1 耶稣和门徒走近耶路撒冷, 来到橄榄山的伯法其那里。耶稣派了两个门徒,

2 对他们说: "你们往对面的村子里去, 立刻就会看见一头驴拴在那里, 还有小驴跟它在一起。把它们解开, 牵来给我。

3 如果有人问你们, 就要说: ‘主需要它们。’他会立刻让你们牵走。"

4 这件事应验了先知所说的:

5 "要对锡安的居民("居民"原文作"女子")说: ‘看哪, 你的王来到你这里了; 他是温柔的, 他骑着驴, 骑的是小驴。’"

6 门徒照着耶稣的吩咐去作。

7 牵了驴和小驴来, 把衣服搭在它们上面, 耶稣就骑上。

8 有一大群人把自己的衣服铺在路上, 也有人从树上把树枝砍下来, 铺在路上。

9 前呼后拥的群众喊叫着: "‘和散那’归于大卫的子孙, 奉主名来的是应当称颂的, 高天之上当唱‘和散那’。"

10 耶稣进了耶路撒冷, 全城都震动起来, 他们问: "这人是谁?"

11 大家都说: "这就是那先知耶稣, 是从加利利的拿撒勒来的。"

12 耶稣进了圣殿, 把殿里所有作买卖的人赶走, 并推倒找换银钱的人的桌子, 和卖鸽子的人的凳子;

13 又对他们说: "经上记着: ‘我的殿要称为祷告的殿。’你们竟把它弄成贼窝了。"

14 殿里的瞎子和瘸腿的都走过来, 耶稣就医好他们。

15 祭司长和经学家看见耶稣所行的奇事, 又看见小孩子在殿中喊叫"‘和散那’归于大卫的子孙", 就很忿怒,

16 对耶稣说: "你听见他们说什么吗?"耶稣说: "我听见了。’你从小孩和婴儿的口中, 得着了赞美。’这话你们没有念过吗?"

17 于是离开他们, 出了城, 来到伯大尼, 在那里过了一夜。

18 耶稣清早回城的时候, 觉得饿了。

19 他看见路旁有一棵无花果树, 就走过去; 但他在树上什么也找不到, 只有叶子, 就对树说: "你永远不再结果子了。"那棵树就立刻枯萎。

20 门徒看见了, 十分惊奇, 说: "这棵无花果树是怎样立刻枯萎的呢?"

21 耶稣回答他们: "我实在告诉你们, 如果你们有信心, 不怀疑, 不但能作我对无花果树所作的, 就是对这座山说‘移开, 投到海里去’, 也必成就。

22 你们祷告, 无论求什么, 只要相信, 都必得着。"

23 耶稣进了圣殿, 正在教导人的时候, 祭司长和民间的长老前来问他: "你凭什么权柄作这些事?谁给你这权柄?"

24 耶稣回答他们: "我也要问你们一句话, 如果你们告诉我, 我就告诉你们我凭什么权柄作这些事。

25 约翰的洗礼是从哪里来的呢?是从天上来的, 还是从人来的呢?"他们就彼此议论: "如果我们说‘是从天上来的’, 他会问我们’那你们为什么不信他呢?’

26 如果我们说‘是从人来的’, 我们又怕群众, 因为他们都认为约翰是先知。"

27 于是回答耶稣: "我们不知道。"耶稣也对他们说: "我也不告诉你们, 我凭什么权柄作这些事。

28 "你们认为怎样?有一个人, 他有两个儿子。他去对大儿子说: ‘孩子, 你今天到葡萄园去工作吧。’

29 他说: ‘我不想去。’但后来他改变主意, 就去了。

30 父亲又照样去吩咐小儿子。小儿子说: ‘父亲, 我会去的。’后来却没有去。

31 这两个儿子, 哪一个听父亲的话呢?"他们说: "大儿子。"耶稣对他们说: "我实在告诉你们: 税吏和娼妓比你们先进 神的国。

32 约翰来到你们那里, 指示你们行义路(或译: "约翰在义路中, 来到你们这里"), 你们不信他; 税吏和娼妓却信了他。你们看见了之后, 还是没有改变心意去信他。

33 "你们再听一个比喻: 有一个家主, 栽种了一个葡萄园, 四面围上篱笆, 在园子里挖了一个压酒池, 盖了一座瞭望台, 然后把园子租给佃户, 就远行去了。

34 到了收成的时候, 园主派了仆人到佃户那里, 收取应该纳给他的果子。

35 佃户却抓住他的仆人, 打伤一个, 杀了一个, 又用石头打死一个。

36 于是园主再派其他的仆人去, 人数比前一次更多, 但佃户也是同样对付他们。

37 最后, 他派了自己的儿子去, 说: ‘他们必尊敬我的儿子。’

38 佃户看见他的儿子, 就彼此说: ‘这是继承产业的; 来, 我们杀了他, 占有他的产业吧! ’

39 于是他们抓住他, 把他推出葡萄园外杀了。

40 那么, 葡萄园的主人来到的时候, 会怎样对待那些佃户呢?"

41 他们回答: "他会毫不留情地除掉那些恶人, 把葡萄园租给按时缴纳果子的佃户。"

42 耶稣对他们说: "经上记着: ‘建筑工人所弃的石头, 成了房角的主要石头; 这是主所作的, 在我们眼中看为希奇。’这话你们没有念过吗?

43 因此我告诉你们, 神的国要从你们那里取去, 赐给那结果子的外族人。

44 谁跌在这石头上, 就必摔碎; 这石头掉在谁的身上, 就必把他压得粉碎。"

45 祭司长和法利赛人听了耶稣这些比喻, 知道是指着他们说的。

46 他们想要逮捕他, 但又怕群众, 因为他们都认为耶稣是先知。

1 Vừa khi Đức Chúa Jêsus cùng môn đồ đến thành Giê-ru-sa-lem, và đã tới thành Bê-pha-giê, bên núi Ô-li-ve rồi, thì Ngài sai hai môn đồ,

2 mà phán rằng: Hãy đi đến làng ở trước mặt các ngươi, tức thì sẽ gặp một con lừa cái bị cột, với một con lừa con; hãy mở ra và dắt đến cho ta.

3 Nếu có ai nói chi với các ngươi, hãy trả lời rằng Chúa cần dùng hai con lừa đó; tức thì họ sẽ gởi lừa đi.

4 Vả, điều ấy xảy ra để cho ứng nghiệm lời của đấng tiên tri rằng:

5 Hãy nói với con gái thành Si-ôn rằng: Nầy, vua ngươi đến cùng ngươi, Nhu mì, cỡi lừa Và lừa con, là con của lừa cái mang ách.

6 Hai môn đồ bèn đi, và làm y theo lời Đức Chúa Jêsus đã dạy.

7 Hai người dắt lừa cái và lừa con, trải áo mình trên lưng lừa, và nâng Ngài cỡi lên.

8 Bấy giờ phần nhiều trong đám dân đông trải áo mình trên đường; kẻ khác chặt nhánh cây mà rải ra giữa đường.

9 Đoàn dân đi trước và theo sau đều kêu lên rằng: Hô-sa-na con vua Đa-vít! Đáng khen ngợi cho Đấng nhơn danh Chúa mà đến! Hô-sa-na ở trên nơi rất cao!

10 Khi Ngài đã vào thành Giê-ru-sa-lem, thì cả thành đều xôn xao, nói rằng: Người nầy là ai?

11 Chúng trả lời rằng: Ay là Đấng tiên tri Jêsus ở thành Na-xa-rét, xứ Ga-li-lê.

12 Đức Chúa Jêsus vào đền thờ, đuổi hết kẻ bán người mua ở đó; đổ bàn của người đổi bạc, và ghế của người bán bò câu.

13 Ngài phán cùng họ rằng: Có lời chép: Nhà ta sẽ gọi là nhà cầu nguyện; nhưng các ngươi thì làm cho nhà ấy thành ra ổ trộm cướp.

14 Bấy giờ, những kẻ mù và què đến cùng Ngài trong đền thờ, thì Ngài chữa cho họ được lành.

15 Nhưng các thầy tế lễ cả và các thầy thông giáo thấy sự lạ Ngài đã làm, và nghe con trẻ reo lên trong đền thờ rằng: Hô-sa-na con vua Đa-vít! thì họ tức giận,

16 và nói với Ngài rằng: Thầy có nghe điều những đứa trẻ nầy nói không? Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Có. Vậy chớ các ngươi chưa hề đọc lời nầy: Chúa đã được ngợi khen bởi miệng con trẻ và con đương bú, hay sao?

17 Đoạn, Ngài bỏ họ, đi ra khỏi thành mà đến làng Bê-tha-ni và nghỉ đêm ở đó.

18 Sáng mai, khi trở lại thành thì Ngài đói.

19 Thấy một cây vả ở bên đường, Ngài bèn lại gần, song chỉ thấy những lá mà thôi, thì Ngài phán cùng cây vả rằng: Mầy chẳng khi nào sanh ra trái nữa! Cây vả tức thì khô đi.

20 Môn đồ thấy điều đó, lấy làm kỳ, nói rằng: Cớ sao trong giây phút mà cây vả liền khô đi vậy?

21 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Quả thật, ta nói cùng các ngươi, nếu các ngươi có đức tin, và không nghi ngờ chi hết, thì chẳng những các ngươi làm được điều đã làm cho cây vả mà thôi, song dầu các ngươi biểu hòn núi nầy rằng: Hãy cất mình lên và quăng xuống biển, điều đó cũng sẽ làm được.

22 Trong khi cầu nguyện, các ngươi lấy đức tin xin việc gì bất kỳ, thảy đều được cả.

23 Đức Chúa Jêsus vào đền thờ rồi, đương giảng đạo, có các thầy tế lễ cả và các trưởng lão trong dân đến mà hỏi rằng: Bởi quyền phép nào mà thầy làm những sự nầy, và ai đã cho thầy quyền phép ấy?

24 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Ta cũng sẽ hỏi các ngươi một điều; nếu trả lời được, thì ta cũng sẽ nói cho các ngươi bởi quyền phép nào mà ta đã làm những việc đó.

25 Phép báp-tem của Giăng bởi đâu? Bởi trên trời hay là bởi người ta? Vả, họ bàn riêng với nhau như vầy: Nếu chúng ta đáp rằng: Bởi trên trời, thì người sẽ nói với ta rằng: Vậy sao không tin lời người ấy?

26 Còn nếu đáp rằng: Bởi người ta, thì chúng ta sợ thiên hạ, vì thiên hạ đều cho Giăng là đấng tiên tri.

27 Vậy, họ trả lời Đức Chúa Jêsus rằng: Chúng tôi không biết. Ngài bèn phán cùng họ rằng: Ta cũng không bảo cho các ngươi bởi quyền phép nào mà ta làm những điều nầy.

28 Các ngươi nghĩ làm sao? Một người kia có hai đứa con trai; nói cùng đứa thứ nhứt, mà rằng: Con ơi, bữa nay con hãy ra làm vườn nho.

29 Đứa ấy thưa rằng: Vâng; rồi không đi.

30 Đoạn, người cha đi đến đứa thứ hai, cũng bảo như vậy. Đứa nầy thưa rằng: Tôi không muốn đi. Nhưng sau ăn năn, rồi đi.

31 Trong hai con trai đó, đứa nào làm theo ý muốn của cha? Họ đáp rằng: Đứa thứ hai. Đức Chúa Jêsus phán cùng họ rằng: Quả thật, ta nói cùng các người, những kẻ thâu thuế và phường dĩ điếm sẽ được vào nước Đức Chúa Trời trước các ngươi.

32 Vì Giăng đã theo đường công bình đến cùng các ngươi, nhưng các ngươi không tin, còn những kẻ thâu thuế và phường dĩ điếm đã tin người; và các ngươi, khi đã thấy điều ấy, sau cũng không ăn năn đặng tin người.

33 Hãy nghe lời ví dụ khác. Có người chủ nhà kia, trồng một vườn nho, rào chung quanh, ở trong đào một cái hầm ép rượu, và cất một cái tháp; rồi cho những kẻ trồng nho mướn, và đi qua xứ khác.

34 Đến mùa hái trái, người chủ sai đầy tớ đến cùng bọn trồng nho, đặng thâu hoa lợi.

35 Bọn trồng nho bắt các đầy tớ, đánh người nầy, giết người kia, và ném đá người nọ.

36 Người chủ lại sai đầy tớ khác đông hơn khi trước; thì họ cũng đối đãi một cách.

37 Sau hết, người chủ sai chính con trai mình đến cùng họ, vì nói rằng: Chúng nó sẽ kính trọng con ta.

38 Nhưng khi bọn trồng nho thấy con đó, thì nói với nhau rằng: Người nầy là kẻ kế tự đây; hè! hãy giết nó đi, và chiếm lấy phần gia tài nó.

39 Họ bèn bắt con ấy, quăng ra ngoài vườn nho, và giết đi.

40 Vậy, khi người chủ vườn đến, thì sẽ xử với bọn làm vườn ấy thể nào?

41 Chúng trả lời rằng: Người chủ sẽ diệt đồ hung ác ấy cách khổ sở, và cho bọn trồng nho khác mướn vườn ấy, là kẻ sẽ nộp hoa lợi lúc đến mùa.

42 Đức Chúa Jêsus phán rằng: Các ngươi há chưa hề đọc lời trong Kinh Thánh: Hòn đá đã bị người xây nhà bỏ ra, Trở nên đá đầu góc nhà; Ay là một sự lạ trước mắt chúng ta, hay sao?

43 Bởi vậy, ta phán cùng các ngươi, nước Đức Chúa Trời sẽ cất khỏi các ngươi, và cho một dân khác là dân sẽ có kết quả của nước đó.

44 Kẻ nào rơi trên hòn đá ấy sẽ bị giập nát, còn kẻ nào bị đá ấy rớt nhằm thì sẽ tan tành như bụi.

45 Các thầy tế lễ cả và người Pha-ri-si nghe những lời ví dụ đó, thì biết Ngài nói về mình.

46 Họ bèn tìm cách để bắt Ngài; song sợ thiên hạ vì thiên hạ tôn Ngài là đấng tiên tri.