1 Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se trong đồng Mô-áp, gần sông Giô-đanh, đối ngang Giê-ri-cô, mà rằng:

2 Hãy biểu dân Y-sơ-ra-ên do trong phần sản nghiệp mình đã có, nhường những thành cho người Lê-vi đặng ở; cho luôn một miếng đất ở chung quanh các thành đó.

3 Người Lê-vi sẽ có những thành đặng ở; còn đất chung quanh các thành nầy sẽ dùng cho súc vật, cho sản vật, và cho hết thảy thú vật của họ.

4 Đất chung quanh thành mà các ngươi nhường cho người Lê-vi sẽ là một ngàn thước chu vi, kể từ vách thành và ở ngoài.

5 Vậy các ngươi phải đo, phía ngoài thành về hướng đông hai ngàn thước, về hướng nam hai ngàn thước, về hướng tây hai ngàn thước, và về hướng bắc hai ngàn thước; cái thành sẽ ở chính giữa. Đó sẽ là đất của những thành người Lê-vi.

6 Trong số thành các ngươi sẽ nhường cho người Lê-vi, sẽ có sáu cái thành ẩn náu mà các ngươi phải chỉ cho, để kẻ sát nhơn trốn tránh tại đó; ngoài sáu thành đó, các ngươi phải nhường cho người Lê-vi bốn mươi hai cái thành.

7 Hết thảy thành các ngươi sẽ nhường cho người Lê-vi luôn với đất, số là bốn mươi tám cái.

8 Về những thành do trong sản nghiệp của dân Y-sơ-ra-ên mà các ngươi sẽ nhường cho người Lê-vi phải lấy bớt nhiều hơn của chi phái có nhiều, và lấy bớt ít hơn của chi phái có ít; mỗi chi phái nhường cho người Lê-vi những thành cân phân theo sản nghiệp của mình sẽ được.

9 Đoạn, Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng:

10 Hãy nói cùng dân Y-sơ-ra-ên rằng: Khi nào các ngươi đã đi qua sông Giô-đanh đặng vào xứ Ca-na-an,

11 thì phải lựa những thành dùng làm thành ẩn náu cho mình, là nơi kẻ sát nhơn, vì vô ý đánh chết ai, chạy ẩn náu mình được.

12 Những thành đó sẽ dùng làm thành ẩn náu để trốn khỏi kẻ báo thù huyết, hầu cho kẻ sát nhơn không chết cho đến chừng nào ứng hầu trước mặt hội chúng đặng chịu xét đoán.

13 Vậy, trong những thành các ngươi nhường cho, sẽ có sáu thành ẩn náu cho các ngươi.

14 Các ngươi phải chỉ ba thành phía bên kia sông Giô-đanh, và lập ba thành khác trong xứ Ca-na-an; ấy sẽ là những thành ẩn náu.

15 Sáu thành nầy sẽ dùng làm chỗ ẩn náu cho dân Y-sơ-ra-ên, luôn cho khách ngoại bang và kẻ nào kiều ngụ ở trong dân đó, để ai vì vô ý đánh chết một người có thế chạy ẩn mình tại đó.

16 Nhưng nếu người ấy đánh bằng đồ sắt, và người bị đánh chết đi, ấy là một kẻ sát nhơn; kẻ sát nhơn hẳn phải bị xử tử.

17 Nếu người đánh bằng một cục đá cầm nơi tay có thế làm chết, và người bị đánh chết đi, ấy là một kẻ sát nhơn; kẻ sát nhân hẳn phải bị xử tử.

18 Cũng vậy, nếu người đánh bằng đồ cây cầm nơi tay có thế làm chết, và người bị đánh chết đi, ấy là một kẻ sát nhơn; kẻ sát nhơn hẳn phải bị xử tử.

19 Ay là kẻ báo thù huyết sẽ làm cho kẻ sát nhơn phải chết; khi nào kẻ báo thù huyết gặp kẻ sát nhơn thì phải làm cho nó chết đi.

20 Nếu một người nào vì lòng ganh ghét xô lấn một người khác, hay là cố ý liệng vật chi trên mình nó, và vì cớ đó nó bị chết;

21 hoặc vì sự thù đánh bằng bàn tay, và vì cớ đó nó bị chết, thì người nào đánh đó hẳn phải bị xử tử. Ay là một kẻ sát nhơn; người báo thù huyết khi nào gặp kẻ sát nhơn phải làm cho nó chết đi.

22 Nếu vì tình cờ, vẫn hòa thuận nhau, mà người có lấn xô, hoặc liệng vật chi trên mình người kia,

23 hoặc nếu không phải thù nghịch chẳng có ý làm hại, lại không thấy mà làm rớt một cục đá trên mình người kia, có thế làm chết được, và nếu người chết đi,

24 thì cứ theo luật lệ nầy, hội chúng phải xử đoán cho kẻ đã đánh và kẻ báo thù huyết:

25 hội chúng sẽ giải cứu kẻ sát nhơn khỏi tay người báo thù huyết, và biểu người trở về thành ẩn náu, là nơi người đã chạy ẩn mình; và người phải ở đó cho đến chừng nào thầy tế lễ thượng phẩm đã được xức dầu thánh qua đời.

26 Nhưng nếu kẻ sát nhơn đi ra ngoài giới hạn của thành ẩn náu, là nơi người đã chạy ẩn mình,

27 và nếu kẻ báo thù huyết gặp, giết người ở ngoài giới hạn thành ẩn náu, thì kẻ báo thù huyết sẽ không mắc tội sát nhơn.

28 Vì kẻ sát nhơn phải ở trong thành ẩn náu cho đến chừng nào thầy tế lễ thượng phẩm qua đời, kẻ sát nhơn sẽ được trở về trong sản nghiệp mình.

29 Bất luận các ngươi ở nơi nào, điều nầy phải dùng làm một luật lệ xét đoán cho các ngươi trải qua các đời.

30 Nếu ai giết một người nào, người ta sẽ cứ theo lời khai của những người chứng mà giết kẻ sát nhơn; nhưng một người chứng không đủ cớ đặng giết ai.

31 Các ngươi chớ lãnh tiền chuộc mạng của một người sát nhơn đã có tội và đáng chết, vì nó hẳn phải bị xử tử.

32 Các ngươi đừng lãnh tiền chuộc kẻ đã chạy ẩn mình trong thành ẩn náu, hầu cho nó trở về ở trong xứ sau khi thầy tế lễ qua đời.

33 Các ngươi chớ làm ô uế xứ mà các ngươi sẽ ở; vì huyết làm ô uế xứ. Nhược bằng có kẻ làm đổ huyết ra trong xứ, nếu không làm đổ huyết nó lại, thì không thế chuộc tội cho xứ được.

34 Vậy, các ngươi chớ làm ô uế xứ, là nơi các ngươi sẽ ở, và chánh giữa đó là nơi ta sẽ ngự; vì ta là Đức Giê-hô-va ngự giữa dân Y-sơ-ra-ên.

1 耶和华在耶利哥对面, 约旦河边的摩押平原, 对摩西说:

2 "你要吩咐以色列人, 叫他们从所得为业的地中, 把一些城给利未人居住, 也把这些城周围的郊区给利未人。

3 这些城要归他们居住, 城的郊区可以牧放他们的牛羊和一切牲畜, 也可以存放他们的财物。

4 "你们给利未人的城郊, 要从城墙起, 周围向外量四百五十公尺。

5 你们又要从城外, 向东面量九百公尺, 向南面量九百公尺, 向西面量九百公尺, 向北面量九百公尺, 城在中间; 这要归给他们作城外的郊区。

6 你们分给利未人的城, 其中要有六座避难城, 让误杀人的可以逃到那里去, 此外还要给他们四十二座城。

7 这样, 你们所要给利未人的城, 共为四十八座, 连城带城郊都要给他们。

8 从以色列人所得的地业中, 你们要把一些城给利未人, 人多的就要多给, 人少的就要少给; 每个支派要照着自己承受的产业, 把城分给利未人。"

9 耶和华对摩西说:

10 "你要吩咐以色列人说: ‘你们过约旦河, 进到迦南地的时候,

11 就要选择几座城, 给你们作避难城, 让误杀人的, 就是无心杀死人的, 可以逃到那里。

12 它们可以作你们逃避报仇者的避难城, 使误杀人的不至于死, 直到他站在会众面前受审判。

13 你们指定的城, 要给你们作六座避难城。

14 在约旦河东面, 你们要分出三座城; 在迦南地, 你们也要分出三座城, 都要作避难城。

15 这六座城要给以色列人和外族人, 以及他们中间居住的人作避难城, 使无心杀人的人, 都可以逃到那里去。

16 "‘如果人用铁器打人, 以致把人打死, 他就是故意杀人的; 故意杀人的必被处死。

17 如果人手里拿着可以打死人的石头打人, 以致把人打死, 他就是故意杀人的; 故意杀人的必被处死。

18 如果人手里拿着可以打死人的木器打人, 以致把人打死, 他就是故意杀人的; 故意杀人的必被处死。

19 报血仇的, 要亲自把那故意杀人的杀死; 一遇见他, 就可以杀死他。

20 如果人因怀恨把人推倒, 或是埋伏着向人扔东西, 以致把人打死;

21 或者因仇恨用手打人, 以致把人打死; 那打人的, 必被处死, 因为他是故意杀人的; 报血仇的一遇见凶手, 就可以杀死他。

22 "‘但是, 如果人没有仇恨, 忽然把人推倒, 或是无意向人投掷什么器皿,

23 或是因为没有看见, 用任何可以打死人的石头, 扔在人身上, 以致把人打死, 他本来与他无仇, 也无意害他;

24 这样, 会众就要照着典章, 在打死人的和报血仇的人中间施行裁判。

25 会众要把误杀人的, 从报血仇的人手中救出来; 他要住在城中, 直到受膏的大祭司死了。

26 但误杀人的, 若是出了他逃进的避难城的境界,

27 报血仇的在避难城境外遇着他, 把他杀了, 报血仇的就没有犯流人血的罪。

28 因为那误杀人的应该住在避难城中, 直到大祭司死了; 大祭司死了以后, 那误杀人的才可以回到他自己地业去。

29 "‘这在你们一切居住的地方, 要作你们世世代代的律例典章。

30 杀人的, 要凭着几个见证人的口供, 才可以把他处死; 如果只有一个见证人, 就不能指证把人处死。

31 犯了死罪, 故意杀人的, 你们不可收取赎价代他赎命, 因为他必被处死。

32 逃到避难城的人, 你们也不可收取他的赎价, 使他在大祭司未死以前回到本地居住。

33 这样, 你们就没有玷污你们居住的地, 因为血能玷污地; 在地上如果有流人血的, 除非流那故意杀人者的血, 那地的血就不能得赎。

34 你们不可玷污你所住的地, 就是我居住的地, 因为我耶和华是居住在以色列人中间的。’"