1 那时, 摩西和以色列人向耶和华唱了以下这首歌, 说: "我要向耶和华歌唱, 因为他高高地被高举起来; 他把马匹和骑马的投在海中。

2 耶和华是我的力量, 我的诗歌, 也成了我的拯救; 这是我的 神, 我要赞美他; 他是我父的 神, 我要尊崇他。

3 耶和华是战士, 他的名是耶和华。

4 他把法老的马车和军兵都投在海里, 法老特选的官长都沉在红海中。

5 波涛淹没了他们, 他们好像石头坠到深海。

6 耶和华啊, 你的右手满有荣耀和能力; 耶和华啊, 你的右手击碎了仇敌。

7 你以莫大的威荣, 毁灭了那些起来攻击你的人; 你发出烈怒, 把他们烧灭像烧禾秸一样。

8 你鼻孔中的气一发, 海水就堆聚起来; 水流直立像堤坝, 深渊凝结于海心。

9 仇敌说: ‘我要追赶, 我要追上, 我要均分掳物; 我要在他们身上得到满足; 我要拔出刀来, 亲手赶绝他们。’

10 你用风一吹, 海就把他们淹没, 他们就像铅一样沉在大水之中。

11 耶和华啊, 万神之中有谁像你呢?有谁像你荣耀圣洁, 可颂可畏, 施行奇事呢?

12 你伸出右手, 地就吞没他们。

13 你凭着慈爱, 带领了你买赎的人民; 你凭着能力, 引导了他们到你的圣所。

14 万民听见, 就必战抖; 疼痛恐惧抓住了非利士的居民。

15 那时, 以东的族长惊惶, 摩押的英雄被战兢抓住, 所有迦南的居民都胆战心寒。

16 恐惧战兢临到他们身上; 因着你大能的手臂, 他们像石头一样寂然不动; 直到你的人民过去, 耶和华啊, 直到你买赎的人民过去。

17 你要把他们领进去, 栽种在你产业的山上, 耶和华啊, 就是在你为自己预备的住处; 主啊, 就是在你手建立的圣所上。

18 耶和华必作王, 直到永永远远。"

19 因为法老的马匹、战车和马兵进到海中去的时候, 耶和华使海水回流到他们身上; 以色列人却在海中走干地。

20 亚伦的姊姊女先知米利暗, 手里拿着鼓; 所有的妇女都跟着她出来, 击鼓跳舞。

21 米利暗应和着她们说: "你们要向耶和华歌唱, 因为他高高地被高举起来, 他把马匹和骑马的投在海中。"

22 摩西命以色列人从红海起程, 到书珥旷野去; 他们在旷野走了三天, 找不着水。

23 后来到了玛拉, 玛拉的水却不能喝, 因为水苦。因此, 那地名叫玛拉。

24 人民就向摩西发怨言, 说: "我们喝什么呢?"

25 摩西向耶和华呼叫, 耶和华就向他指示一棵树; 他把树丢进水里, 水就变甜了。耶和华在那里为他们立了律例和典章, 也在那里试验了他们。

26 耶和华又说: "如果你留意听耶和华你 神的声音, 行他眼中看为正的事, 侧耳听他的诫命, 遵守他的一切律例; 这样, 我决不把加在埃及人身上的一切疾病加在你们身上, 因为我是医治你的耶和华。"

27 后来他们到了以琳, 那里有十二股水泉, 七十棵棕树。他们就在那里靠近水边的地方安营。

1 Đoạn, Môi-se và dân Y-sơ-ra-ên hát bài ca nầy cho Đức Giê-hô-va, rằng: Tôi ca tụng Đức Giê-hô-va, vì Ngài rất vinh hiển oai nghiêm. Ngài đã liệng xuống biển ngựa và người cỡi ngựa.

2 Đức Giê-hô-va là sức mạnh và sự ca tụng của tôi: Ngài đã trở nên Đấng cứu tôi. Ngài là Đức Chúa Trời tôi, tôi ngợi khen Ngài; Đức Chúa Trời của tổ phụ tôi, tôi tôn kính Ngài.

3 Đức Giê-hô-va là một chiến sĩ; Danh Ngài là Giê-hô-va.

4 Ngài đã ném xuống biển binh xa Pha-ra-ôn và cả đạo binh của người; Quan tướng kén chọn của người đã bị đắm nơi Biển đỏ,

5 Những lượn sóng đã vùi lấp họ rồi; Họ chìm đến đáy biển như một hòn đá vậy.

6 Hỡi Đức Giê-hô-va! Tay hữu Ngài có sức mạnh vinh hiển thay. Hỡi Đức Giê-hô-va! Tay hữu Ngài hủy quân nghịch tan đi.

7 Bởi sự cả thể của oai nghiêm Ngài, Đánh đổ kẻ dấy nghịch cùng mình. Ngài nổi giận phừng phừng, Đốt họ cháy như rơm ra.

8 Lỗ mũi Ngài thở hơi ra, nước bèn dồn lại, Lượn sóng đổ dựng như một bờ đê; Vực sâu đọng lại nơi rún biển.

9 Quân nghịch rằng: Ta đuổi theo, ta sẽ đuổi kịp Ta sẽ chia phân của giặc; Tâm hồn ta sẽ thỏa nguyện nơi họ; Ta rút gươm ra, tay ta hủy diệt họ.

10 Ngài đã thở hơi ra Biển vùi lấp quân nghịch lại; Họ bị chìm như cục chì Nơi đáy nước sâu.

11 Hỡi Đức Giê-hô-va! trong vòng các thần, ai giống như Ngài? Trong sự thánh khiết, ai được vinh hiển như Ngài. Đáng sợ, đáng khen Hay làm các phép lạ?

12 Ngài đã đưa tay hữu ra, Đất đã nuốt chúng nó.

13 Ngài lấy lòng thương xót dìu dắt Dân nầy mà Ngài đã chuộc lại; Ngài đã dùng năng lực đưa nó Về nơi ở thánh của Ngài.

14 Các dân tộc nghe biết việc nầy đều run sợ, Cơn kinh hãi áp-hãm dân xứ Pha-lê-tin.

15 Các quan trưởng xứ Ê-đôm bèn lấy làm bối rối; Mấy mặt anh hùng nơi Mô-áp đều kinh hồn; Cả dân Ca-na-an đều mất vía

16 Sự hoảng hốt kinh hãi giáng cho chúng nó; Hỡi Đức Giê-hô-va! vì quyền cao nơi cánh tay Ngài, Chúng nó đều bị câm như đá, Cho đến chừng nào dân Ngài vượt qua; Cho đến khi dân mà Ngài đã chuộc, vượt qua rồi.

17 Hỡi Đức Giê-hô-va! Ngài đưa dân ấy vào, và lập nơi núi cơ nghiệp Ngài, Tức là chốn Ngài đã sắm sẵn, để làm nơi ở của Ngài, Hỡi Chúa! là đền thánh mà tay Ngài đã lập.

18 Đức Giê-hô-va sẽ cai trị đời đời kiếp kiếp.

19 Vì ngựa của Pha-ra-ôn, binh xa, cùng lính kỵ người đã xuống biển; Và Đức Giê-hô-va đã vùi dập nước biển lên trên, Nhưng dân Y-sơ-ra-ên đi giữa biển như đi trên đất cạn.

20 Nữ tiên tri Mi-ri-am, là em gái A-rôn, tay cầm trống cơm, các đàn bà đều đi ra theo người, cầm trống cơm và múa.

21 Mi-ri-am đáp lại rằng: Hãy ca tụng Đức Giê-hô-va, vì Ngài rất vinh hiển oai nghiêm; Ngài đã liệng xuống biển ngựa và người cỡi ngựa.

22 Đoạn, Môi-se đem dân Y-sơ-ra-ên đi khỏi Biển đỏ, đến nơi đồng vắng Su-rơ; trọn ba ngày đi trong đồng vắng, kiếm chẳng được nước đâu cả.

23 Kế đến đất Ma-ra, nhưng vì nước tại đó đắng, uống chẳng được, nên chi chỗ nầy gọi là Ma-ra.

24 Dân sự bèn oán trách Môi-se rằng: Chúng tôi lấy chi uống?

25 Môi-se kêu van Đức Giê-hô-va; Ngài bèn chỉ cho người một cây gỗ, người lấy liệng xuống nước, nước bèn hóa ra ngọt. Ay tại đó, Đức Giê-hô-va định luật lệ cùng lập pháp độ cho dân sự, và tại đó Ngài thử họ.

26 Ngài phán rằng: Nếu ngươi chăm chỉ nghe lời Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi, làm sự ngay thẳng trước mặt Ngài, lắng tai nghe các điều răn và giữ mọi luật lệ Ngài, thì ta chẳng giáng cho ngươi một trong các bịnh nào mà ta đã giáng cho xứ Ê-díp-tô; vì ta là Đức Giê-hô-va, Đấng chữa bịnh cho ngươi.

27 Đoạn, dân sự đến đất Ê-lim; nơi đó có mười hai suối nước, và bảy mươi cây chà là; dân sự đóng trại tại đó, gần bên suối nước.