1 有一天, 扫罗的儿子约拿单对替他拿武器的仆人说: "来! 我们过到非利士人的驻军那边去吧。"但他没有告诉父亲。

2 那时扫罗在基比亚的边界, 坐在米矶仑的石榴树下, 跟随他的约有六百人。

3 其中有亚希突的儿子亚希亚带着以弗得; 亚希突是以迦博的哥哥, 非尼哈的儿子, 以利的孙子。以利从前在示罗作耶和华的祭司。约拿单去了, 众人都不知道。

4 约拿单设法要经过那个隘口到非利士人的驻军那里去, 隘口的两边各有一个山峰, 一个名叫播薛, 另一个名叫西尼。

5 一个高峰向北, 与密抹相对, 另一个向南, 与迦巴相对。

6 约拿单对替他拿武器的仆人说: "来! 我们过到这些未受割礼的人的驻军那里去, 也许耶和华会为我们动工, 因为不论人多或人少, 都不能妨碍耶和华施行拯救。"

7 替他拿武器的仆人对他说: "照你的心意作吧! 去吧, 我必与你同心。"

8 约拿单说: "我们要过到那些人那里去, 让他们看见我们。

9 如果他们对我们这样说: ‘你们站住! 等我们到你们那里去。’我们就站在原地, 不上他们那里去。

10 如果他们对我们这样说: ‘你们上到我们这里来吧! ’我们就上去, 这就是我们的凭据, 因为耶和华已经把他们交在我们的手里了。"

11 他们二人就让非利士人的驻军看见。非利士人说: "看哪! 有希伯来人从他们躲藏的洞里出来了。"

12 驻军中有人应声对约拿单和替他拿武器的人说: "你们上我们这里来吧! 我们有一件事要告诉你们。"约拿单对替他拿武器的人说: "你跟我上去, 因为耶和华已经把他们交在以色列人的手里了。"

13 约拿单手脚并用地爬了上去, 替他拿武器的人跟着他。非利士人在约拿单面前倒下, 替他拿武器的也跟在后面把他们杀死。

14 约拿单和替他拿武器的第一次杀敌, 约杀死了二十人, 都是在四分之一公顷的范围内杀的。

15 于是在营房里, 在田野中和在众人中间, 都有恐慌, 驻军和突击队也都恐惧, 地也震动, 这是从 神而来的恐惧。

16 在便雅悯的基比亚, 扫罗的瞭望兵看见非利士人的大军溃败, 四处逃窜。

17 于是扫罗对跟随他的众民说: "你们数点一下, 看看谁从我们这里出去了。"他们一数点, 就发现约拿单和替他拿武器的不在那里。

18 扫罗对亚希亚说: "把 神的约柜运来! "因为那时 神的约柜在以色列人那里。

19 扫罗正对祭司说话的时候, 非利士营中的骚乱越来越大, 扫罗就对祭司说: "住手吧! "

20 扫罗和所有跟随他的人就聚集起来, 到了战场, 就看见非利士人用刀互相击杀, 十分混乱。

21 那些从前归顺非利士人的希伯来人, 就是混杂在营里与非利士人一起上来的, 现在也转过来, 与那些跟从扫罗和约拿单的以色列人在一起。

22 那些躲藏在以法莲山地的以色列众人一听见非利士人逃跑, 也就在战场上紧紧追赶他们。

23 那一天, 耶和华拯救了以色列人。战争伸展到伯.亚文。

24 那一天, 以色列人处境很窘迫, 因为扫罗叫众人起誓说: "不等到晚上, 不等到我向敌人报了仇, 就吃食物的, 那人必受咒诅。"所以众民都没有尝过食物。

25 众人进了树林, 林中地上有蜂蜜。

26 他们进了树林, 看见有蜂蜜流出来, 却没有人敢伸手取蜜入口, 因为众人都害怕所起的誓。

27 约拿单没有听见他父亲叫众民所起的誓, 所以伸出手中的杖, 用杖头蘸在蜂房里, 转手送进口里, 他的眼睛就明亮了。

28 众民中有一个人说: "你父亲曾经叫众人严严地起誓说: ‘今天吃食物的, 那人必受咒诅。’所以众人都疲乏了。"

29 约拿单说: "我父亲连累了这地的人。你们看! 我尝了这一点蜂蜜以后, 我的眼睛就明亮了。

30 今天众民若是随意吃了从他们的仇敌夺得的东西, 不是更好吗?如今被击杀的非利士人, 不是更多吗?"

31 那一天, 他们击杀非利士人, 从密抹直到亚雅仑; 众人都非常疲乏了,

32 就急忙抢夺战利品; 他们捉住了羊、牛或牛犊, 就地宰杀, 带着血一起吃了。

33 有人告诉扫罗说: "众民吃了带着血的肉, 得罪耶和华了。"他说: "你们作了不忠的事了, 立刻把一块大石头滚到我这里来。"

34 扫罗又说: "你们分散到众人中去, 对他们说: ‘你们各人要把自己的牛羊带到我面前来, 在这里宰了吃; 不可吃带着血的肉, 得罪耶和华。’"于是当天晚上, 众人都各把自己的牛羊带到那里宰了。

35 扫罗为耶和华筑了一座祭坛, 这是他初次为耶和华筑的祭坛。

36 扫罗说: "我们趁着晚上下去追赶非利士人, 抢掠他们, 直到天亮, 不让他们留下一人。"他们说: "你看怎么好, 就怎么行吧! "但祭司说: "我们先在这里亲近 神! "

37 扫罗求问 神: "我可以下去追赶非利士人吗?你把他们交在以色列人的手里吗?"那天 神没有回答他。

38 扫罗说: "民间的众领袖啊, 你们都要走近这里来; 你们要查看今天我们犯了什么罪。

39 我指着拯救以色列、永活的耶和华起誓, 即使是我的儿子约拿单犯了罪, 他也一定要死。"众人中没有一人回答他。

40 于是扫罗对以色列众人说: "你们站在这里, 我和我的儿子约拿单站在那边。"众民回答扫罗: "你看怎么好, 就怎么行吧! "

41 扫罗祷告耶和华以色列的 神说: "求你指示实情! "于是抽签, 抽中了约拿单和扫罗; 众民都没事。

42 扫罗说: "你们再抽签, 看是我, 或是我的儿子约拿单。"结果抽中约拿单。

43 扫罗对约拿单说: "告诉我, 你作了什么事?"约拿单告诉他: "我用我手中的杖头尝了一点蜂蜜。我在这里, 我愿意死! "

44 扫罗说: "约拿单啊! 你必定要死, 否则, 愿 神加倍惩罚我。"

45 众民对扫罗说: "约拿单在以色列人中行了这样大的拯救, 难道一定要他死吗?绝对不可以! 我们指着永活的耶和华起誓, 连他一根头发也不可落在地上, 因为他今天是与 神一同作工。"这样, 众民救了约拿单, 使他免了一死。

46 扫罗上去, 不再追赶非利士人; 非利士人也回到自己的地方去了。

47 扫罗取得了以色列的王国以后, 常常攻打四围的一切仇敌, 就是摩押人、亚扪人、以东人、琐巴众王和非利士人, 他无论往哪里去, 都得到胜利。

48 扫罗行事勇敢, 击败了亚玛力人, 把以色列人从抢掠他们的人手中救了出来。

49 扫罗的儿子是约拿单、亦施韦和麦基舒亚。他的两个女儿, 长女名叫米拉, 次女名叫米甲。

50 扫罗的妻子名叫亚希暖, 是亚希玛斯的女儿。扫罗军队的元帅名叫押尼珥, 是尼珥的儿子, 尼珥是扫罗的叔叔。

51 扫罗的父亲基士和押尼珥的父亲尼珥都是亚别的儿子。

52 扫罗的一生常常与非利士人有猛烈的争战。每逢扫罗看见任何勇士或有能力的人, 就都招募归他。

1 Một ngày kia, Giô-na-than, con trai của Sau-lơ, nói cùng gã trai trẻ vác binh khí mình, mà rằng: Hè, chúng ta hãy đi qua đồn quân Phi-li-tin, đóng ở phía bên kia. Nhưng người chẳng nói cho cha mình hay.

2 Bấy giờ, Sau-lơ ở tại đầu ranh Ghi-bê -a, dưới cây lựu của Mi-gơ-rôn, còn đạo quân theo người ước chừng sáu trăm người.

3 A-hi-gia, con trai A-hi-túp, anh của Y-ca-bốt, con trai Phi-nê -a, cháu Hê-li, mặc áo ê-phót, làm thầy tế lễ tại Si-lô. Dân sự không biết Giô-na-than đi.

4 Ở giữa đèo mà Giô-na-than gắng sức đi đặng đến đồn Phi-li-tin, có một răng đá ở bên nầy, và một răng ở bên kia; cái nầy gọi là Bốt-sết, còn cái kia gọi là Sê-nê.

5 Một cái răng đá mọc lên về phía bắc, đối ngang Mích-ma, còn cái kia ở tại phía nam, đối ngang Ghê-ba.

6 Giô-na-than nói cùng kẻ vác binh khí mình rằng: Hè, chúng ta hãy hãm đồn của những kẻ chẳng chịu cắt bì kia. Hoặc giả Đức Giê-hô-va sẽ hành sự vì chúng ta chăng; vì Đức Giê-hô-va khiến cho số ít người được thắng cũng như số đông người vậy.

7 Kẻ vác binh khí của người thưa rằng: Hãy làm điều ông ước, và đi nơi nào ông muốn; lòng ông dẫn ông đi đâu, tôi sẽ theo đó.

8 Giô-na-than tiếp: Nầy, chúng ta hãy đi đến những người ấy, tỏ mình ra cho chúng nó.

9 Nếu chúng nó nói: Hãy đợi chúng ta đến cùng các ngươi, thì chúng ta sẽ đứng lại chỗ mình và không lên đến cùng chúng nó.

10 Còn nếu chúng nó nói rằng: Hãy lên đến chúng ta; thì chúng ta sẽ lên; vì Đức Giê-hô-va đã phó chúng nó vào tay chúng ta: điều đó sẽ dùng làm dấu hiệu cho chúng ta.

11 Vậy hai người đều đi lên đồn Phi-li-tin. Dân Phi-li-tin nói: Kìa, những người Hê-bơ-rơ ra từ hang đá là nơi chúng nó ẩn trốn kia.

12 Lính của đồn nói cùng Giô-na-than và kẻ vác binh khí mà rằng: Hãy đi đến chúng ta, chúng ta có chuyện tỏ cùng hai ngươi. Giô-na-than nói với kẻ vác binh khí mình rằng: Hãy theo ta, vì Đức Giê-hô-va đã phó chúng nó vào tay Y-sơ-ra-ên.

13 Giô-na-than dùng tay và chơn leo lên, và kẻ cầm binh khí leo theo. Người Phi-li-tin ngã trước mặt Giô-na-than, và kẻ vác binh khí giết chúng nó chết ở đằng sau người.

14 Trong trận thứ nhứt nầy, Giô-na-than và kẻ vác binh khí người giết chừng hai mươi người, trong một khoảng nửa công đất.

15 Sự hãi hùng tràn ra trong trại quân, trong đồng, và trong cả dân Phi-li-tin. Quân đồn và đảng cướp giựt đều bị kinh khủng; đất bị rúng động; ấy như một sự kinh khiếp của Đức Chúa Trời vậy.

16 Lính canh của Sau-lơ ở tại Ghi-bê -a trong xứ Bên-gia-min, đều thấy quân chúng Phi-li-tin tản lạc và chạy trốn lộn xộn.

17 Bấy giờ, Sau-lơ nói với quân lính ở cùng mình mà rằng: Hãy kiểm điểm xem ai là những người bỏ đã hàng ngũ chúng ta. Chúng kiểm điểm, thấy thiếu Giô-na-than và kẻ vác binh khí người.

18 Sau-lơ nói cùng A-hi-gia rằng: Hãy đem hòm của Đức Chúa Trời đến gần (vì trong ngày đó hòm của Đức Chúa Trời ở cùng dân Y-sơ-ra-ên).

19 Nhưng khi Sau-lơ nói với thầy tế lễ, thì tiếng ồn ào lại càng thêm lên trong trại quân Phi-li-tin. Sau-lơ nói cùng thầy tế lễ rằng: Hãy rút tay ngươi lại.

20 Đoạn, Sau-lơ và hết thảy quân lính ở cùng người hiệp lại, đi tới chốn chiến trường, kìa thấy người Phi-li-tin rút gươm giết lẫn nhau, hỗn loạn cực điểm.

21 Những người Hê-bơ-rơ đã từ lâu phục dân Phi-li-tin và theo họ trong trại quân, nay trở lòng hiệp với Y-sơ-ra-ên vẫn theo cùng Sau-lơ và Giô-na-than.

22 Lại khi hết thảy người Y-sơ-ra-ên đương ẩn trong núi Ep-ra-im, nghe dân Phi-li-tin chạy trốn, cũng rượt đuổi theo chúng nó mà đánh giặc.

23 Đức Giê-hô-va giải cứu Y-sơ-ra-ên trong ngày đó; cơn giặc tràn đến Bết -A-ven.

24 Cũng trong ngày đó, dân Y-sơ-ra-ên bị mệt đuối. Vả lại, Sau-lơ có thề cùng dân sự rằng: Đáng rủa sả người nào sẽ ăn vật thực gì trước khi chiều tối, tức trước khi ta báo thù những kẻ cừu địch ta! Vì vậy, cả dân sự đều cử không ăn vật thực gì hết.

25 Song chúng dân đã đến trong một cái rừng có mật ong trên mặt đất.

26 Bấy giờ, dân sự đi vào trong rừng, thấy mật nầy chảy; chẳng ai dám chấm tay vào miệng, vì sợ lời thề.

27 Nhưng Giô-na-than không biết lời thề mà cha mình đã lập cùng dân sự, nên giơ đầu gậy mình cầm nơi tay chấm vào tàng mật ong, rồi lấy tay đem mật vào miệng, thì mắt người sáng ra.

28 Có người trong dân chúng cất tiếng nói rằng: Cha ông có thề cùng dân chúng rằng: Đáng rủa sả người nào ăn vật thực gì trong ngày nay. Vả, dân sự đều bị mệt đuối.

29 Giô-na-than đáp rằng: Cha ta làm rối cho xứ, hãy xem mắt ta đã sáng dường nào, vì cớ nếm chút mật nầy!

30 Ồ! chớ chi ngày nay dân sự đã ăn vật chiếm được của thù nghịch, thì sự thua bại dân Phi-li-tin đã lớn hơn biết bao!

31 Vậy ngày đó, dân Y-sơ-ra-ên đánh bại dân Phi-li-tin từ Mích-ma cho đến A-gia-lôn.

32 Dân sự bị mệt đuối lắm, bèn xông vào của cướp, bắt chiên, bò, bò con, giết đi trên đất, rồi ăn thịt lộn với huyết.

33 Có người đến nói cùng Sau-lơ rằng: Kìa, dân sự phạm tội cùng Đức Giê-hô-va, mà ăn thịt lộn với huyết. Người đáp: Ay là một sự lỗi đạo! Hãy lập tức lăn một hòn đá lớn đến gần ta.

34 Lại tiếp rằng: Hãy đi khắp cơ binh rao rằng mỗi người phải dẫn đến ta chiên và bò mình, và giết đi tại đây. Rồi các ngươi sẽ ăn thịt nó; như vậy các người không phạm tội cùng Đức Giê-hô-va mà ăn thịt lộn với huyết. Thế thì, trong đêm đó, mỗi người trong chúng dẫn súc vật mình có dưới tay, và giết nó trên một hòn đá.

35 Sau-lơ bèn lập một bàn thờ cho Đức Giê-hô-va; ấy là bàn thờ thứ nhứt mà người lập cho Đức Giê-hô-va.

36 Đoạn, Sau-lơ nói: Chúng ta hãy đi xuống đuổi theo dân Phi-li-tin trong khi ban đêm, cướp phá chúng nó cho đến sáng sớm, và chớ để sống một ai. Chúng thưa rằng: Hãy làm mọi điều vua lấy làm phải. Thầy tế lễ bèn nói: Chúng ta hãy đến gần Đức Chúa Trời.

37 Sau-lơ cầu vấn Đức Chúa Trời rằng: Tôi phải nên xuống đuổi theo dân Phi-li-tin chăng? Ngài sẽ phó chúng nó vào tay Y-sơ-ra-ên chăng? Song lần nầy Đức Chúa Trời chẳng đáp lại lời gì hết.

38 Đoạn, Sau-lơ bảo rằng: Hỡi các quan trưởng của dân sự, hết thảy hãy đến gần đây, xét tìm tội lỗi đã phạm trong ngày nay là sao.

39 Ta chỉ Đức Giê-hô-va hằng sống, là Đấng giải cứu Y-sơ-ra-ên, mà thề rằng kẻ đã phạm tội, dẫu chính là Giô-na-than, con trai ta, cũng phải chết đi! Trong cả dân sự chẳng có ai đáp lời người.

40 Người bèn nói cùng cả Y-sơ-ra-ên rằng: Các ngươi hãy đứng bên này; ta và Giô-na-than, con trai ta, sẽ đứng bên kia. Dân sự thưa rằng: Hãy làm điều vua lấy làm phải.

41 Sau-lơ thưa cùng Đức Giê-hô-va rằng: Oi Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên! xin hãy tỏ ra sự thật. Giô-na-than và Sau-lơ bị chỉ ra, còn dân sự thì vô can.

42 Sau-lơ nói: Hãy bắt thăm cho ta và Giô-na-than, con trai ta.

43 Giô-na-than bị chỉ ra. Sau-lơ nói cùng Giô-na-than rằng: Hãy tỏ cho ta biết điều ngươi đã làm. Giô-na-than thú thật rằng: Tôi có dùng đầu gậy tôi cầm nơi tay mà nếm chút mật ong; nầy tôi đây phải chết.

44 Sau-lơ nói: Hỡi Giô-na-than, nếu ngươi không chết, nguyện Đức Giê-hô-va giáng họa rất nặng trên ta!

45 Nhưng dân sự đáp cùng Sau-lơ rằng: Ua! Giô-na-than là người đã làm cho Y-sơ-ra-ên được đại thắng dường kia, phải chết sao? Điều đó chẳng nên! Chúng tôi chỉ sanh mạng của Đức Giê-hô-va mà thề rằng một sợi tóc trên đầu người sẽ chẳng rụng xuống đất; vì người ở cùng Đức Chúa Trời mà được thắng ngày nay. Như vậy, dân sự giải cứu Giô-na-than, và người khỏi bị xử tử.

46 Đoạn, Sau-lơ trở về, chẳng đuổi theo dân Phi-li-tin nữa; và dân Phi-li-tin đều trở về trong xứ mình.

47 Sau khi Sau-lơ đã cầm quyền nước Y-sơ-ra-ên, thì người giao chiến cùng kẻ thù nghịch mình tứ phía, tức cùng Mô-áp, Am-môn, Ê-đôm, các vua Xô-ba, và cùng dân Phi-li-tin; hễ người cử binh đến đâu, thì báo thù được đến đó.

48 Người tụ tập quân lính, đánh dân A-ma-léc, và giải cứu Y-sơ-ra-ên khỏi tay những kẻ cướp phá họ.

49 Các con trai của Sau-lơ là Giô-na-than, Gi-sê-vi, và Manh-ki-sua, người cũng có hai con gái; lớn, tên là Mê-ráp; nhỏ, tên là Mi-canh;

50 vợ Sau-lơ tên là A-hi-nô-am, con gái của A-hi-mát. Tổng binh của đạo binh người là Ap-ne, con trai của Nê-rơ, chú của Sau-lơ,

51 Kích, cha của Sau-lơ và Nê-rơ, cha của Ap-ne, là con trai của A-bi-ên.

52 Trọn đời Sau-lơ có sự tranh chiến dữ dội cùng dân Phi-li-tin; hễ khi Sau-lơ thấy người mạnh mẽ và bạo dạn, thì chiêu mộ người theo mình.