1 Lời CHÚA phán với Giô-ên, con Phê-thu-ên.

2 Hỡi các bậc lão thành, xin nghe đây,Toàn dân trong xứ, xin lắng nghe!Tai họa dường này có bao giờ xảy ra trong thời các ông bà,Hoặc trong thời tổ tiên các ông bà chưa?

3 Các ông bà hãy kể lại cho con cái mình nghe,Rồi chúng nó sẽ kể lại cho con cái chúng,Rồi con cái chúng sẽ kể lại cho dòng dõi tiếp theo.

4 Vật gì cào cào ăn còn thừa lại,Châu chấu ăn,Châu chấu ăn bỏ lại,Hoàng trùng ăn,Hoàng trùng ăn bỏ lại,Thạch sành ăn.

5 Hỡi những người say men rượu, hãy tỉnh dậy và khóc lóc!Hỡi tất cả những người dùng rượu, hãy kêu than,Vì nguồn rượu mới đã bị cắt đứt rồi!

6 Vì một dân hùng mạnh, đông vô số,Đã xâm chiếm nước Ta.Răng chúng là răng sư tử,Nanh chúng là nanh sư tử cái.

7 Vườn nho Ta, chúng phá tan hoang,Cây vả Ta, chúng cắn tan nát.Chúng tước sạch vỏ,Quăng đi,Để trơ các cành cây trắng phếch.

8 Hãy than khóc như trinh nữ quấn vải sôThương tiếc người chồng sắp cưới tuổi thanh xuân!

9 Ngũ cốc và rượu đã bị cắt đi,Không còn dâng trong nhà CHÚA nữa.Các thầy tế lễ u sầu tang tóc,Họ là những người phụng sự CHÚA.

10 Ruộng đồng tan hoang,Đất đai than khóc,Vì lúa thóc điêu tàn,Rượu khô cạn,Dầu khan hiếm.

11 Hỡi kẻ làm ruộng, hãy xấu hổ thẹn thùng!Hỡi kẻ trồng nho, hãy kêu than!Vì lúa mì, lúa mạch,Mùa màng ngoài đồng bị hư hại.

12 Cây nho khô héo,Cây vả úa tàn,Ngay cả các cây lựu, chà là, và táo,Mọi cây cối ngoài đồng đều khô héo.Thật niềm vui của loài ngườiĐã cạn tắt.

13 Hỡi các thầy tế lễ, hãy để tang, hãy đấm ngực than khóc!Hỡi những người phụng sự nơi bàn thờ, hãy kêu than!Hỡi những người phụng sự Đức Chúa Trời tôi,Hãy đến, quấn vải sô thức thâu đêm,Vì ngũ cốc và rượu bị giữ lại,Không đem dâng trong nhà Đức Chúa Trời các ông bà nữa!

14 Hãy rao truyền sự kiêng ăn!Hãy loan báo buổi họp trọng thể!Hãy triệu tập các bậc lão thành,Và toàn dân trong xứ,Tại nhà CHÚA, Đức Chúa Trời của các ông bà!Hãy cầu khẩn CHÚA!

15 Ôi, ngày ấy! Kinh khiếp thay!Vì ngày của CHÚA gần lắm rồi,Ngày ấy đến tựa cơn tàn phá từ Đấng Tàn Phá.

16 Ngay trước mắt chúng ta,Có phải lương thực đã bị cắt đứtCùng với niềm vui mừng rộn rãKhỏi nhà của Đức Chúa Trời chúng ta sao?

17 Hạt giống khô héoDưới các xẻng đất,Kho vựa điêu tàn,Lẫm thóc đổ nát,Vì lúa thóc cạn khô.

18 Ôi, đàn vật rên xiết!Bầy bò khóc lóc,Vì thiếu cỏ ăn.Ngay cả đàn chiên cũng đói khổ.

19 Lạy CHÚA, con van xin Ngài,Vì lửa thiêu nuốt bãi cỏ nơi đồng hoang,Ngọn lửa đốt cháy mọi cây cối ngoài đồng.

20 Ngay cả thú rừng cũng kêu xin Ngài,Vì suối nước cạn khô,Và lửa thiêu nuốt bãi cỏ nơi đồng hoang.