1 那时, 门徒前来问耶稣: "天国里谁是最大的呢?"
2 耶稣叫了一个小孩子站在他们当中, 说:
3 "我实在告诉你们, 如果你们不回转, 变成像小孩子一样, 一定不能进天国。
4 所以, 凡谦卑像这小孩子的, 他在天国里是最大的。
5 凡因我的名接待一个这样的小孩子的, 就是接待我;
6 但无论谁使一个信我的小弟兄犯罪, 倒不如拿一块大磨石拴在他的颈项上, 把他沉在深海里。
7 "这世界有祸了, 因为充满使人犯罪的事。这些事是免不了的, 但那使人犯罪的有祸了!
8 如果你的一只手或一只脚使你犯罪, 就把它砍下来丢掉; 你一只手或一只脚进永生, 总比有两只手或两只脚被投进永火里好。
9 如果你的一只眼睛使你犯罪, 就把它挖出来丢掉; 你一只眼睛进永生, 总比有两只眼睛被投进地狱的火里好。
10 "你们要小心, 不要轻视这些小弟兄中的一个。我告诉你们, 他们的使者在天上, 常常见到我天父的面。
11 (有些抄本有第11节: "人子来, 是要拯救失丧的人。")
12 你们认为怎样?有一个人, 他有一百只羊, 如果失了一只, 他会不把九十九只留在山上, 去寻找那迷失的吗?
13 我实在告诉你们, 他若找到了, 就为这一只羊欢喜, 胜过为那九十九只没有迷失的。
14 照样, 你们在天上的父是不愿意这些小弟兄中有一个失丧的。
15 "如果你的弟兄犯了罪("犯了罪"有些抄本作"得罪你"), 你趁着和他单独在一起的时候, 要去指出他的过失来。如果他肯听, 你就得着你的弟兄。
16 如果他不肯听, 就另外带一两个人同去, 好使一切话, 凭两三个证人的口, 可以确定。
17 如果他再不听, 就告诉教会; 如果连教会他也不听, 就把他看作教外人和税吏吧。
18 "我实在告诉你们, 你们在地上捆绑的, 在天上也被捆绑; 你们在地上释放的, 在天上也被释放。
19 我又告诉你们, 你们当中若有两个人, 在地上同心为什么事祈求, 我在天上的父必为他们成全。
20 因为无论在哪里, 有两三个人奉我的名聚会, 我就在他们中间。"
21 那时, 彼得前来问耶稣: "主啊, 如果我的弟兄得罪我, 我要饶恕他多少次?七次吗?"
22 耶稣对他说: "我告诉你, 不是七次, 而是七十个七次。
23 因此, 天国好像一个王, 要和他的仆人算帐,
24 刚算的时候, 有人带了一个欠下六千万银币的人来。
25 他没有钱偿还, 主人就下令叫人把他和他的妻子儿女, 以及一切所有的都卖掉, 用来偿还。
26 那仆人就跪下拜他, 说: ‘请宽容我, 我会把一切还给你的。’
27 主人动了慈心, 把那仆人放了, 并且免了他的债。
28 那仆人出来, 遇见一个欠了他一百个银币的仆人, 就抓住他, 扼着他的喉咙, 说: ‘把你欠我的钱还给我。’
29 那和他一同作仆人的就跪下求他, 说: ‘请宽容我, 我会还给你的。’
30 他却不肯, 反而把他带走, 关在监里, 等他把所欠的还清。
31 其他的仆人看见这事, 非常难过, 就去向主人报告这一切事情。
32 于是主人叫他来, 对他说: ‘你这个恶仆, 你求我, 我就免了你欠我的一切。
33 难道你不应该怜悯你的同伴, 好像我怜悯你一样吗?’
34 于是主人大怒, 把他送去服刑, 等他把所欠的一切还清。
35 如果你们各人不从心里饶恕你的弟兄, 我的天父也必这样待你们。"
1 Trong lúc đó, môn đồ lại gần Đức Chúa Jêsus, mà hỏi rằng: Ai là lớn hơn hết trong nước thiên đàng?
2 Đức Chúa Jêsus gọi một đứa trẻ đến, để ở giữa môn đồ,
3 mà phán rằng: quả thật, ta nói cùng các ngươi, nếu các ngươi không đổi lại và nên như đứa trẻ, thì chẳng được vào nước thiên đàng đâu.
4 Vậy, hễ ai trở nên khiêm nhường như đứa trẻ nầy, sẽ là lớn hơn hết trong nước thiên đàng.
5 Hễ ai vì danh ta chịu tiếp một đứa trẻ thể nầy, tức là chịu tiếp ta.
6 Song, nếu ai làm cho một đứa trong những đứa nhỏ nầy đã tin ta sa vào tội lỗi, thì thà buộc cối đá vào cổ, mà quăng nó xuống đáy biển còn hơn.
7 Khốn nạn cho thế gian vì sự gây nên phạm tội! Vì sự gây nên phạm tội phải có; song khốn nạn thay cho ai là kẻ gây nên phạm tội!
8 Nếu tay hay là chơn ngươi làm cho ngươi sa vào tội lỗi, hãy chặt và ném nó cho xa ngươi đi; vì thà ngươi què chơn hay là cụt tay mà vào nơi hằng sống, còn hơn là đủ cả hai tay hay là hai chơn mà bị quăng vào lửa đời đời.
9 Nếu con mắt ngươi làm cho ngươi sa vào tội lỗi, thì hãy móc mà ném cho xa ngươi đi; vì thà ngươi một mắt mà vào nơi hằng sống, còn hơn là đủ hai mắt mà bị quăng vào lửa địa ngục.
10 Hãy giữ mình đừng khinh dể một đứa nào trong những đứa trẻ nầy; vì ta bảo các ngươi, các thiên sứ của chúng nó trên trời thường thấy mặt Cha ta, là Đấng ở trên trời.
11 Vì Con người đã đến cứu sự đã mất.
12 Các ngươi tưởng thế nào? nếu người nào có một trăm con chiên, một con bị lạc mất đi, thì há chẳng để chín mươi chín con lại trên núi, mà đi kiếm con đã lạc mất sao?
13 Quả thật, ta nói cùng các ngươi, nếu người kiếm lại được, thì lấy làm vui mừng về con đó hơn chín mươi chín con không lạc.
14 Cũng một thể ấy, Cha các ngươi ở trên trời không muốn cho một đứa nào trong những đứa trẻ nầy phải hư mất.
15 Nếu anh em ngươi phạm tội cùng ngươi, thì hãy trách người khi chỉ có ngươi với một mình người; như người nghe lời, thì ngươi được anh em lại.
16 Ví bằng không nghe, hãy mời một hai người đi với ngươi, hầu cứ lời hai ba người làm chứng mà mọi việc được chắc chắn.
17 Nếu người không chịu nghe các người đó, thì hãy cáo cùng Hội thánh, lại nếu người không chịu nghe Hội thánh, thì hãy coi người như kẻ ngoại và kẻ thâu thuế vậy.
18 Quả thật, ta nói cùng các ngươi, hễ điều gì mà các ngươi buộc ở dưới đất thì cũng sẽ buộc ở trên trời, và điều gì mà các ngươi mở ở dưới đất thì cũng sẽ mở ở trên trời.
19 Quả thật, ta lại nói cùng các ngươi, nếu hai người trong các ngươi thuận nhau ở dưới đất mà cầu xin không cứ việc chi, thì Cha ta ở trên trời sẽ cho họ.
20 Vì nơi nào có hai ba người nhơn danh ta nhóm nhau lại, thì ta ở giữa họ.
21 Phi -e-rơ bèn đến gần Đức Chúa Jêsus mà hỏi rằng: Thưa Chúa, nếu anh em tôi phạm tội cùng tôi, thì sẽ tha cho họ mấy lần? Có phải đến bảy lần chăng?
22 Ngài đáp rằng: Ta không nói cùng ngươi rằng: đến bảy lần đâu, nhưng đến bảy mươi lần bảy.
23 Vậy nên, nước thiên đàng giống như vua kia, muốn tính sổ với các đầy tớ mình.
24 Khi vua khởi soát sổ, thì có người đem nộp một tên kia mắc nợ vua một vạn ta-lâng.
25 Bởi vì người chẳng có gì mà trả, thì chủ dạy bán người, vợ con và gia tài người, đặng trả nợ.
26 Kẻ đầy tớ nầy bèn sấp mình xuống nơi chơn chủ mà xin rằng: Thưa chủ, xin giãn cho tôi, thì tôi sẽ trả hết!
27 Chủ bèn động lòng thương xót, thả người về, và tha nợ cho.
28 Nhưng khi đầy tớ đó ra về, gặp một người trong bạn làm việc, có thiếu mình một trăm đơ-ni-ê, thì nắm bóp cổ bạn mà nói rằng: Hãy trả nợ cho ta!
29 Người bạn sấp mình xuống mà nài xin rằng: Xin giãn cho tôi, thì tôi sẽ trả cho anh.
30 Song người chẳng khứng, cứ việc bắt bỏ tù cho đến khi trả hết nợ.
31 Các bạn thấy vậy, buồn lắm, đến thuật lại cùng chủ mình mọi điều đã xảy ra.
32 Chủ bèn đòi đầy tớ ấy đến mà nói rằng: Hỡi đầy tớ độc ác kia, ta đã tha hết nợ cho ngươi, vì ngươi cầu xin ta;
33 ngươi há lại chẳng nên thương xót bạn làm việc ngươi như ta đã thương xót ngươi sao?
34 Chủ nổi giận, phú nó cho kẻ giữ ngục cho đến khi nào trả xong hết nợ.
35 Nếu mỗi người trong các ngươi không hết lòng tha lỗi cho anh em mình, thì Cha ta ở trên trời cũng sẽ xử với các ngươi như vậy.