1 耶稣下了山, 许多人跟随着他。

2 有一个患痲风的人前来向他跪拜, 说: "主啊! 如果你肯, 必能使我洁净。"

3 耶稣伸手摸他, 说: "我肯, 你洁净了吧! "他的痲风立刻洁净了。

4 耶稣对他说: "你千万不可告诉别人, 只要去给祭司检查, 并且照着摩西所规定的献上供物, 好向大家作证。"

5 耶稣到了迦百农, 有一个百夫长前来恳求他,

6 说: "主啊! 我的仆人瘫痪了, 躺在家里非常痛苦。"

7 耶稣对他说: "我去医治他。"

8 百夫长回答: "主啊, 要你到舍下来, 实在不敢当。只要你说一句话, 我的仆人就必好了。

9 我自己是在别人的权下, 也有兵在我以下; 我对这个说‘去! ’他就去, 对另一个说‘来! ’他就来; 对仆人说‘作这个! ’他就作。"

10 耶稣听了, 就很惊奇, 对跟随的人说: "我实在告诉你们, 这样的信心, 我在以色列中从来没有见过。

11 我告诉你们, 必有许多人从东从西来到, 和亚伯拉罕、以撒、雅各在天国里一起吃饭。

12 但本来要承受天国的人, 反被丢在外面黑暗里, 在那里必要哀哭切齿。"

13 于是耶稣对百夫长说: "回去吧! 事情必照你所信的给你成就。"他的仆人就在那时痊愈了。

14 耶稣来到彼得家里, 看见他的岳母发烧, 病在床上。

15 耶稣一摸她的手, 热就退了; 她就起来服事耶稣。

16 到了黄昏, 有些人带了许多被鬼附的人来见耶稣, 他只用一句话就把污灵赶出去, 并且医好了所有患病的人。

17 这样正应验了以赛亚先知所说的: "他亲自除去我们的软弱, 担当我们的疾病。"

18 耶稣看见许多人围着他, 就吩咐往对岸去。

19 有一位经学家前来对他说: "老师, 你无论往哪里去, 我都要跟从你! "

20 耶稣回答: "狐狸有洞, 天空的飞鸟有窝, 但人子却没有栖身("栖身"原文作"枕头")的地方。"

21 另一个门徒对他说: "主啊! 请准我先回去安葬我的父亲吧。"

22 耶稣对他说: "跟从我吧! 让死人去埋葬他们的死人。"

23 耶稣上了船, 门徒跟着他。

24 忽然海上起了狂风, 甚至船都被波涛掩盖, 但耶稣却睡着了。

25 他们走来把他叫醒, 说: "主啊! 救命啊! 我们没命了! "

26 耶稣却对他们说: "小信的人哪! 为什么害怕呢?"他就起来斥责风和海, 风浪就平静了。

27 众人都惊奇, 说: "这是什么人, 连风和海也听从他?"

28 耶稣过到对岸加大拉人的地区, 遇见两个被鬼附着的人从墓地出来; 他们十分凶暴, 甚至没有人敢从那条路经过。

29 他们喊叫: " 神的儿子, 我们跟你有什么关系呢?时候还没有到, 你就来这里叫我们受苦吗?"

30 那时远远有一大群猪正在吃东西。

31 那些鬼就求耶稣, 说: "如果要赶我们出来, 就准我们进到猪群里去吧。"

32 耶稣对他们说: "出去吧! "他们就出来, 进了猪群。那一群猪忽然闯下山崖, 掉在海里淹死了。

33 放猪的人逃进城里, 把被鬼附的人的遭遇和一切事情, 都报告出来。

34 全城的居民都出来要见耶稣, 看见了他, 就求他离开他们的地区。

1 Khi Đức Chúa Jêsus ở trên núi xuống, có đoàn dân đông lắm theo Ngài.

2 Nầy, có một người phung đến gần, lạy Ngài, mà thưa rằng: Lạy Chúa, nếu Chúa khứng, chắc có thể làm cho tôi sạch được.

3 Đức Chúa Jêsus giơ tay rờ người, mà phán cùng người rằng: Ta khứng, hãy sạch đi. Tức thì người phung được sạch.

4 Đức Chúa Jêsus bèn phán cùng người rằng: Hãy giữ, chớ nói cùng ai; song hãy đi tỏ mình cùng thầy cả, và dâng của lễ theo như Môi-se dạy, để làm chứng cho họ.

5 Khi Đức Chúa Jêsus vào thành Ca-bê-na-um, có một thầy đội đến cùng Ngài,

6 mà xin rằng: Lạy Chúa, đứa đầy tớ tôi mắc bịnh bại, nằm liệt ở nhà tôi, đau đớn lắm.

7 Đức Chúa Jêsus phán rằng: Ta sẽ đến, chữa cho nó được lành.

8 Thầy đội thưa rằng: Lạy Chúa, tôi chẳng đáng rước Chúa vào nhà; xin Chúa chỉ phán một lời, thì đầy tớ tôi sẽ được lành.

9 Vì tôi ở dưới quyền người khác, tôi cũng có quân lính dưới quyền tôi nữa; tôi biểu tên nầy rằng: hãy đi! thì nó đi; biểu tên kia rằng: Hãy đến! thì nó đến; và dạy đầy tớ tôi rằng: Hãy làm việc nầy! thì nó làm.

10 Đức Chúa Jêsus nghe lời đó rồi, lấy làm lạ, mà phán cùng những kẻ đi theo rằng: Quả thật, ta nói cùng các ngươi, ta chưa hề thấy ai trong dân Y-sơ-ra-ên có đức tin lớn dường ấy.

11 Ta cũng nói cùng các ngươi, có nhiều người từ đông phương, tây phương sẽ đến, ngồi đồng bàn với Ap-ra-ham, Y-sác và Gia-cốp trong nước thiên đàng.

12 Nhưng các con bổn quốc sẽ bị liệng ra chốn tối tăm ở ngoài, tại đó sẽ có khóc lóc và nghiến răng.

13 Đức Chúa Jêsus bèn phán cùng thầy đội rằng: Hãy về, theo như điều ngươi tin thì sẽ được thành vậy. Và chính trong giờ ấy, đứa đầy tớ được lành.

14 Đoạn, Đức Chúa Jêsus vào nhà Phi -e-rơ, thấy bà gia người nằm trên giường, đau rét.

15 Ngài bèn rờ tay người bịnh, rét liền mất đi; rồi người đứng dậy giúp việc hầu Ngài.

16 Đến chiều, người ta đem cho Đức Chúa Jêsus nhiều kẻ bị quỉ ám, Ngài lấy lời nói mà đuổi quỉ ra; cũng chữa được hết thảy những người bịnh,

17 vậy cho được ứng nghiệm lời của Đấng tiên tri Ê-sai đã nói rằng: Chính Ngài đã lấy tật nguyền của chúng ta, và gánh bịnh hoạn của chúng ta.

18 Vả, khi Đức Chúa Jêsus thấy đoàn dân đông lắm ở xung quanh mình, bèn truyền qua bờ bên kia.

19 Có một thầy thông giáo đến, thưa cùng Ngài rằng: Lạy thầy, thầy đi đâu, tôi sẽ theo đó.

20 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Con cáo có hang, chim trời có ổ; song Con người không có chỗ mà gối đầu.

21 Lại một môn đồ khác thưa cùng Ngài rằng: Lạy Chúa, xin Chúa cho phép tôi về chôn cha tôi trước đã.

22 Nhưng Đức Chúa Jêsus phán rằng: Hãy theo ta, để kẻ chết chôn kẻ chết.

23 Kế đó, Đức Chúa Jêsus xuống thuyền, các môn đồ theo Ngài.

24 Thình lình biển nổi bão lớn, đến nỗi sóng dậy phủ thuyền; nhưng Ngài đương ngủ.

25 Các môn đồ đến gần, đánh thức Ngài, mà thưa rằng: Lạy Chúa, xin cứu chúng tôi với, chúng tôi hầu chết!

26 Ngài phán rằng: Hỡi kẻ ít đức tin kia, cớ sao các ngươi sợ? Ngài bèn đứng dậy, quở gió và biển; thì liền yên lặng như tờ.

27 Những người đó lấy làm lạ, nói rằng: Người nầy là ai, mà gió và biển đều vâng lịnh người?

28 Đức Chúa Jêsus qua bờ bên kia rồi, tại xứ dân Ga-đa-ra, gặp hai người bị quỉ ám ở nơi mồ đi ra, bộ dữ tợn lắm, đến nỗi không ai dám đi ngang qua đường đó.

29 Chúng nó la lên rằng: Lạy Con Đức Chúa Trời, chúng tôi với Ngài có can hệ gì chăng? Có phải Ngài đến đây để làm khổ chúng tôi trước kỳ không?

30 Vả, khi ấy, ở đàng xa có một bầy heo đông đương ăn.

31 Các quỉ xin Đức Chúa Jêsus rằng: Nếu Chúa đuổi chúng tôi ra, xin cho nhập vào bầy heo đó.

32 Ngài biểu các quỉ rằng: Hãy đi đi! Các quỉ ra khỏi hai người đó, liền nhập vào bầy heo. Tức thì cả bầy ở trên dốc núi nhảy xuống biển, thảy đều chết chìm dưới nước.

33 Những đứa chăn heo bèn chạy trốn, trở về thành, thuật các chuyện đã xảy ra, và chuyện hai người bị quỉ ám nữa.

34 Cả thành liền ra đón Đức Chúa Jêsus; khi vừa thấy Ngài, thì xin Ngài đi khỏi xứ mình.