1 Le coeur du roi est un courant d'eau dans la main de l'Eternel; Il l'incline partout où il veut.

2 Toutes les voies de l'homme sont droites à ses yeux; Mais celui qui pèse les coeurs, c'est l'Eternel.

3 La pratique de la justice et de l'équité, Voilà ce que l'Eternel préfère aux sacrifices.

4 Des regards hautains et un coeur qui s'enfle, Cette lampe des méchants, ce n'est que péché.

5 Les projets de l'homme diligent ne mènent qu'à l'abondance, Mais celui qui agit avec précipitation n'arrive qu'à la disette.

6 Des trésors acquis par une langue mensongère Sont une vanité fugitive et l'avant-coureur de la mort.

7 La violence des méchants les emporte, Parce qu'ils refusent de faire ce qui est juste.

8 Le coupable suit des voies détournées, Mais l'innocent agit avec droiture.

9 Mieux vaut habiter à l'angle d'un toit, Que de partager la demeure d'une femme querelleuse.

10 L'âme du méchant désire le mal; Son ami ne trouve pas grâce à ses yeux.

11 Quand on châtie le moqueur, le sot devient sage; Et quand on instruit le sage, il accueille la science.

12 Le juste considère la maison du méchant; L'Eternel précipite les méchants dans le malheur.

13 Celui qui ferme son oreille au cri du pauvre Criera lui-même et n'aura point de réponse.

14 Un don fait en secret apaise la colère, Et un présent fait en cachette calme une fureur violente.

15 C'est une joie pour le juste de pratiquer la justice, Mais la ruine est pour ceux qui font le mal.

16 L'homme qui s'écarte du chemin de la sagesse Reposera dans l'assemblée des morts.

17 Celui qui aime la joie reste dans l'indigence; Celui qui aime le vin et l'huile ne s'enrichit pas.

18 Le méchant sert de rançon pour le juste, Et le perfide pour les hommes droits.

19 Mieux vaut habiter dans une terre déserte, Qu'avec une femme querelleuse et irritable.

20 De précieux trésors et de l'huile sont dans la demeure du sage; Mais l'homme insensé les engloutit.

21 Celui qui poursuit la justice et la bonté Trouve la vie, la justice et la gloire.

22 Le sage monte dans la ville des héros, Et il abat la force qui lui donnait de l'assurance.

23 Celui qui veille sur sa bouche et sur sa langue Préserve son âme des angoisses.

24 L'orgueilleux, le hautain, s'appelle un moqueur; Il agit avec la fureur de l'arrogance.

25 Les désirs du paresseux le tuent, Parce que ses mains refusent de travailler;

26 Tout le jour il éprouve des désirs; Mais le juste donne sans parcimonie.

27 Le sacrifice des méchants est quelque chose d'abominable; Combien plus quand ils l'offrent avec des pensées criminelles!

28 Le témoin menteur périra, Mais l'homme qui écoute parlera toujours.

29 Le méchant prend un air effronté, Mais l'homme droit affermit sa voie.

30 Il n'y a ni sagesse, ni intelligence, Ni conseil, en face de l'Eternel.

31 Le cheval est équipé pour le jour de la bataille, Mais la délivrance appartient à l'Eternel.

1 Lòng của vua ở trong tay Đức Giê-hô-va khác nào dòng nước chảy; Ngài làm nghiêng lệch nó bề nào tùy ý Ngài muốn.

2 Các đường lối của loài người đều chánh đáng theo mắt họ; Song Đức Giê-hô-va cân nhắc cái lòng.

3 Làm theo sự công bình và ngay thẳng Được đẹp lòng Đức Giê-hô-va hơn của tế lễ.

4 Mặt tự cao, lòng kiêu ngạo, Và ngọn đèn của kẻ ác, đều là tội lỗi.

5 Các ý tưởng của người cần mẫn dẫn đến sự dư dật; Còn những kẻ khờ dại chỉ chạy đến điều thiếu thốn.

6 Tài vật nhờ dùng lưỡi dối gạt mà được, Ay là một điều hư không mau hết của kẻ tìm sự chết.

7 Sự cường bạo của kẻ ác sẽ đùa chúng nó đi; Vì chúng nó không khứng làm điều ngay thẳng.

8 Con đường của kẻ gánh tội là quanh quẹo; Còn công việc kẻ trong sạch vốn ngay thẳng.

9 Thà ở nơi xó nóc nhà, Hơn là ở chung nhà với một người đờn bà hay tranh cạnh.

10 Lòng kẻ dữ ao ước điều ác; Kẻ lân cận nó không được ơn trước mặt nó.

11 Khi kẻ nhạo báng bị phạt, người ngu dại bèn trở nên khôn ngoan; Khi khuyên dạy người khôn ngoan, người nhận lãnh sự tri thức.

12 Có một Đấng công bình xem xét kỹ càng nhà kẻ ác; Đấng ấy xô những kẻ ác vào tai họa.

13 Ai bưng tai không khứng nghe tiếng kêu la của người nghèo khổ, Người đó cũng sẽ kêu la mà sẽ chẳng có ai đáp lại.

14 Của lễ dâng kín nhiệm nguôi cơn thạnh nộ; Của hối lộ đút vào lòng làm ngất cơn giận dữ tợn.

15 Làm điều ngay thẳng, ấy là một việc vui vẻ cho người công bình; Nhưng gây bại hoại cho kẻ làm gian ác.

16 Người lầm lạc xa đường khôn sáng Sẽ ở với hội kẻ chết.

17 Ai ham sự vui chơi ắt sẽ nghèo khó; Còn ai ưa rượu với dầu sẽ chẳng hề làm giàu.

18 Kẻ ác là một giá chuộc người công bình; Và kẻ dối gạt thế chỗ cho người ngay thẳng.

19 Thà ở nơi vắng vẻ, Hơn là ở với một người đờn bà hay tranh cạnh và nóng giận.

20 Có bửu vật và dầu trong nhà người khôn ngoan; Nhưng kẻ ngu muội nuốt nó đi.

21 Người nào tìm cầu sự công bình và sự nhơn từ sẽ tìm được sự sống, sự công bình, và tôn trọng.

22 Người khôn ngoan leo lên thành dõng sĩ, Đánh hạ sức lực mà nó nương cậy.

23 Ai giữ lấy miệng và lưỡi mình Giữ linh hồn mình khỏi hoạn nạn.

24 Nhạo báng, ấy là tên của người kiêu căng cao cách; Nó cư xử cách xấc xược theo tánh kiêu ngạo của nó.

25 Sự ước ao của kẻ biếng nhác giết chết nó; Bởi vì hai tay nó không khứng làm việc.

26 Có người trót ngày ham hố quá; Nhưng người công bình ban cho không chắt lót.

27 Của tế lễ của kẻ ác là một vật gớm ghiếc; Phương chi họ đem đến mà có ác tưởng.

28 Chứng dối giả sẽ hư mất đi; Nhưng người hay nghe theo sẽ nói được mãi mãi.

29 Kẻ ác tự làm mặt chai mày đá; Còn người ngay thẳng làm vững đường lối mình.

30 Chẳng có sự khôn ngoan nào, sự thông minh nào, hay là mưu kế nào, Mà chống địch Đức Giê-hô-va được.

31 Ngựa sắm sửa về ngày tranh chiến; Nhưng sự thắng trận thuộc về Đức Giê-hô-va.