1 My son, keep my sayings, and let my rules be stored up with you.

2 Keep my rules and you will have life; let my teaching be to you as the light of your eyes;

3 Let them be fixed to your fingers, and recorded in your heart.

4 Say to wisdom, You are my sister; let knowledge be named your special friend:

5 So that they may keep you from the strange woman, even from her whose words are smooth.

6 Looking out from my house, and watching through the window,

7 I saw among the young men one without sense,

8 Walking in the street near the turn of her road, going on the way to her house,

9 At nightfall, in the evening of the day, in the black dark of the night.

10 And the woman came out to him, in the dress of a loose woman, with a designing heart;

11 She is full of noise and uncontrolled; her feet keep not in her house.

12 Now she is in the street, now in the open spaces, waiting at every turning of the road.

13 So she took him by his hand, kissing him, and without a sign of shame she said to him:

14 I have a feast of peace-offerings, for today my oaths have been effected.

15 So I came out in the hope of meeting you, looking for you with care, and now I have you.

16 My bed is covered with cushions of needlework, with coloured cloths of the cotton thread of Egypt;

17 I have made my bed sweet with perfumes and spices.

18 Come, let us take our pleasure in love till the morning, having joy in love's delights.

19 For the master of the house is away on a long journey:

20 He has taken a bag of money with him; he is coming back at the full moon.

21 With her fair words she overcame him, forcing him with her smooth lips.

22 The simple man goes after her, like an ox going to its death, like a roe pulled by a cord;

23 Like a bird falling into a net; with no thought that his life is in danger, till an arrow goes into his side.

24 So now, my sons, give ear to me; give attention to the sayings of my mouth;

25 Let not your heart be turned to her ways, do not go wandering in her footsteps.

26 For those wounded and made low by her are great in number; and all those who have come to their death through her are a great army.

27 Her house is the way to the underworld, going down to the rooms of death.

1 Hỡi con, hãy giữ các lời ta, Và giấu nơi lòng các mạng lịnh ta.

2 Khá tuân thủ các mạng lịnh ta, thì con sẽ được sống; Và gìn giữ lời khuyên dạy ta như ngươi của mắt con.

3 Hãy cột nó nơi ngón tay con, Ghi nó trên bia lòng con.

4 Hãy nói với sự khôn ngoan rằng: Ngươi là chị em ta! Và xưng sự thông sáng là bằng hữu con;

5 Để nó gìn giữ con khỏi dâm phụ Khỏi đờn bà ngoại hay nói lời dua nịnh.

6 Vì tại cửa sổ nhà ta, Ta nhìn ngang qua song mặt võng ta,

7 Bèn thấy trong bọn kẻ ngu dốt, Giữa vòng người thiếu niên, có một gã trai trẻ không trí hiểu,

8 Đi qua ngoài đường gần góc nhà đờn bà ấy; Người bắt đi đường dẫn đến nhà nàng,

9 Hoặc trong lúc chạng vạng khi rốt ngày, Hoặc giữa ban đêm khi tối tăm mù mịt.

10 Kìa, người đờn bà ấy đi ra rước hắn, Trang điểm như con bợm, lòng đầy mưu kế,

11 Nàng vốn nói om sòm, không thìn nết, Hai chơn nàng chẳng ở trong nhà,

12 Khi ở ngoài đường, lúc nơi phố chợ, Rình rập tại các hẻm góc.

13 Nàng nắm ôm hôn kẻ trai trẻ ấy, Mặt chai mày đá, nói cùng chàng rằng:

14 "Tôi có của lễ thù ân tại nhà tôi; Ngày nay tôi đã trả xong các lời khấn nguyện tôi.

15 Bởi cớ đó, tôi ra đón anh, Đặng tìm thấy mặt anh, và tôi đã tìm được.

16 Tôi có trải trên giường tôi những mền, Bằng chỉ Ê-díp-tô đủ sắc,

17 Lấy một dược, lư hội, và quế bì, Mà xông thơm chỗ nằm tôi.

18 Hãy đến, chúng ta sẽ thân ái mê mệt cho đến sáng, Vui sướng nhau về sự luyến ái.

19 Vì chồng tôi không có ở nhà, Người trẩy đi xa xuôi lắm,

20 Đem túi bạc theo tay người, Đến rằm mới trở về nhà."

21 Nàng dùng lắm lời êm dịu quyến dụ hắn, Làm hắn sa ngã vì lời dua nịnh của môi miệng mình.

22 Hắn liền đi theo nàng, Như một con bò đến lò cạo, Như kẻ ngu dại bị cùm dẫn đi chịu hình phạt,

23 Cho đến khi mũi tên xoi ngang qua gan nó; Như con chim bay a vào lưới, Mà không biết rằng nó rập sự sống mình.

24 Vậy bây giờ, hỡi con, hãy nghe ta, Khá chăm chỉ về các lời của miệng ta.

25 Lòng con chớ xây vào con đường đờn bà ấy. Chớ đi lạc trong các lối nàng;

26 Vì nàng làm nhiều người bị thương tích sa ngã, Và kẻ bị nàng giết thật rất nhiều thay.

27 Nhà nàng là con đường của âm phủ, Dẫn xuống các phòng của sự chết.