1 Un fils sage écoute l'instruction de son père, Mais le moqueur n'écoute pas la réprimande.
2 Par le fruit de la bouche on jouit du bien; Mais ce que désirent les perfides, c'est la violence.
3 Celui qui veille sur sa bouche garde son âme; Celui qui ouvre de grandes lèvres court à sa perte.
4 L'âme du paresseux a des désirs qu'il ne peut satisfaire; Mais l'âme des hommes diligents sera rassasiée.
5 Le juste hait les paroles mensongères; Le méchant se rend odieux et se couvre de honte.
6 La justice garde celui dont la voie est intègre, Mais la méchanceté cause la ruine du pécheur.
7 Tel fait le riche et n'a rien du tout, Tel fait le pauvre et a de grands biens.
8 La richesse d'un homme sert de rançon pour sa vie, Mais le pauvre n'écoute pas la réprimande.
9 La lumière des justes est joyeuse, Mais la lampe des méchants s'éteint.
10 C'est seulement par orgueil qu'on excite des querelles, Mais la sagesse est avec ceux qui écoutent les conseils.
11 La richesse mal acquise diminue, Mais celui qui amasse peu à peu l'augmente.
12 Un espoir différé rend le coeur malade, Mais un désir accompli est un arbre de vie.
13 Celui qui méprise la parole se perd, Mais celui qui craint le précepte est récompensé.
14 L'enseignement du sage est une source de vie, Pour détourner des pièges de la mort.
15 Une raison saine a pour fruit la grâce, Mais la voie des perfides est rude.
16 Tout homme prudent agit avec connaissance, Mais l'insensé fait étalage de folie.
17 Un envoyé méchant tombe dans le malheur, Mais un messager fidèle apporte la guérison.
18 La pauvreté et la honte sont le partage de celui qui rejette la correction, Mais celui qui a égard à la réprimande est honoré.
19 Un désir accompli est doux à l'âme, Mais s'éloigner du mal fait horreur aux insensés.
20 Celui qui fréquente les sages devient sage, Mais celui qui se plaît avec les insensés s'en trouve mal.
21 Le malheur poursuit ceux qui pèchent, Mais le bonheur récompense les justes.
22 L'homme de bien a pour héritiers les enfants de ses enfants, Mais les richesses du pécheur sont réservées pour le juste.
23 Le champ que défriche le pauvre donne une nourriture abondante, Mais tel périt par défaut de justice.
24 Celui qui ménage sa verge hait son fils, Mais celui qui l'aime cherche à le corriger.
25 Le juste mange et satisfait son appétit, Mais le ventre des méchants éprouve la disette.
1 Con khôn ngoan nghe sự khuyên dạy của cha; Song kẻ nhạo báng không khứng nghe lời quở trách.
2 Nhờ bông trái của miệng mình, người hưởng lấy sự lành; Còn linh hồn kẻ gian ác sẽ ăn điều cường bạo.
3 Kẻ canh giữ miệng mình, giữ được mạng sống mình; Nhưng kẻ hở môi quá, bèn bị bại hoại.
4 Lòng kẻ biếng nhác mong ước, mà chẳng có chi hết; Còn lòng người siêng năng sẽ được no nê.
5 Người công bình ghét lời dối trá; Song kẻ hung ác đáng gớm ghê và bị hổ thẹn.
6 Sự công bình bảo hộ người ăn ở ngay thẳng; Nhưng sự gian ác đánh đổ kẻ phạm tội.
7 Có kẻ làm bộ giàu, mà chẳng có gì hết; Cũng có người làm bộ nghèo, lại có của cải nhiều.
8 Giá chuộc mạng sống loài người, ấy là của cải mình; Còn kẻ nghèo chẳng hề nghe lời hăm dọa.
9 Sự sáng của kẻ lành soi rạng ngời; Nhưng đèn kẻ ác lại bị tắt đi.
10 Sự kiêu ngạo chỉ sanh ra điều cãi lộn; Còn sự khôn ngoan ở với người chịu lời khuyên dạy.
11 Hoạch tài ắt phải hao bớt; Còn ai lấy tay thâu góp sẽ được thêm của nhiều lên.
12 Sự trông cậy trì hưỡn khiến lòng bị đau đớn; Nhưng khi sự ước ao được thành, thì giống như một cây sự sống.
13 Kẻ nào khinh lời dạy, ắt bị hư bại; Còn ai kính sợ giới mạng, nấy được ban thưởng.
14 Sự dạy dỗ của người khôn ngoan vốn một nguồn sự sống, Đặng khiến người ta tránh khỏi bẫy sự chết.
15 Sự thông sáng thật được ân điển; Song con đường kẻ phạm tội lấy làm khốn cực thay.
16 Phàm người khôn khéo làm việc cứ theo sự hiểu biết; Nhưng kẻ ngu muội bày tỏ ra sự điên dại mình.
17 Sứ giả gian ác sa vào tai họa; Còn khâm sai trung tín khác nào thuốc hay.
18 Ai chối sự khuyên dạy sẽ bị nghèo khổ và sỉ nhục; Nhưng kẻ nào nhận tiếp lời quở trách sẽ được tôn trọng.
19 Sự ước ao mà được thành lấy làm êm dịu cho linh hồn; Còn lìa bỏ điều dữ, quả là sự gớm ghiếc cho kẻ ngu muội.
20 Ai giao tiếp với người khôn ngoan, trở nên khôn ngoan; Nhưng kẻ làm bạn với bọn điên dại sẽ bị tàn hại.
21 Tai họa đuổi theo kẻ có tội; Còn phước lành là phần thưởng của người công bình.
22 Người lành lưu truyền gia sản cho con cháu mình; Song của cải kẻ có tội dành cho người công bình.
23 Chỗ người nghèo khai phá sanh nhiều lương thực; Nhưng có kẻ bị tiêu mất tại vì thiếu sự công bình;
24 Người nào kiêng roi vọt ghét con trai mình; Song ai thương con ắt cần lo sửa trị nó.
25 Người công bình ăn cho phỉ dạ mình; Còn bụng kẻ ác bị đói.