1 约伯回答说:
2 "你们要细听我的言语, 这就算是你们给我的安慰。
3 请原谅我, 我又要说话了, 说完以后, 就任凭你们嘲笑吧!
4 我岂是抱怨的人呢?我的心为什么不能忍耐呢?
5 你们注视我, 惊讶吧, 用手掩口吧。
6 我每逢想起, 就惊惶, 浑身战抖。
7 恶人为什么总可以存活, 活到老, 而且财势强大?
8 他们的后裔在他们面前坚定, 他们眼见自己的子孙在他们周围立定。
9 他们的家宅平安无惧, 神的刑杖也不加在他们身上。
10 他们的公牛交配而不落种, 他们的母牛下犊而不掉胎,
11 他们叫小孩子出去多如羊群, 他们的年轻人四处跳跃;
12 他们跟着琴鼓高歌, 又因着箫的声音欢乐。
13 他们幸福度过他们的日子, 一剎那间下阴间, 毫无病痛。
14 然而他们对 神说: ‘离开我们吧, 我们不愿意晓得你的道路。
15 全能者是谁, 竟要我们服事他呢?我们若向他恳求, 有什么益处呢?’
16 他们的福乐岂不是掌握在他们的手中?恶人的谋算离我很远。
17 恶人的灯何尝熄灭?灾难何尝临到他们身上?神何尝在忿怒中把痛苦分给他们!
18 他们何尝像风前的干草, 何尝像暴风刮去的糠秕?
19 你们说: ‘ 神为恶人的儿女积蓄罪孽’, 我却说: ‘ 神报应他本人, 好叫他自己明白。’
20 愿他亲眼看见自己败落, 愿他喝全能者的烈怒。
21 他的岁月既然断绝, 他还会看顾自己身后的家吗?
22 神既然审判那些在高位的, 谁能把什么知识教给他呢?
23 有人到死的时候仍然气力充足, 享尽平静与安逸;
24 他的奶桶充满鲜奶, 他的骨髓滋润。
25 有人到死的时候心里痛苦, 一生未尝美食;
26 他们都一起躺在尘土中, 虫子爬满他们身上。
27 我知道你们的心思, 与你们恶待我的计谋。
28 你们问: ‘霸王的房屋在哪里?恶人住过的帐棚在哪里?’
29 你们没有问问过路的人吗?不承认他们所提的证据吗?
30 就是恶人在灾难的日子得存留, 在 神发怒的时候得逃脱。
31 他所行的, 有谁敢当面指责他呢?他所作的, 有谁能报应他呢?
32 然而他被人抬到坟墓里, 并且有人看守他的墓地。
33 他以谷中的土块为甘甜, 所有的人跟在他后面, 走在他前面的不计其数。
34 你们的回话既然只存虚假, 怎样徒然安慰我呢?"
1 Gióp đáp rằng:
2 Hãy nghe kỹ càng lời giảng luận tôi; Thì điều đó sẽ thế cho sự an ủy của các bạn.
3 Hãy nhịn nhục tôi, để tôi nói: Sau khi tôi đã nói, các bạn hãy cứ nhạo báng đi.
4 Còn về phần tôi, than van tôi há hướng về loài người sao? Nhơn sao trí tôi không hết nhịn nhục?
5 Hãy xem xét tôi, và lấy làm lạ; Khá lấy tay bụm miệng mình.
6 Khi nào tôi nhớ lại, tôi bèn bị kinh hoảng, Rởn óc cả và thịt tôi.
7 Cớ sao kẻ gian ác sống, Trở nên già cả và quyền thế cường thạnh?
8 Dòng dõi chúng nó thành lập có mắt chúng nó thấy, Và con cháu họ ở trước mặt họ.
9 Nhà của chúng nó được bình yên, không sợ gì, Roi của Đức Chúa trời chẳng đánh mình chúng nó.
10 Bò đực chúng nó sanh sảnh không hề thiếu kém, Bò cái họ sanh đẻ không có sảo.
11 Chúng nó cho các đứa trẻ mình đi ra như một bầy chiên, Và con cái họ giỡn chơi nhau.
12 Hát múa theo tiếng trống nhỏ và đờn cầm, Và vui mừng theo tiếng kèn sáo.
13 Chúng nó may mắn trải qua các ngày đời mình, Rồi bỗng chốc sa xuống âm phủ.
14 Chúng nó nói với Đức Chúa Trời rằng: "Ngài hãy lìa xa chúng tôi, Vì chúng tôi không muốn biết đạo của Ngài."
15 Đấng Toàn năng là chi, mà chúng tôi phải phục sự Ngài? Nếu chúng tôi cầu khẩn Ngài thì được ích gì?
16 Kìa sự may mắn chúng nó chẳng ở nơi tay chúng nó: Các mưu chước kẻ ác cách xa tôi.
17 Cái đèn kẻ ác tắt, Tai họa giáng trên chúng nó, Và trong cơn thạnh nộ, Đức Chúa Trời phân phát đau đớn cho chúng nó, Điều đó há có thường xảy đến sao?
18 Há năng xảy ra chúng nó phải như rơm trước gió, Như trấu bị bão cất đi sao?
19 Các bạn nói rằng: Đức Chúa Trời dành sự hình phạt về hung ác nó cho con cái nó. Đức Chúa Trời khá báo cho chính mình nó, để nó biết:
20 Khá chính con mắt hắn xem thấy điều hư hoại mình, Và uống được sự thạnh nộ của Đấng Toàn năng.
21 Vì khi số ngày định cho nó đã hết rồi, Nó nào kể chi đến gia quyến sau nó?
22 Đức Chúa Trời xét đoán những người cao vị; Vậy, người ta há sẽ dạy tri thức cho Ngài sao?
23 Kẻ nầy thác giữa chừng mạnh mẽ, Được thanh nhàn và bình an mọi bề;
24 Hai bình người đầy sữa, Và tủy xương người nhuần đượm.
25 Kẻ khác lại chết giữa chừng cay đắng linh hồn, Chẳng hề được nếm điều phước hạnh gì hết.
26 Cả hai đều nằm chung trong bụi đất, Giòi sâu che lấp họ.
27 Nầy, tôi biết ý tưởng các bạn toan dùng đặng làm tàn hại tôi.
28 Vì các bạn nói rằng: "Nhà kẻ cường bạo ở đâu? Trại kẻ ác ở nơi nào?"
29 Chớ thì các bạn chẳng hề hỏi khách qua đường sao? Há chẳng nhờ chứng cớ của họ mà nhìn biết rằng,
30 Trong ngày tai họa, kẻ hung ác được khỏi, Và trong ngày thạnh nộ, nó được thoát?
31 Tại trước mặt hắn, ai dám trách hắn vì tánh hạnh hắn? Ai sẽ báo ứng điều hắn đã làm?
32 Nó sẽ được đưa đến huyệt mả, Và người ta sẽ canh giữ phần mộ nó.
33 Các cục đất của trũng lấy làm êm dịu cho nó; Mọi người đều đi noi theo, Và kẻ đi trước thì vô số.
34 Vậy, sao các bạn an ủy tôi vô ích dường ấy? Vì những câu đáp của các bạn chỉ còn sự bất trung mà thôi.