1 我在基督里说的是实话, 并没有撒谎, 因为我的良心在圣灵里一同为我作证;
2 我大大忧愁, 心里常常伤痛。
3 为我的同胞, 就是我骨肉之亲, 就算自己受咒诅, 与基督隔绝, 我也甘心。
4 他们是以色列人: 嗣子的名分、荣耀、众约、律法、敬拜的礼仪和各样的应许, 都是他们的。
5 蒙拣选的列祖也是他们的祖宗; 按肉身来说, 基督也是出自他们这一族。其实, 他是在万有之上, 永远受称颂的 神。阿们。
6 当然, 这不是说 神的话落了空, 因为出自以色列的, 不都是以色列人;
7 也不因为他们是亚伯拉罕的后裔, 就都成为他的儿女, 只有"以撒生的, 才可以称为你的后裔",
8 这就是说, 肉身生的儿女并不是 神的儿女, 只有凭着应许生的儿女才算是后裔。
9 因为所应许的话是这样: "明年这个时候我要来, 撒拉必定生一个儿子。"
10 不但如此, 利百加也是这样: 既然从一个人, 就是从我们的祖宗以撒怀了孕,
11 双生子还没有生下来, 善恶也没有行出来(为要坚定 神拣选人的旨意,
12 不是由于行为, 而是由于那呼召者), 神就对她说: "将来大的要服事小的。"
13 正如经上所记的: "我爱雅各, 却恶以扫。"
14 既是这样, 我们可以说什么呢? 神不公平吗?绝对不会!
15 因为他对摩西说: "我要怜悯谁, 就怜悯谁; 我要恩待谁, 就恩待谁。"
16 这样看来, 既不是出于人意, 也不是由于人为, 只在于那怜悯人的 神。
17 经上有话对法老说: "我把你兴起来, 是要借着你显出我的大能, 并且使我的名传遍全地。"
18 这样看来, 他愿意怜悯谁就怜悯谁, 愿意谁刚硬就使谁刚硬。
19 这样, 你会对我说: "那么他为什么责怪人呢?有谁抗拒他的旨意呢?"
20 你这个人哪, 你是谁, 竟敢跟 神顶嘴呢?被造的怎么可以对造他的说: "你为什么把我做成这个样子呢?"
21 陶匠难道没有权用同一团的泥, 又做贵重的、又做卑贱的器皿吗?
22 如果 神有意要显明他的忿怒, 彰显他的大能, 而多多容忍那可怒、预备遭毁灭的器皿,
23 为了要使他丰盛的荣耀, 彰显在那蒙恩、早已预备要得荣耀的器皿上, 这又有什么不可呢?
24 这器皿就是我们这些不但从犹太人中, 也从外族人中蒙召的人。
25 就如 神在何西阿书上说的: "我要称那不是我子民的为我的子民, 那不蒙爱的为蒙爱的;
26 从前在什么地方对他们说: 你们不是我的子民, 将来就在那里称他们为永活 神的儿子。"
27 以赛亚指着以色列人大声说: "以色列子孙的数目虽然多如海沙, 得救的不过是剩下的余数;
28 因为主必在地上迅速而彻底地成就他的话。"
29 又如以赛亚早已说过的: "如果不是万军之主给我们存留后裔, 我们早就像所多玛和蛾摩拉一样了。"
30 既是这样, 我们还有什么可说的呢?那不追求义的外族人却得了义, 就是因信而得的义。
31 但以色列人追求律法的义("律法的义"原文作"义的律法"), 却达不到律法的要求。
32 这是什么缘故呢?因为他们不凭信心, 只靠行为。他们绊倒在那绊脚石上,
33 正如经上所记: "看哪, 我在锡安放了一块绊脚石, 是绊倒人的磐石; 信靠他的人, 必不致失望。"
1 Tôi nói thật trong Đấng Christ, tôi không nói dối, lương tâm tôi làm chứng cho tôi bởi Đức Chúa Trời:
2 tôi buồn bực lắm, lòng tôi hằng đau đớn.
3 Bởi tôi ước ao có thể chính mình bị dứt bỏ, lìa khỏi Đấng Christ, vì anh em bà con tôi theo phần xác,
4 tức dân Y-sơ-ra-ên, là dân được những sự làm con nuôi, sự vinh hiển, lời giao ước, luật pháp, sự thờ phượng và lời hứa;
5 là dân sanh hạ bởi các tổ phụ, và theo phần xác, bởi dân ấy sanh ra Đấng Christ, là Đấng trên hết mọi sự, tức là Đức Chúa Trời đáng ngợi khen đời đời. A-men.
6 Ay chẳng phải lời Đức Chúa Trời là vô ích. Vì những kẻ bởi Y-sơ-ra-ên sanh hạ, chẳng phải vì đó mà hết thảy đều là người Y-sơ-ra-ên.
7 cũng không phải vì là dòng dõi Ap-ra-ham thì hết thảy đều là con cái người; nhưng có chép rằng: Ay là bởi Y-sác mà ngươi sẽ có một dòng dõi gọi theo tên ngươi;
8 nghĩa là chẳng phải con cái thuộc về xác thịt là con cái Đức Chúa Trời, nhưng con cái thuộc về lời hứa thì được kể là dòng dõi Ap-ra-ham vậy.
9 Vả, lời nầy thật là một lời hứa: Cũng kỳ nầy ta sẽ lại đến, Sa-ra sẽ có một con trai.
10 Nào những thế thôi, về phần Rê-be-ca, khi bà ấy bởi tổ phụ chúng ta là Y-sác mà có thai đôi cũng vậy.
11 Vì, khi hai con chưa sanh ra, chưa làm điều chi lành hay dữ hầu cho được giữ vững ý chỉ Đức Chúa Trời, là ý định sẵn bởi sự kén chọn tự do của Ngài, chẳng cứ việc làm, nhưng cứ Đấng kêu gọi
12 thì có lời phán cho mẹ của hai con rằng: Đứa lớn sẽ làm tôi đứa nhỏ;
13 như có chép rằng: Ta yêu Gia-cốp và ghét Ê-sau.
14 Vậy chúng ta sẽ nói làm sao? Có sự không công bình trong Đức Chúa Trời sao? Chẳng hề như vậy!
15 Vì Ngài phán cùng Môi-se rằng: Ta sẽ làm ơn cho kẻ ta làm ơn, ta sẽ thương xót kẻ ta thương xót.
16 Vậy điều đó chẳng phải bởi người nào ao ước hay người nào bôn ba mà được, bèn là bởi Đức Chúa Trời thương xót.
17 Trong Kinh Thánh cũng có phán cùng Pha-ra-ôn rằng: Nầy là cớ vì sao ta đã dấy ngươi lên, ấy là để tỏ quyền phép ta ra trong ngươi, hầu cho danh ta được truyền ra khắp đất.
18 Như vậy, Ngài muốn thương xót ai thì thương xót, và muốn làm cứng lòng ai thì làm.
19 Vậy thì người sẽ hỏi ta rằng: Sao Ngài còn quở trách? Vì có ai chống lại ý muốn Ngài được chăng?
20 Nhưng, hỡi người, ngươi là ai, mà dám cãi lại cùng Đức Chúa Trời? Có lẽ nào cái bình bằng đất sét lại nói với kẻ nắn nên mình rằng: Sao ngươi đã làm nên ta như vậy?
21 Người thợ gốm há chẳng có quyền trên đất sét, cùng trong một đống mà làm ra hạng bình để dùng việc sang trọng, lại hạng bình khác để dùng việc hèn hạ sao?
22 Nếu Đức Chúa Trời muốn tỏ ra cơn thạnh nộ và làm cho bởi thế quyền phép Ngài, đã lấy lòng khoan nhẫn lớn chịu những bình đáng giận sẵn cho sự hư mất,
23 để cũng làm cho biết sự giàu có của vinh hiển Ngài bởi những bình đáng thương xót mà Ngài đã định sẵn cho sự vinh hiển, thì còn nói chi được ư?
24 Đó tôi nói về chúng ta, là kẻ Ngài đã gọi, chẳng những từ trong dân ngoại nữa.
25 Như Ngài phán trong sách Ô-sê rằng: Ta sẽ gọi kẻ chẳng phải dân ta là dân ta, Kẻ chẳng được yêu dấu là yêu dấu;
26 Lại xảy ra trong nơi Ngài phán cùng họ rằng: Các ngươi chẳng phải là dân ta đâu, Cũng lại nơi đó họ sẽ được xưng là con của Đức Chúa Trời hằng sống.
27 Còn Ê-sai nói về dân Y-sơ-ra-ên mà kêu lên rằng: Dầu số con cái Y-sơ-ra-ên như cát dưới biển, chỉ một phần sót lại sẽ được cứu mà thôi;
28 vì Chúa sẽ làm ứng nghiệm lời Ngài cách trọn vẹn và vội vàng trên đất.
29 Lại như Ê-sai đã nói tiên tri rằng: Nếu Chúa vạn quân chẳng để lại một cái mầm của dòng giống chúng ta, Thì chúng ta đã trở nên như thành Sô-đôm và giống như thành Gô-mô-rơ vậy.
30 Vậy chúng ta sự nói làm sao? Những dân ngoại chẳng tìm sự công bình, thì đã được sự công bình, nhưng là sự công bình đến bởi Đức Chúa Trời;
31 còn như dân Y-sơ-ra-ên tìm luật pháp của sự công bình, thì không đạt đến luật pháp ấy.
32 Tại sao? Tại họ chẳng bởi đức tin mà tìm, nhưng bởi việc làm. Họ đã vấp phải hòn đá ngăn trở,
33 như có chép rằng: Nầy ta để tại Si-ôn một hòn đá ngăn trở, tức là hòn đá lớn làm cho vấp ngã; Hễ ai tin đến thì khỏi bị hổ thẹn.