1 逾越节前六天, 耶稣到了伯大尼, 就是拉撒路所住的地方; 耶稣曾经使这拉撒路从死人中复活。
2 有人在那里为耶稣预备了筵席。马大在那里侍候, 拉撒路也和一些人与耶稣一同吃饭。
3 马利亚拿了半公斤珍贵纯正的哪哒香膏, 抹耶稣的脚, 又用自己的头发去擦; 屋里就满了香膏的香气。
4 耶稣的一个门徒, 就是那要出卖他的加略人犹大, 说:
5 "为什么不把这香膏卖三百银币, 赒济穷人呢?"
6 他说这话, 并不是因为他关怀穷人, 而是因为他是个贼, 又带着钱囊, 常取其中所存的。
7 耶稣就说: "由她吧, 这香膏是她留下来为我安葬的日子用的。
8 你们常常有穷人跟你们在一起, 却不常有我。"
9 有一大群犹太人知道耶稣在那里, 就都来了, 然而他们不单是为了耶稣的缘故, 也是要看看耶稣使他从死人中复活的拉撒路。
10 于是祭司长想把拉撒路也杀掉,
11 因为有许多犹太人为了拉撒路的缘故, 离开他们, 信了耶稣。
12 第二天, 有一大群上来过节的人, 听见耶稣要来耶路撒冷,
13 就拿着棕树枝出去迎接他, 欢呼说: "和散那, 奉主名来的以色列王, 是应当称颂的! "
14 耶稣找到一头小驴, 就骑在上面, 正如经上所记的:
15 "锡安的居民哪, 不要惧怕; 看哪, 你的王来了, 他骑着小驴来了。"
16 门徒起初不明白这些事, 可是到耶稣得了荣耀以后, 他们才想起这些话是指着他说的, 并且人们果然向他这样行了。
17 那些和耶稣在一起, 看见他叫拉撒路从坟墓出来, 又使他从死人中复活的群众, 都为这事作见证。
18 群众因为听见他行了这神迹, 就去迎接他。
19 于是法利赛人彼此说: "你们看, 你们都是徒劳无功, 世人都去跟随他了! "
20 上去过节作礼拜的人中, 有些是希腊人。
21 他们来到加利利的伯赛大人腓力那里, 请求他, 说: "先生, 我们想见耶稣。"
22 腓力去告诉安得烈, 安得烈就和腓力去告诉耶稣。
23 耶稣对他们说: "人子得荣耀的时候到了!
24 我实实在在告诉你们, 一粒麦子若不落在地里死了, 仍旧是一粒; 如果死了, 就结出许多果实来。
25 爱惜自己生命的, 就丧掉生命; 在这世上恨恶自己生命的, 必会保全生命到永远。
26 如果有人服事我, 就应当跟从我; 我在哪里, 服事我的人也会在哪里; 如果有人服事我, 我父必尊重他。
27 "我现在心里烦乱, 我应该说什么呢?说‘父啊, 救我脱离这时刻’吗?然而我正是为了这个缘故来的, 要面对这时刻。
28 父啊, 愿你荣耀你的名! "当时有声音从天上来, 说: "我已经荣耀了我的名, 还要再荣耀。"
29 站在旁边的群众听见了, 就说: "打雷了。"另外有人说: "有天使对他说话。"
30 耶稣说: "这声音不是为了我, 而是为了你们发出的。
31 现在是这世界受审判的时候了, 现在这世界的王要被赶出去。
32 我若从地上被举起来, 就要吸引万人归向我。"
33 他说这话, 是指着自己将要怎样死说的。
34 于是群众对他说: "我们从律法上知道基督是永远常存的, 你怎么说‘人子必须被举起来’呢?这人子是谁呢?"
35 耶稣说: "光在你们中间的时间不多了。你们应当趁着有光的时候行走, 免得黑暗追上你们。在黑暗中行走的人, 不知道往哪里去。
36 你们应当趁着有光的时候信从这光, 使你们成为光明的儿女。"耶稣说完了这些话, 就离开他们隐藏起来。
37 耶稣在他们面前行了许多神迹, 但是他们仍然不信他。
38 这是要应验以赛亚先知所说的话: "主啊, 我们所传的, 有谁信呢?主的膀臂向谁显露呢?"
39 他们不能相信, 因为以赛亚又说:
40 " 神使他们瞎了眼, 硬了心, 免得他们眼睛看见, 心里明白而回转过来; 我就医好他们。"
41 以赛亚说这些话, 是因为看见了他的荣耀, 就指着他说的。
42 虽然这样, 官长当中也有许多人信了耶稣。但是因为法利赛人的缘故, 他们不敢公开承认, 免得被赶出会堂;
43 因为他们爱人的荣耀, 过于爱 神的荣耀。
44 耶稣大声说: "信我的, 不单是信我, 也是信那差我来的。
45 看见我的, 就是看见那差我来的。
46 我是光, 我到世上来, 叫所有信我的不住在黑暗里。
47 人若听见我的话却不遵守的, 我不审判他, 因为我来不是要审判世人, 而是要拯救世人。
48 弃绝我又不接受我的话的人, 自有审判他的。我所讲的道在末日要定他的罪;
49 因为我没有凭着自己说话, 而是差我来的父给了我命令, 要我说什么, 讲什么。
50 我知道他的命令就是永生。所以, 我所讲的, 正是父吩咐我要我讲的。"
1 Sáu ngày trước lễ Vượt Qua, Đức Chúa Jêsus đến thành Bê-tha-ni, nơi La-xa-rơ ở, là người Ngài đã khiến sống lại từ kẻ chết.
2 Người ta đãi tiệc Ngài tại đó, và Ma-thê hầu hạ; La-xa-rơ là một người trong đám ngồi đồng bàn với Ngài.
3 Bấy giờ, Ma-ri lấy một cân dầu cam tùng hương thật, quí giá, xức chơn Đức Chúa Trời, và lấy tóc mình mà lau; cả nhà thơm nức mùi dầu đó.
4 Nhưng Giu-đa Ích-ca-ri-ốt, là một môn đồ về sau phản Ngài, nói rằng:
5 Sao không bán dầu thơm đó lấy ba trăm đơ-ni-ê đặng bố thí cho kẻ nghèo?
6 Người nói vậy, chẳng phải là cho kẻ nghèo đâu, song vì người vốn là tay trộm cướp, và giữ túi bạc, trộm lấy của người ta để ở trong.
7 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Hãy để mặc người, người đã để dành dầu thơm nầy cho ngày chôn xác ta.
8 Vì các ngươi thường có kẻ nghèo ở với mình, còn ta, các ngươi không có ta luôn luôn.
9 Một bọn người Giu-đa nghe Đức Chúa Jêsus có tại đó, bèn đến, chẳng những vì Ngài thôi, lại cũng để xem La-xa-rơ, là người Ngài đã khiến từ kẻ chết sống lại.
10 Các thầy tế lễ cả bèn định giết luôn La-xa-rơ nữa,
11 vì có nhiều người Giu-đa nhơn cớ người mà chia rẽ họ và tin theo Đức Chúa Jêsus.
12 Qua ngày sau, có một đám dân đông đến đặng dự lễ, biết Đức Chúa Jêsus lên thành Giê-ru-sa-lem,
13 bèn lấy những lá kè ra đón Ngài, và reo lên rằng: Hô-sa-na! Chúc phước cho Đấng nhơn danh Chúa mà đến, là Vua của Y-sơ-ra-ên!
14 Đức Chúa Jêsus gặp một con lừa con, bèn lên cỡi, y như lời chép rằng:
15 Hỡi con gái thành Si-ôn, chớ sợ chi, nầy, Vua ngươi đến, cỡi trên lừa con của lừa cái.
16 Môn đồ trước vốn không hiểu điều đó; nhưng đến khi Đức Chúa Jêsus đã được vinh hiển, mới nhớ lại những sự đó đã chép về Ngài, và người ta đã làm thành cho Ngài.
17 Đoàn dân ở cùng Ngài, khi Ngài kêu La-xa-rơ ra khỏi mộ và khiến từ kẻ chết sống lại, đều làm chứng về Ngài.
18 Ay cũng tại điều đó mà đoàn dân đi đón Ngài, vì có nghe rằng Ngài đã làm phép lạ ấy.
19 Nhơn đó, người Pha-ri-si nói với nhau rằng: Các ngươi thấy mình chẳng làm nổi chi hết; kìa, cả thiên hạ đều chạy theo người!
20 Vả, trong đám đã lên đặng thờ lạy trong kỳ lễ, có mấy người Gờ-réc,
21 đến tìm Phi-líp, là người ở thành Bết-sai-đa, thuộc xứ Ga-li-lê, mà xin rằng: Thưa chúa, chúng tôi muốn ra mắt Đức Chúa Jêsus.
22 Phi-líp đi nói với Anh-rê; rồi Anh-rê với Phi-líp đến thưa cùng Đức Chúa Jêsus.
23 Đức Chúa Jêsus bèn đáp rằng: Giờ đã đến, khi Con người sẽ được vinh hiển.
24 Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, nếu hột giống lúa mì kia, chẳng chết sau khi gieo xuống đất, thì cứ ở một mình; nhưng nếu chết đi, thì kết quả được nhiều.
25 Ai yêu sự sống mình thì sẽ mất đi, ai ghét sự sống mình trong đời nầy thì sẽ giữ lại đến sự sống đời đời.
26 Nếu ai hầu việc ta, thì phải theo ta, và ta ở đâu, thì kẻ hầu việc ta cũng sẽ ở đó; nếu ai hầu việc ta, thì Cha ta ắt tôn quí người.
27 Hiện nay tâm thần ta bối rối; ta sẽ nói gì? Lạy Cha, xin cứu Con khỏi giờ nầy! nhưng ấy cũng vì sự đó mà Con đến giờ nầy!
28 Cha ơi, xin làm sáng danh Cha! Bấy giờ có tiếng từ trên trời phán xuống rằng: Ta đã làm sáng danh rồi, ta còn làm cho sáng danh nữa!
29 Đoàn dân ở tại đó nghe tiếng thì nói rằng ấy là tiếng sấm; có kẻ khác nói: Một vị thiên sứ nào nói với Ngài.
30 Đức Chúa Jêsus cất tiếng phán rằng: Ay chẳng phải vì ta mà tiếng nầy vang ra, nhưng vì các ngươi.
31 Hiện bây giờ, có sự phán xét thế gian nầy, và hiện nay vua chúa của thế gian nầy phải bị xua đuổi.
32 Còn ta, khi ta đã được treo lên khỏi đất, ta sẽ kéo mọi người đến cùng ta.
33 Ngài phán vậy để chỉ mình phải chết cách nào.
34 Đoàn dân thưa rằng: Chúng tôi có họ trong luật pháp rằng Đấng Christ còn đời đời, vậy sao thầy nói Con người phải bị treo lên? Con người đó là ai?
35 Đức Chúa Jêsus bèn đáp rằng: Sự sáng còn ở giữa các ngươi ít lâu; hãy đi trong khi các ngươi còn có sự sáng, e rằng sự tối tăm đến thình lình cùng các ngươi chăng; kẻ đi trong nơi tối tăm thì chẳng biết mình đi đâu.
36 Các ngươi đương có sự sáng, hãy tin sự sáng, hầu cho trở nên con cái của sự sáng. Đức Chúa Jêsus phán như vậy, rồi đi, và ẩn mình cách xa họ.
37 Vả, dẫu Ngài đã làm bấy nhiêu phép lạ trước mặt chúng, họ cũng không tin Ngài,
38 để được ứng nghiệm lời nầy của đấng tiên tri Ê-sai: Lạy Chúa, ai đã tin lời giảng chúng tôi, Và cánh tay Chúa đã tỏ ra cho ai?
39 Vả lại, chúng không thể tin, vì Ê-sai lại có nói rằng:
40 Ngài đã khiến mắt họ mù, lòng họ cứng, Hầu cho mắt chẳng thấy, lòng chẳng hiểu, Không tự hối cải, Và ta chẳng chữa lành cho.
41 Ê-sai nói điều đó, khi thấy sự vinh hiển của Ngài và nói về Ngài.
42 Nhưng, trong hàng quan trưởng cũng có nhiều người tin Đức Chúa Jêsus; song vì cớ người Pha-ri-si, nên không xưng Ngài ra, sợ bị đuổi khỏi nhà hội chăng.
43 Vì họ chuộng danh vọng bởi người ta đến hơn là danh vọng bởi Đức Chúa Trời đến.
44 Tuy vậy, Đức Chúa Jêsus cất tiếng phán rằng: Ai tin ta, chẳng phải tin ta, nhưng tin Đấng đã sai ta đến.
45 Còn ai thấy ta, là thấy Đấng đã sai ta đến.
46 Ta là sự sáng đã đến thế gian, để ai tin ta, chẳng ở nơi tối tăm nữa.
47 Lại nếu kẻ nào nghe lời ta mà không vâng giữ ấy chẳng phải ta xét đoán kẻ đó; vì ta đến chẳng để xét đoán thế gian, nhưng để cứu chuộc.
48 Người nào bỏ ta ra và không nhận lãnh lời ta, đã có kẻ xét đoán rồi; lời ta đã rao giảng, chính lời đó sẽ xét đoán họ nơi ngày sau cùng.
49 Bởi ta chẳng nói theo ý riêng ta; nhưng Cha sai ta đến, đã truyền lịnh cho ta phải nói điều chi và phải nói thể nào.
50 Ta biết mạng lịnh Cha, ấy là sự sống đời đời. Vậy, những điều ta nói, thì nói theo như Cha ta đã dặn.