1 那时, 彼拉多吩咐人把耶稣拉去鞭打。
2 士兵用荆棘编成冠冕, 戴在他的头上, 又给他披上紫色的外袍,
3 然后来到他面前, 说: "犹太人的王万岁! "并且用手掌打他。
4 彼拉多再次出到外面, 对犹太人说: "看! 我把他带出来给你们, 让你们知道我查不出他有什么罪。"
5 于是耶稣出来, 戴着荆棘的冠冕, 披着紫色的外袍。彼拉多对他们说: "看, 这个人! "
6 祭司长和差役看见耶稣, 就喊叫说: "把他钉十字架! 把他钉十字架! "彼拉多对他们说: "你们自己把他带去钉十字架吧! 我查不出他有什么罪。"
7 犹太人回答: "我们有律法, 根据那律法, 他是该死的, 因为他自命为 神的儿子。"
8 彼拉多听见这话, 就更加害怕,
9 又进了官邸, 问耶稣: "你究竟是从哪里来的?"耶稣却不回答他。
10 彼拉多对他说: "你不对我说话吗?你不知道我有权释放你, 也有权把你钉十字架吗?"
11 耶稣说: "如果不是从天上给你权柄, 你就无权办我; 因此, 把我交给你的那人, 罪更重了。"
12 从那时起, 彼拉多想释放耶稣; 可是犹太人却喊叫说: "如果你释放这个人, 就不是凯撒的忠臣了。凡是自命为王的, 就是与凯撒为敌。"
13 彼拉多听了这些话, 就把耶稣带到外面, 到了一个名叫"铺石地"(希伯来话叫加巴大)的地方, 就在那里开庭审问。
14 那天是逾越节的预备日, 约在正午的时候。彼拉多对犹太人说: "看, 你们的王! "
15 他们就喊叫起来: "除掉他! 除掉他! 把他钉十字架! "彼拉多问他们: "我可以把你们的王钉十字架吗?"祭司长回答: "除了凯撒, 我们没有王! "
16 于是彼拉多把耶稣交给他们去钉十字架。
17 他们把耶稣带去了。耶稣自己背着十字架出来, 到了一个名叫"髑髅"的地方, 希伯来话叫各各他。
18 他们就在那里把耶稣钉在十字架上; 和他一同钉十字架的, 还有两个人, 一边一个, 耶稣在中间。
19 彼拉多写了一个牌子, 放在十字架上头, 写的是: "犹太人的王拿撒勒人耶稣。"
20 有许多犹太人念了这牌子上所写的, 因为耶稣钉十字架的地方离城不远, 而且那牌子是用希伯来文、拉丁文和希腊文写的。
21 犹太人的祭司长对彼拉多说: "不要写‘犹太人的王’, 要写‘这个人自称: 我是犹太人的王’。"
22 彼拉多说: "我所写的, 我已经写了! "
23 士兵把耶稣钉了十字架之后, 就把他的衣服拿来, 分成四分, 每个兵一分。他们又拿他的内衣; 这内衣是没有缝的, 是从上到下整件织成的。
24 因此, 他们彼此说: "我们不要把它撕开, 我们来抽签吧, 看看是谁的。"这就应验了经上所说的: "他们分了我的外衣, 又为我的内衣抽签。"士兵果然这样作了。
25 站在耶稣十字架旁边的, 有他母亲和他母亲的姊妹, 还有高罗巴的妻子马利亚, 和抹大拉的马利亚。
26 耶稣看见母亲, 又看见他所爱的那门徒站在旁边, 就对母亲说: "母亲("母亲"原文作"妇人"), 看! 你的儿子。"
27 然后他对那门徒说: "看! 你的母亲。"从那时起, 那门徒就把她接到自己的家里去了。
28 这事以后, 耶稣知道一切都已经成就了, 为了要使经上的话应验, 就说: "我渴了。"
29 在那里有一个坛子, 盛满了酸酒, 他们就拿海绵浸了酸酒, 绑在牛膝草上, 送到他的口里。
30 耶稣尝了那酸酒, 说: "成了! "就低下头, 断了气。
31 因为那天是预备日, 为了要避免尸体在安息日留在十字架上(因为那安息日是个重要的日子), 犹太人就请求彼拉多打断那些被钉十字架的人的腿, 把他们拿下来。
32 于是士兵来了, 把和耶稣一同钉十字架的那两个人的腿都先后打断了。
33 他们来到耶稣那里, 看见他已经死了, 就没有打断他的腿。
34 但是有一个士兵用枪刺他的肋旁, 立刻有血和水流出来。
35 那看见这事的人已经作证了, 他的见证是真实的, 他也知道自己所说的是实在的, 使你们也相信。
36 这些事的发生, 是要应验经上所说的: "他的骨头, 一根也不可折断。"
37 另有一处经文说: "他们要仰望自己所刺的人。"
38 这些事以后, 有一个亚利马太人约瑟来求彼拉多, 要领耶稣的身体; 他因为怕犹太人, 就暗暗地作耶稣的门徒。彼拉多批准了, 他便把耶稣的身体领去。
39 从前夜间来见耶稣的尼哥德慕也来了, 带着没药和沉香混合的香料, 约有三十二公斤。
40 他们领取了耶稣的身体, 照着犹太人的葬礼的规例, 用细麻布和香料把他裹好。
41 在耶稣钉十字架的地方, 有一个园子, 园里有一个新的墓穴, 是从来没有葬过人的。
42 因为那天是犹太人的预备日, 又因为那墓穴就在附近, 他们就把耶稣葬在那里。
1 Bấy giờ, Phi-lát bắt Đức Chúa Jêsus và sai đánh đòn Ngài.
2 Bọn lính đương một cái mão triều bằng gai, đội trên đầu Ngài, và mặc cho Ngài một cái áo điều.
3 Đoạn, họ đến gần, nói với Ngài rằng: Lạy Vua dân Giu-đa! Họ lại cho Ngài mấy cái vả.
4 Phi-lát ra một lần nữa, mà nói với chúng rằng: Đây nầy, ta dẫn người ra ngoài, để các ngươi biết rằng ta không tìm thấy người có tội lỗi chi.
5 Vậy, Đức Chúa Jêsus đi ra, đầu đội mão triều gai, mình mặc áo điều; và Phi-lát nói cùng chúng rằng: Kìa, xem người nầy!
6 Nhưng khi các thầy tế lễ cả và các kẻ sai thấy Ngài, thì kêu lên rằng: Hãy đóng đinh hắn trên cây thập tự, hãy đóng đinh hắn trên cây thập tự! Phi-lát nói cùng chúng rằng: Chính mình các ngươi hãy bắt mà đóng đinh người; bởi vì về phần ta không thấy người có tội lỗi chi hết.
7 Dân Giu-đa lại nói rằng: Chúng tôi có luật, chiếu luật đó hắn phải chết; vì hớn tự xưng là Con Đức Chúa Trời.
8 Khi Phi-lát đã nghe lời đó, lại càng thêm sợ hãi.
9 Người lại trở vào nơi trường án mà nói với Đức Chúa Jêsus rằng: Ngươi từ đâu? Nhưng Đức Chúa Jêsus không đáp gì hết.
10 Phi-lát hỏi Ngài rằng: Ngươi chẳng nói chi với ta hết sao? Ngươi há chẳng biết rằng ta có quyền buông tha ngươi và quyền đóng đinh ngươi sao?
11 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Nếu chẳng phải từ trên cao đã ban cho ngươi, thì ngươi không có quyền gì trên ta; vậy nên, kẻ nộp ta cho ngươi là có tội trọng hơn nữa.
12 Từ lúc đó, Phi-lát kiếm cách để tha Ngài; nhưng dân Giu-đa kêu lên rằng: Ví bằng quan tha người nầy, thì quan không phải là trung thần của Sê-sa; vì hễ ai tự xưng là vua, ấy là xướng lên nghịch cùng Sê-sa vậy!
13 Phi-lát nghe lời đó bèn dẫn Đức Chúa Jêsus ra ngoài, rồi ngồi trên tòa án, tại nơi gọi là Ba-vê, mà tiếng Hê-bơ-rơ gọi là Ga-ba-tha.
14 Vả, bấy giờ là ngày sắm sửa về lễ Vượt Qua, độ chừng giờ thứ sáu. Phi-lát nói cùng dân Giu-đa rằng: Vua các ngươi kia kìa!
15 Những người đó bèn kêu lên rằng: Hãy trừ hắn đi, trừ hắn đi! Đóng đinh hắn trên cây thập tự đi! Phi-lát nói với chúng rằng: Ta sẽ đóng đinh Vua các ngươi lên thập tự giá hay sao? Các thầy tế lễ cả thưa rằng: Chúng tôi không có vua khác chỉ Sê-sa mà thôi.
16 Người bèn giao Ngài cho chúng đặng đóng đinh trên thập tự giá. Vậy, chúng bắt Ngài và dẫn đi.
17 Đức Chúa Jêsus vác thập tự giá mình, đi đến ngoài thành, tại nơi gọi là cái Sọ, tiếng Hê-bơ-rơ gọi là Gô-gô-tha.
18 Ay đó là chỗ họ đóng đinh Ngài, lại có hai người khác với Ngài, mỗi bên một người, còn Đức Chúa Jêsus ở chính giữa.
19 Phi-lát cũng sai làm một tấm bảng, rồi treo lên trên thập tự giá. Trên bảng đó có đề chữ rằng: Jêsus Người Na-xa-rét, Là Vua Dân Giu-đa.
20 Vì nơi Đức Chúa Jêsus bị đóng đinh ở gần thành, và chữ đề trên bảng đó viết bằng chữ Hê-bơ-rơ, chữ La-tinh và chữ Gờ-réc, nên có nhiều người Giu-đa đọc đến.
21 Các thầy tế lễ cả của dân Giu-đa bèn nói với Phi-lát rằng: Xin đừng viết: Vua dân Giu-đa; nhưng viết rằng, người nói: Ta là Vua dân Giu-đa.
22 Phi-lát trả lời rằng: Lời ta đã viết, thì ta đã viết rồi.
23 Quân lính đã đóng đinh Đức Chúa Jêsus trên thập tự giá rồi, bèn lấy áo xống của Ngài chia làm bốn phần, mỗi tên lính chiếm một phần. Họ cũng lấy áo dài của Ngài, nhưng áo dài đó không có đường may, nguyên một tấm vải dệt ra, từ trên chí dưới.
24 Vậy, họ nói với nhau rằng: Đừng xé áo nầy ra, song chúng ta hãy bắt thăm, ai trúng nấy được. Ay để cho được ứng nghiệm lời Kinh Thánh nầy: Chúng đã chia nhau áo xống của ta, Lại bắt thăm lấy áo dài ta. Đó là việc quân lính làm.
25 Tại một bên thập tự giá của Đức Chúa Jêsus, có mẹ Ngài đứng đó, với chị mẹ Ngài là Ma-ri vợ Cơ-lê-ô-ba, và Ma-ri Ma-đơ-len nữa.
26 Đức Chúa Jêsus thấy mẹ mình, và một môn đồ Ngài yêu đứng gần người, thì nói cùng mẹ rằng: Hỡi đờn bà kia, đó là con của ngươi!
27 Đoạn, Ngài lại phán cùng người môn đồ rằng: Đó là mẹ ngươi! Bắt đầu từ bấy giờ, môn đồ ấy rước người về nhà mình.
28 Sau đó, Đức Chúa Jêsus biết mọi việc đã được trọn rồi, hầu cho lời Kinh Thánh được ứng nghiệm, thì phán rằng: Ta khát.
29 Tại đó, có một cái bình đựng đầy giấm. Vậy, họ lấy một miếng bông đá thấm đầy giấm, buộc vào cây ngưu tất đưa kề miệng Ngài.
30 Khi Đức Chúa Jêsus chịu lấy giấm ấy rồi, bèn phán rằng: Mọi việc đã được trọn; rồi Ngài gục đầu mà trút linh hồn.
31 Vì bấy giờ là ngày sắm sửa về ngày Sa-bát, mà Sa-bát nầy là rất trọng thể, nên dân Giu-đa ngại rằng những thây còn treo lại trên thập tự giá trong ngày Sa-bát chăng, bèn xin Phi-lát cho đánh gãy ống chơn những người đó và cất xuống.
32 Vậy, quân lính lại, đánh gãy ống chơn người thứ nhứt, rồi đến người kia, tức là kẻ cùng bị đóng đinh với Ngài.
33 Khi quân lính đến nơi Đức Chúa Jêsus, thấy Ngài đã chết rồi, thì không đánh gãy ống chơn Ngài;
34 nhưng có một tên lính lấy giáo đâm ngang sườn Ngài, tức thì máu và nước chảy ra.
35 Kẻ đã thấy thì làm chứng về việc đó, (lời chứng của người là thật, và người vẫn biết mình nói thật vậy), hầu cho các ngươi cũng tin.
36 Vì điều đó xảy ra, cho được ứng nghiệm lời Thánh Kinh nầy: Chẳng một cái xương nào của Ngài sẽ bị gãy.
37 Lại có lời Kinh Thánh nầy nữa: Chúng sẽ ngó thấy người mà mình đã đâm.
38 Sau đó, Giô-sép người A-ri-ma-thê, làm môn đồ Đức Chúa Jêsus một cách kín giấu, vì sợ dân Giu-đa, xin phép Phi-lát cho lấy xác Đức Chúa Jêsus; thì Phi-lát cho phép. Vậy, người đến và lấy xác Ngài.
39 Ni-cô-đem, là người khi trước đã tới cùng Đức Chúa Jêsus trong ban đêm, bấy giờ cũng đến, đem theo độ một trăm cân một dược hòa với lư hội.
40 Vậy, hai người lấy xác Đức Chúa Jêsus, dùng vải gai và thuốc thơm gói lại, theo như tục khâm liệm của dân Giu-đa.
41 Vả, tại nơi Ngài bị đóng đinh, có một cái vườn, trong vườn đó có một cái huyệt mới, chưa chôn ai.
42 Ay là nơi hai người chôn Đức Chúa Trời, vì bấy giờ là ngày sắm sửa của dân Giu-đa, và mộ ấy ở gần.