1 Mon fils, retiens mes paroles, Et garde avec toi mes préceptes.

2 Observe mes préceptes, et tu vivras; Garde mes enseignements comme la prunelle de tes yeux.

3 Lie-les sur tes doigts, Ecris-les sur la table de ton coeur.

4 Dis à la sagesse: Tu es ma soeur! Et appelle l'intelligence ton amie,

5 Pour qu'elles te préservent de la femme étrangère, De l'étrangère qui emploie des paroles doucereuses.

6 J'étais à la fenêtre de ma maison, Et je regardais à travers mon treillis.

7 J'aperçus parmi les stupides, Je remarquai parmi les jeunes gens un garçon dépourvu de sens.

8 Il passait dans la rue, près de l'angle où se tenait une de ces étrangères, Et il se dirigeait lentement du côté de sa demeure:

9 C'était au crépuscule, pendant la soirée, Au milieu de la nuit et de l'obscurité.

10 Et voici, il fut abordé par une femme Ayant la mise d'une prostituée et la ruse dans le coeur.

11 Elle était bruyante et rétive; Ses pieds ne restaient point dans sa maison;

12 Tantôt dans la rue, tantôt sur les places, Et près de tous les angles, elle était aux aguets.

13 Elle le saisit et l'embrassa, Et d'un air effronté lui dit:

14 Je devais un sacrifice d'actions de grâces, Aujourd'hui j'ai accompli mes voeux.

15 C'est pourquoi je suis sortie au-devant de toi Pour te chercher, et je t'ai trouvé.

16 J'ai orné mon lit de couvertures, De tapis de fil d'Egypte;

17 J'ai parfumé ma couche De myrrhe, d'aloès et de cinnamome.

18 Viens, enivrons-nous d'amour jusqu'au matin, Livrons-nous joyeusement à la volupté.

19 Car mon mari n'est pas à la maison, Il est parti pour un voyage lointain;

20 Il a pris avec lui le sac de l'argent, Il ne reviendra à la maison qu'à la nouvelle lune.

21 Elle le séduisit à force de paroles, Elle l'entraîna par ses lèvres doucereuses.

22 Il se mit tout à coup à la suivre, Comme le boeuf qui va à la boucherie, Comme un fou qu'on lie pour le châtier,

23 Jusqu'à ce qu'une flèche lui perce le foie, Comme l'oiseau qui se précipite dans le filet, Sans savoir que c'est au prix de sa vie.

24 Et maintenant, mes fils, écoutez-moi, Et soyez attentifs aux paroles de ma bouche.

25 Que ton coeur ne se détourne pas vers les voies d'une telle femme, Ne t'égare pas dans ses sentiers.

26 Car elle a fait tomber beaucoup de victimes, Et ils sont nombreux, tous ceux qu'elle a tués.

27 Sa maison, c'est le chemin du séjour des morts; Il descend vers les demeures de la mort.

1 Hỡi con, hãy giữ các lời ta, Và giấu nơi lòng các mạng lịnh ta.

2 Khá tuân thủ các mạng lịnh ta, thì con sẽ được sống; Và gìn giữ lời khuyên dạy ta như ngươi của mắt con.

3 Hãy cột nó nơi ngón tay con, Ghi nó trên bia lòng con.

4 Hãy nói với sự khôn ngoan rằng: Ngươi là chị em ta! Và xưng sự thông sáng là bằng hữu con;

5 Để nó gìn giữ con khỏi dâm phụ Khỏi đờn bà ngoại hay nói lời dua nịnh.

6 Vì tại cửa sổ nhà ta, Ta nhìn ngang qua song mặt võng ta,

7 Bèn thấy trong bọn kẻ ngu dốt, Giữa vòng người thiếu niên, có một gã trai trẻ không trí hiểu,

8 Đi qua ngoài đường gần góc nhà đờn bà ấy; Người bắt đi đường dẫn đến nhà nàng,

9 Hoặc trong lúc chạng vạng khi rốt ngày, Hoặc giữa ban đêm khi tối tăm mù mịt.

10 Kìa, người đờn bà ấy đi ra rước hắn, Trang điểm như con bợm, lòng đầy mưu kế,

11 Nàng vốn nói om sòm, không thìn nết, Hai chơn nàng chẳng ở trong nhà,

12 Khi ở ngoài đường, lúc nơi phố chợ, Rình rập tại các hẻm góc.

13 Nàng nắm ôm hôn kẻ trai trẻ ấy, Mặt chai mày đá, nói cùng chàng rằng:

14 "Tôi có của lễ thù ân tại nhà tôi; Ngày nay tôi đã trả xong các lời khấn nguyện tôi.

15 Bởi cớ đó, tôi ra đón anh, Đặng tìm thấy mặt anh, và tôi đã tìm được.

16 Tôi có trải trên giường tôi những mền, Bằng chỉ Ê-díp-tô đủ sắc,

17 Lấy một dược, lư hội, và quế bì, Mà xông thơm chỗ nằm tôi.

18 Hãy đến, chúng ta sẽ thân ái mê mệt cho đến sáng, Vui sướng nhau về sự luyến ái.

19 Vì chồng tôi không có ở nhà, Người trẩy đi xa xuôi lắm,

20 Đem túi bạc theo tay người, Đến rằm mới trở về nhà."

21 Nàng dùng lắm lời êm dịu quyến dụ hắn, Làm hắn sa ngã vì lời dua nịnh của môi miệng mình.

22 Hắn liền đi theo nàng, Như một con bò đến lò cạo, Như kẻ ngu dại bị cùm dẫn đi chịu hình phạt,

23 Cho đến khi mũi tên xoi ngang qua gan nó; Như con chim bay a vào lưới, Mà không biết rằng nó rập sự sống mình.

24 Vậy bây giờ, hỡi con, hãy nghe ta, Khá chăm chỉ về các lời của miệng ta.

25 Lòng con chớ xây vào con đường đờn bà ấy. Chớ đi lạc trong các lối nàng;

26 Vì nàng làm nhiều người bị thương tích sa ngã, Và kẻ bị nàng giết thật rất nhiều thay.

27 Nhà nàng là con đường của âm phủ, Dẫn xuống các phòng của sự chết.