1 那时, 有谕旨从凯撒奥古士督颁发下来, 叫普天下的人登记户口。
2 这是第一次户口登记, 是在居里纽作叙利亚总督的时候举行的。
3 众人各归各城去登记户口。
4 约瑟本是大卫家族的人, 也从加利利的拿撒勒上犹太去, 到了大卫的城伯利恒,
5 与所聘之妻马利亚一同登记户口。那时马利亚的身孕已经重了。
6 他们在那里的时候, 马利亚的产期到了,
7 生了头胎儿子, 用布包着, 放在马槽里, 因为客店里没有地方。
8 在伯利恒的郊外, 有一些牧人在夜间看守羊群。
9 主的一位使者站在他们旁边, 主的荣光四面照着他们, 他们就非常害怕。
10 天使说: "不要怕! 看哪! 我报给你们大喜的信息, 是关于万民的:
11 今天在大卫的城里, 为你们生了救主, 就是主基督。
12 你们要找到一个婴孩, 包着布, 卧在马槽里, 那就是记号了。"
13 忽然有一大队天兵, 同那天使一起赞美 神说:
14 "在至高之处, 荣耀归与 神! 在地上, 平安归与他所喜悦的人! "
15 众天使离开他们升天去了, 那些牧人彼此说: "我们往伯利恒去, 看看主所指示我们已经成就的事。"
16 他们急忙去了, 找到马利亚、约瑟和那卧在马槽里的婴孩。
17 他们见过以后, 就把天使对他们论这孩子的话传开了。
18 听见的人, 都希奇牧人所说的事。
19 马利亚把这一切放在心里, 反复思想。
20 牧人因为听见的和看见的, 正像天使对他们所说的一样, 就回去了, 把荣耀赞美归与 神。
21 满了八天, 替孩子行割礼的时候, 就给他起名叫耶稣, 就是他成胎之前, 天使所起的。
22 满了洁净的日子, 他们就按着摩西的律法, 带孩子上耶路撒冷去, 奉献给主。
23 正如主的律法所记: "所有头生的男孩, 都当称为圣归给主。"
24 又照着主的律法所说的献上祭物, 就是一对斑鸠或两只雏鸽。
25 在耶路撒冷有一个人, 名叫西面, 这人公义虔诚, 一向期待以色列的安慰者来到, 又有圣灵在他身上。
26 圣灵启示他, 在死前必得见主所应许的基督,
27 他又受圣灵感动进了圣殿。那时, 耶稣的父母抱着孩子进来, 要按着律法的规矩为他行礼。
28 西面就把他接到手上, 称颂 神说:
29 "主啊, 现在照你的话, 释放仆人平平安安地去吧!
30 因我的眼睛已经看见你的救恩,
31 就是你在万民面前所预备的,
32 为要作外族人启示的光, 和你民以色列的荣耀。"
33 他父母因论到他的这些话而希奇。
34 西面给他们祝福, 对他母亲马利亚说: "看哪! 这孩子被立, 要叫以色列中许多人跌倒, 许多人兴起, 又要成为反对的目标,
35 (你自己的心也会被刀刺透, )这样, 许多人心中的意念就要被揭露出来。"
36 又有一个女先知, 就是亚拿, 是亚设支派法内利的女儿。她已经上了年纪, 从童女出嫁, 和丈夫住了七年,
37 就寡居了, 直到八十四岁("就寡居了, 直到八十四岁"或译: "就寡居了八十四年")。她没有离开过圣殿, 以禁食和祷告昼夜事奉主。
38 就在那时候, 她前来称谢 神, 并且向期待耶路撒冷蒙救赎的众人, 讲论孩子的事。
39 他们按着主的律法办完一切, 就回加利利, 到自己的城拿撒勒去了。
40 孩子渐渐长大, 强壮起来, 充满智慧, 有 神的恩典在他身上。
41 每年逾越节, 他父母都上耶路撒冷去。
42 当他十二岁时, 他们按着节期的惯例, 照常上去。
43 过完了节, 他们回去的时候, 孩童耶稣仍留在耶路撒冷, 他父母却不知道,
44 还以为他在同行的人中间。走了一天, 就在亲戚和熟人中找他,
45 没有找到, 就转回耶路撒冷找他。
46 过了三天, 才发现他在圣殿里, 坐在教师中间, 一面听, 一面问。
47 所有听见他的人, 都希奇他的聪明和应对。
48 他父母见了, 非常惊奇, 他母亲说: "孩子, 为什么这样对待我们呢?你看, 你父亲和我都很担心地在找你呢! "
49 他说: "为什么找我呢?你们不知道我必须在我父的家里吗?("在我父的家里吗?"或译: "以我父的事为念吗?")"
50 但他们不明白他所说的话。
51 他就同他们下去, 回到拿撒勒, 并且顺从他们。他母亲把这一切事, 都存在心里。
52 耶稣的智慧和身量, 以及 神和人对他的喜爱, 都不断增长。
1 Lúc ấy, Sê-sa Au-gút-tơ ra chiếu chỉ phải lập sổ dân trong cả thiên hạ.
2 Việc lập sổ dân nầy là trước hết, và nhằm khi Qui-ri-ni -u làm quan tổng đốc xứ Sy-ri.
3 Ai nấy đều đến thành mình khai tên vào sổ.
4 Vì Giô-sép là dòng dõi nhà Đa-vít, cho nên cũng từ thành Na-xa-rét, xứ Ga-li-lê, lên thành Đa-vít, gọi là Bết-lê-hem, xứ Giu-đê,
5 để khai vào sổ tên mình và tên Ma-ri, là người đã hứa gả cho mình đương có thai.
6 Đang khi hai người ở nơi đó, thì ngày sanh đẻ của Ma-ri đã đến.
7 Người sanh con trai đầu lòng, lấy khăn bọc con mình, đặt nằm trong máng cỏ, vì nhà quán không có đủ chỗ ở.
8 Vả, cũng trong miền đó, có mấy kẻ chăn chiên trú ngoài đồng, thức đêm canh giữ bầy chiên.
9 Một thiên sứ của Chúa đến gần họ, và sự vinh hiển của Chúa chói lòa xung quanh, họ rất sợ hãi.
10 Thiên sứ bèn phán rằng: Đừng sợ chi; vì nầy, ta báo cho các ngươi một Tin Lành, sẽ làm một sự vui mừng lớn cho muôn dân;
11 ấy là hôm nay tại thành Đa-vít đã sanh cho các ngươi một Đấng Cứu thế, là Christ, là Chúa.
12 Nầy là dấu cho các ngươi nhìn nhận Ngài: Các ngươi sẽ gặp một con trẻ bọc bằng khăn, nằm trong máng cỏ.
13 Bỗng chúc có muôn vàn thiên binh với thiên sứ đó ngợi khen Đức Chúa Trời rằng:
14 Sáng danh Chúa trên các từng trời rất cao, Bình an dưới đất, ân trạch cho loài người!
15 Sau khi các thiên sứ lìa họ lên trời rồi, bọn chăn nói với nhau rằng: Chúng ta hãy tới thành Bết-lê-hem, xem việc đã xảy đến mà Chúa cho chúng ta hay.
16 Vậy, họ vội vàng đi đến đó, thấy Ma-ri, Giô-sép, và thấy con trẻ đang nằm trong máng cỏ.
17 Đã thấy vậy, họ bèn thuật lại những lời thiên sứ nói về con trẻ đó.
18 Ai nấy nghe chuyện bọn chăn chiên nói, đều lấy làm lạ.
19 Còn Ma-ri thì ghi nhớ mọi lời ấy và suy nghĩ trong lòng.
20 Bọn chăn chiên trở về, làm sáng danh và ngợi khen Đức Chúa Trời về mọi điều mình đã nghe và thấy y như lời đã bảo trước cùng mình.
21 Đến ngày thứ tám, là ngày phải làm phép cắt bì cho con trẻ, thì họ đặt tên là Jêsus, là tên thiên sứ đã đặt cho, trước khi chịu cưu mang trong lòng mẹ.
22 Khi đã hết những ngày tinh sạch rồi, theo luật pháp Môi-se, Giô-sép và Ma-ri đem con trẻ lên thành Giê-ru-sa-lem để dâng cho Chúa,
23 như đã chép trong luật pháp Chúa rằng: Hễ con trai đầu lòng, phải dâng cho Chúa,
24 lại dâng một cặp chim cu, hoặc chim bò câu con, như luật pháp Chúa đã truyền.
25 Vả, trong thành Giê-ru-sa-lem có một người công bình đạo đức, tên là Si-mê-ôn, trông đợi sự yên ủi dân Y-sơ-ra-ên, và Đức Thánh Linh ngự trên người.
26 Đức Thánh Linh đã bảo trước cho người biết mình sẽ không chết trước khi thấy Đấng Christ của Chúa.
27 Vậy người cảm bởi Đức Thánh Linh vào đền thờ, lúc có cha mẹ đem con trẻ là Jêsus đến, để làm trọn cho Ngài các thường lệ mà luật pháp đã định,
28 thì người bồng ẵm con trẻ, mà ngợi khen Đức Chúa Trời rằng:
29 Lạy Chúa, bây giờ xin Chúa cho tôi tớ Chúa được qua đời bình an, theo như lời Ngài;
30 Vì con mắt tôi đã thấy sự cứu vớt của Ngài,
31 Mà Ngài đã sắm sửa đặng làm ánh sáng trước mặt muôn dân,
32 Soi khắp thiên hạ, Và làm vinh hiển cho dân Y-sơ-ra-ên là dân Ngài.
33 Cha mẹ con trẻ lấy làm lạ về mấy lời người ta nói về con.
34 Si-mê-ôn bèn chúc phước cho hai vợ chồng, nói với Ma-ri, mẹ con trẻ rằng: Đây, con trẻ nầy đã định làm một cớ cho nhiều người trong Y-sơ-ra-ên vấp ngã hoặc dấy lên, và định làm một dấu gây nên sự cãi trả;
35 còn phần ngươi, có một thanh gươm sẽ đâm thấu qua lòng ngươi. Ay vậy tư tưởng trong lòng nhiều người sẽ được bày tỏ.
36 Lại có bà tiên tri An-ne, con gái của Pha-nu-ên, về chi phái A-se, đã cao tuổi lắm. Từ lúc còn đồng trinh đã ở với chồng được bảy năm;
37 rồi thì ở góa. Bấy giờ đã tám mươi bốn tuổi, chẳng hề ra khỏi đền thờ, cứ đêm ngày kiêng ăn và cầu nguyện.
38 Một lúc ấy, người cũng thình lình đến đó, ngợi khen Đức Chúa Trời, và nói chuyện về con trẻ với mọi người trông đợi sự giải cứu của thành Giê-ru-sa-lem.
39 Khi Giô-sép và Ma-ri đã làm trọn mọi việc theo luật pháp Chúa rồi, thì trở về thành của mình là Na-xa-rét trong xứ Ga-li-lê.
40 Con trẻ lớn lên, và mạnh mẽ, được đầy dẫy sự khôn ngoan, và ơn Đức Chúa Trời ngự trên Ngài.
41 Và, hằng năm đến ngày lễ Vượt qua, cha mẹ Đức Chúa Jêsus thường đến thành Giê-ru-sa-lem.
42 Khi Ngài lên mười hai tuổi, theo lệ thường ngày lễ, cùng lên thành Giê-ru-sa-lem.
43 Các ngày lễ qua rồi, cha mẹ trở về, con trẻ là Jêsus ở lại thành Giê-ru-sa-lem, mà cha mẹ không hay chi hết.
44 Hai người tưởng rằng Ngài cũng đồng đi với bạn đi đường, đi trót một ngày, rồi mới tìm hỏi trong đám bà con quen biết;
45 nhưng không thấy Ngài, bèn trở lại thành Giê-ru-sa-lem mà tìm.
46 Khỏi ba ngày, gặp Ngài tại trong đền thờ đang ngồi giữa mấy thầy thông thái, vừa nghe vừa hỏi.
47 Ai nấy nghe, đều lạ khen về sự khôn ngoan và lời đối đáp của Ngài.
48 Khi cha mẹ thấy Ngài, thì lấy làm lạ, và mẹ hỏi rằng: Hỡi con, sao con làm cho hai ta thể nầy? Nầy, cha và mẹ đã khó nhọc lắm mà tìm con.
49 Ngài thưa rằng: Cha mẹ kiếm tôi làm chi? Há chẳng biết tôi phải lo việc Cha tôi sao?
50 Nhưng hai người không hiểu lời Ngài nói chi hết.
51 Đoạn, Ngài theo về thành Na-xa-rét và chịu lụy cha mẹ. Mẹ Ngài ghi các lời ấy vào lòng.
52 Đức Chúa Jêsus khôn ngoan càng thêm, thân hình càng lớn, càng được đẹp lòng Đức Chúa Trời và người ta.