc-tha, A-bác-tha, Xê-thạt và Cạt-cách, tức bảy hoạn quan hầu-chực vua A-suê-ru,
11 dẫn hoàng hậu Vả-thi đến trước mặt vua, đội mão triều hoàng hậu, đặng tỏ ra phết lịch sự của bà cho dân sự và cho các quan trưởng xem thấy; vì tướng mạo bà rất tốt đẹp.
12 Nhưng hoàng hậu Vả-thi không khứng đến theo mạng của vua truyền bởi các hoạn quan. Vua bèn nổi giận dữ, phát nóng nả trong lòng.
13 Vả, thường khi vua có sự gì, bèn hỏi bàn các người rõ luật thông pháp.
14 Những quan kế cận vua hơn hết là Cạt-sê-na, Sê-thạt, At-ma-tha, Ta-rê-si, Mê-re, Mạt-sê-na, Mê-mu-can, tức bảy quan trưởng của nước Phe-rơ-sơ và Mê-đi, thường thấy mặt vua và ngồi bực cao nhứt trong nước.
15 Bấy giờ vua hỏi chúng rằng: Hoàng hậu Vả-thi chẳng có vâng theo mạng lịnh của vua A-suê-ru cậy các hoạn quan truyền cho; vậy thì theo luật pháp chúng ta phải xử bà thể nào?
16 Mê-mu-can thưa trước mặt vua và các quan trưởng rằng: Vả-thi chẳng những làm mất lòng vua mà thôi, nhưng lại hết thảy những quan trưởng, và dân sự ở trong các tỉnh của vua A-suê-ru;
17 vì việc nầy đồn ra trong các người nữ, khiến họ khinh bỉ chồng mình, nói rằng vua A-suê-ru có biểu dẫn hoàng hậu Vả-thi đến trước mặt vua, mà nàng không có đến.
18 Ngày nay, các vợ quan trưởng Phe-rơ-sơ và Mê-đi mà đã hay việc hoàng hậu đã làm, cũng sẽ nói một cách với chồng mình, rồi sẽ có lắm điều khinh bỉ và cơn giận.
19 Nếu đẹp ý vua, khá giáng chiếu chỉ, chép vào trong sách luật pháp của nước Phe-rơ-sơ và Mê-đi, chẳng hề hay đổi đặng, rằng Vả-thi sẽ chẳng còn vào đến trước mặt vua A-suê-ru nữa; vua khá ban vị hoàng hậu của Vả-thi cho một người khác tốt hơn nàng.
20 Khi chiếu chỉ của vua đã làm được truyền khắp trong nước, vì nước thật rộng lớn, thì các người vợ tất phải tôn kính chồng mình, từ người sang trọng cho đến kẻ nhỏ hèn.
21 Lời nầy đẹp ý vua và các quan trưởng; vua bèn làm theo lời của Mê-mu-can đã luận,
22 hạ chiếu cho các tỉnh của vua, theo chữ và tiếng của mỗi tỉnh mỗi dân, mà bảo rằng mỗi người đờn ông phải làm chủ nhà mình, và lấy tiếng bổn xứ mình mà dạy biểu.