1 撒但起来攻击以色列人, 引诱大卫去数点以色列人的数目。
2 于是大卫对约押和民众的领袖说: "你们去数点以色列人, 从别是巴直到但, 然后回来见我, 让我知道他们的数目。"
3 约押说: "愿耶和华使他的子民比现在增加百倍。我主我王啊, 他们不都是我主的仆人吗?我主为什么要作这事呢?为什么使以色列人陷在罪里呢?"
4 但王坚持他的命令, 约押不敢违抗; 约押就出去, 走遍以色列各地, 然后回到耶路撒冷。
5 约押把数点人民的数目呈报大卫: 全以色列能拿刀的人, 共有一百一十万; 犹大能拿刀的人, 共有四十七万。
6 唯有利未人和便雅悯人, 他没有数点在内, 因为约押厌恶王这个命令。
7 神不喜悦这事, 所以他击打以色列人。
8 大卫对 神说: "我犯了重罪, 因为我行了这事; 现在求你除去你仆人的罪孽, 因我作了十分愚昧的事。"
9 耶和华告诉大卫的先见迦得, 说:
10 "你去告诉大卫, 说: ‘耶和华这样说: 我给你提出三件事, 你可以选择一件, 我好向你施行。’"
11 于是迦得来见大卫, 对他说: "耶和华这样说: ‘你可以选择:
12 或是三年的饥荒; 或是在你敌人面前逃亡, 被你仇敌的刀剑追杀三个月; 或是耶和华的刀攻击三天, 就是在国中发生瘟疫三日, 耶和华的使者在以色列的四境施行毁灭。’现在你考虑一下, 我该用什么话回复那差派我来的。"
13 大卫对迦得说: "我十分作难, 我情愿落在耶和华的手里, 因为他有极丰盛的怜悯, 我不愿落在人的手里。"
14 于是耶和华使瘟疫降在以色列人身上; 以色列人死了七万人。
15 神差派一位使者到耶路撒冷去, 要毁灭那城; 正要施行毁灭的时候, 耶和华看见了, 就后悔所要降的这灾, 于是对施行毁灭的天使说: "够了! 住手吧! "那时, 耶和华的使者正站在耶布斯人阿珥楠的禾场附近。
16 大卫举目看见耶和华的使者站在天地中间, 手里拿着出了鞘的刀, 指向耶路撒冷。大卫和众长老都穿上麻布, 脸伏于地。
17 大卫对 神说: "吩咐统计这人民的不是我吗?是我犯了罪, 行了这大恶; 但这羊群作了什么呢?耶和华我的 神啊, 愿你的手攻击我和我的家族, 不可把瘟疫降在你子民的身上。"
18 耶和华的使者吩咐迦得去告诉大卫, 叫他上去, 在耶布斯人阿珥楠的禾场上, 为耶和华筑一座祭坛。
19 大卫就照着迦得奉耶和华的名所说的话上去了。
20 那时阿珥楠正在打麦子; 阿珥楠转过身来看见了天使, 就和他的四个儿子一起躲藏起来。
21 大卫来到阿珥楠那里, 阿珥楠看见大卫, 就从禾场上出来, 脸伏于地, 向大卫下拜。
22 大卫对阿珥楠说: "请把这块禾场的地让给我, 我要在这里为耶和华筑一座祭坛, 请你算足价银让给我, 使民间的瘟疫可以止息。"
23 阿珥楠对大卫说: "只管拿去吧, 我主我王看怎样好就怎样行吧; 你看, 我把牛给你作燔祭, 把打禾的用具当柴烧, 拿麦子作素祭; 这一切我都送给你。"
24 大卫王对阿珥楠说: "不, 我必照足价银向你买; 我不能拿你的东西献给耶和华, 也不能把没有付代价的东西献上作燔祭。"
25 于是大卫称了六千八百四十克金子给阿珥楠, 买了那块地。
26 大卫在那里为耶和华筑了一座祭坛, 献上燔祭和平安祭; 他呼求耶和华, 耶和华就应允他, 从天上降火在燔祭坛上。
27 耶和华吩咐使者, 他就收刀入鞘。
28 那时, 大卫见耶和华在耶布斯人阿珥楠的禾场上应允了他, 就在那里献祭。
29 摩西在旷野所做耶和华的帐幕和燔祭坛, 那时都在基遍的高地,
30 只是大卫不敢上去求问 神, 因为惧怕耶和华使者的刀。 [ (I Chronicles 21:31) 于是大卫说: "这就是耶和华 神的殿, 这就是给以色列人献燔祭的坛。" ]
1 Sa-tan dấy lên muốn làm hại cho Y-sơ-ra-ên, bèn giục Đa-vít lấy số Y-sơ-ra-ên.
2 Đa-vít nói với Giô-áp và các quan trưởng của dân sự rằng: Hãy đi lấy số dân sự, từ Bê -e-Sê-ba cho đến Đan; rồi đem về tâu lại cho ta, để ta biết số họ.
3 Giô-áp thưa; Nguyện Đức Giê-hô-va gia thêm dân sự Ngài nhiều gấp trăm lần đã có! Oi vua chúa tôi! hết thảy chúng nó há chẳng phải là tôi tớ của chúa tôi sao? Cớ sao chúa tôi dạy bảo làm điều đó? Nhơn sao chúa tôi muốn gây tội lỗi cho Y-sơ-ra-ên?
4 Nhưng lời của vua thắng hơn lời của Giô-áp. Vì vậy, Giô-áp ra, đi khắp Y-sơ-ra-ên, rồi trở về Giê-ru-sa-lem.
5 Giô-áp đem tâu cho vua tổng số dân; trong cả Y-sơ-ra-ên được một trăm mười vạn người cầm gươm; trong cả Giu-đa được bốn mươi bảy vạn người cầm gươm.
6 Nhưng Giô-áp có cai số người Lê-vi và người Bên-gia-min; vì lời của vua lấy làm gớm ghiếc cho người.
7 Điều đó chẳng đẹp lòng Đức Chúa Trời; nên Ngài hành hại Y-sơ-ra-ên.
8 Đa-vít thưa với Đức Chúa Trời rằng: Tôi làm điều đó, thật là phạm tội lớn; nhưng bây giờ, xin Chúa hãy bỏ qua tội ác của kẻ tôi tớ Chúa đi; vì tôi có làm cách ngu dại.
9 Đức Giê-hô-va phán với Gát, là đấng tiên kiến của Đa-vít rằng:
10 Hãy đi nói cùng Đa-vít: Đức Giê-hô-va có phán như vầy: Ta định cho ngươi ba tai vạ; hãy chọn lấy một để ta giáng nó trên ngươi.
11 Gát bèn đến cùng Đa-vít, thưa với người rằng: Đức Giê-hô-va phán như vầy: Hãy chọn mặc ý ngươi,
12 hoặc ba năm đói kém, hoặc bị thua ba tháng tại trước mặt cừu địch ngươi, và phải gươm của kẻ thù nghịch phá hại, hay là bị ba ngày gươm của Đức Giê-hô-va, tức là ôn dịch ở trong xứ, có thiên sứ của Đức Giê-hô-va hủy diệt trong khắp bờ cõi của Y-sơ-ra-ên. Vậy bây giờ hãy định lấy điều nào tôi phải tâu lại cùng Đấng đã sai tôi.
13 Đa-vít nói với Gát rằng: Ta bị hoạn nạn lớn. Ta xin sa vào tay Đức Giê-hô-va, vì sự thương xót của Ngài rất lớn; chớ để ta sa vào tay của loài người ta.
14 Đức Giê-hô-va bèn giáng ôn dịch nơi Y-sơ-ra-ên; có bảy vạn người Y-sơ-ra-ên ngã chết.
15 Đức Chúa Trời sai một thiên sứ đến Giê-ru-sa-lem đặng hủy diệt nó; đương khi hủy diệt, Đức Giê-hô-va xem thấy, Đức Giê-hô-va xem thấy, bèn tiếc việc tai vạ nầy, và nói với thiên sứ đi hủy diệt rằng: Thôi! Bây giờ hãy rút tay ngươi lại. Bấy giờ thiên sứ của Đức Giê-hô-va đứng gần sân đạp lúa của Ot-nan, người Giê-bu-sít.
16 Đa-vít ngước mắt lên, thấy thiên sứ của Đức Giê-hô-va đứng giữa lừng trời, tay cầm gươm đưa ra trên Giê-ru-sa-lem. Đa-vít và các trưởng lão đương mặc bao gai, liền sấp mình xuống đất.
17 Đa-vít thưa cùng Đức Chúa Trời rằng: Há chẳng phải tôi đã truyền lấy số dân sao? Ay là tôi đã phạm tội và làm điều ác; còn các con chiên kia, đã làm chi? Giê-hô-va Đức Chúa Trời tôi ôi! xin tay Chúa hãy đánh hại tôi và nhà cha tôi; nhưng chớ giáng ôn dịch trên dân sự của Chúa mà hành hại nó.
18 Khi ấy, thiên sứ của Đức Giê-hô-va bảo Gát nói với Đa-vít phải đi lên dựng một bàn thờ cho Đức Giê-hô-va tại sân đạp lúa của Ot-nan, người Giê-bu-sít.
19 Đa-vít đi lên theo lời của Gát đã nhân danh Đức Giê-hô-va mà nói ra.
20 Ot-nan xây lại, thấy thiên sứ; bốn con trai người ở với người đều ẩn mình đi. Vả, bấy giờ Ot-nan đương đạp lúa miến.
21 Đa-vít đi đến Ot-nan, Ot-nan nhìn thấy Đa-vít, bèn ra khỏi sân đạp lúa, sấp mình xuống đất trước mặt Đa-vít mà lạy.
22 Đa-vít bảo Ot-nan rằng: Hãy nhượng cho ta chỗ sân đạp lúa, để ta cất tại đó một bàn thờ cho Đức Giê-hô-va; hãy nhượng nó cho ta thật giá bạc nó, hầu tai vạ ngừng lại trong dân sự.
23 Ot-nan thưa với Đa-vít rằng: Vua hãy nhận lấy nó, xin vua chúa tôi, hãy làm điều gì người lấy làm tốt. Kìa, tôi dâng bò cho vua dùng làm của lễ thiêu, cộ sân đạp lúa dùng làm củi, còn lúa miến để dùng làm của lễ chay; tôi dâng cho hết cả.
24 Vua Đa-vít nói cùng Ot-nan rằng: Không, thật ta muốn mua nó theo giá bạc thật nó; vì ta chẳng muốn lấy vật gì của ngươi mà dâng cho Đức Giê-hô-va cũng không muốn dâng của lễ thiêu chẳng tốn chi cả.
25 Ay vậy, Đa-vít mua cái chỗ sân ấy trả cho Ot-nan giá bằng siếc-lơ, cân nặng sáu trăm siếc-lơ.
26 Tại đó Đa-vít cất một bàn thờ cho Đức Giê-hô-va, dâng những của lễ thiêu, của lễ bình an, và cầu khẩn Đức Giê-hô-va; Ngài đáp lời người bằng lửa từ trời giáng xuống trên bàn thờ về của lễ thiêu.
27 Đức Giê-hô-va dạy bảo thiên sứ, thiên sứ bèn xỏ gươm mình vào vỏ.
28 Trong lúc đó, Đa-vít thấy Đức Giê-hô-va đã nhậm lời mình tại trong sân đạp lúa của Ot-nan, người Giê-bu-sít, thì người bèn dâng của lễ tại đó.
29 Vì cái đền tạm của Đức Giê-hô-va mà Môi-se đã làm trong đồng vắng, và cái bàn thờ về của lễ thiêu, trong lúc đó đều ở nơi cao tại Ga-ba-ôn;
30 Đa-vít không dám đi đến trước mặt bàn thờ ấy đặng cầu vấn Đức Chúa Trời; bởi vì người kinh hãi gươm của thiên sứ của Đức Giê-hô-va.