1 E GIOBBE rispose, e disse:
2 O quanto hai tu bene aiutato il debole, Ed hai salvato il braccio fiacco!
3 O quanto hai tu ben consigliato colui che è privo di sapienza, E gli hai largamente dimostrata la ragione!
4 A cui hai tu tenuti questi ragionamenti? E lo spirito di cui è uscito di te?
5 I giganti sono stati formati da Dio, E gli animali che stanno nelle acque sono stati formati sotto esse.
6 L’inferno è ignudo davanti a lui, E non vi è copritura alcuna al luogo della perdizione.
7 Egli distende l’Aquilone in sul vuoto, Egli tiene sospesa la terra in su niente.
8 Egli serra le acque nelle sue nuvole, E non però si schiantano le nubi sotto esse.
9 Egli tavola la superficie del suo trono, Egli spande la sua nuvola sopra esso.
10 Egli ha con la sesta posto un certo termine intorno alle acque, Il qual durerà infino alla fine della luce e delle tenebre.
11 Le colonne de’ cieli sono scrollate, Ed attonite, quando egli le sgrida.
12 Egli ha fesso il mare con la sua forza, E col suo senno ha trafitto Rahab.
13 Egli ha col suo Spirito adorni i cieli; La sua mano ha formato il serpente guizzante.
14 Ecco, queste cose son solo alcune particelle delle sue vie; E quanto poco è quel che noi ne abbiamo udito? E chi potrà intendere il tuono delle sue potenze?
1 Gióp cất tiếng đáp rằng:
2 Ngươi đã phù trợ kẻ không quyền dường nào! Tiếp cứu cánh tay chẳng sức lực,
3 Khuyên luận kẻ vô tri, Và tỏ biết bao sự khôn sáng chơn thật!
4 Người đã giảng luận cho ai? Linh hồn của ai bởi người mà ra?
5 Kẻ qua đời run rảy Dưới nước lớn, và muôn vật ở đó cũng vậy.
6 Am phủ bày lộ ra trước mặt Đức Chúa Trời, Và vực sâu không màn che khuất,
7 Chúa trải bắc cực ra trên vùng trống, Treo trái đất trong khoảng không không.
8 Ngài ém nước trong các áng mây Ngài, Mà áng mây không bứt ra vì nước ấy.
9 Ngài che khuất bề mặt của ngai Ngài, Và trải mây Ngài ở trên nó.
10 Ngài đã vẽ một vòng tròn trên mặt nước, Cho đến nơi giới cực của ánh sáng và tối tăm giáp nhau.
11 Nhưng trụ của các từng trời rúng động, Và sững sờ khi Đức Chúa Trời hăm dọa.
12 Ngài lấy quyền năng mình mà khiến biển dậy lên, Và nhờ sự khôn ngoan mình mà đánh vỡ Ra-háp.
13 Thần Chúa điểm trang các từng trời; Tay Chúa đấm lũng rắn thoảng qua lẹ.
14 Kìa, ấy chỉ là biên giới của các đường lối Ngài; Ta được nghe tiếng nói về Chúa xầm xì nhỏ thay! Nhưng ai hiểu rõ tiếng sấm của quyền năng Ngài?