1 Alors Bildad Suhite prit la parole, et dit :

2 Jusqu'à quand parleras-tu ainsi, et les paroles de ta bouche seront-elles comme un vent impétueux?

3 Le [Dieu] Fort renverserait-il le droit, et le Tout-puissant renverserait-il la justice?

4 Si tes enfants ont péché contre lui, il les a aussi livrés en la main de leur crime.

5 [Mais] si tu recherches le [Dieu] Fort de bon matin, et que tu demandes grâce au Tout-puissant;

6 Si tu es pur et droit, certainement il se réveillera pour toi, et fera prospérer la demeure de ta justice.

7 Et ton commencement aura été petit, mais ta dernière condition sera beaucoup accrue.

8 Car, je te prie, enquiers-toi des générations précédentes, et applique-toi à t'informer soigneusement de leurs pères.

9 Car nous ne sommes que du jour d'hier, et nous ne savons rien; parce que nos jours sont sur la terre comme une ombre.

10 Ceux-là ne t'enseigneront-ils pas, ne te parleront-ils pas, et ne tireront-ils pas des discours de leur cœur?

11 Le jonc montera-t-il sans qu'il y ait du limon? l'herbe des marais croîtra-t-elle sans eau?

12 Ne se flétrira-t-elle pas même avant toute herbe, bien qu'elle soit encore en sa verdure, et qu'on ne la cueille point?

13 Il en sera ainsi des voies de tous ceux qui oublient le [Dieu] Fort; et l'espérance de l'hypocrite périra.

14 Son espérance sera frustrée, et sa confiance sera [comme] une toile d'araignée.

15 Il s'appuiera sur sa maison, et elle n'aura point de fermeté; il la saisira de la main, et elle ne demeurera point debout.

16 Mais [l'homme intègre] est plein de vigueur étant exposé au soleil, et ses jets poussent par dessus son jardin.

17 Ses racines s'entrelacent près de la fontaine, et il embrasse le bâtiment de pierre.

18 Fera-t-on qu'il ne soit plus en sa place, et que [le lieu où il était] le renonce, [en lui disant] : Je ne t'ai point vu?

19 Voilà, quelle est la joie qu'il a de sa voie, même il en germera d'autres de la poussière.

20 Voilà, le [Dieu] Fort ne rejette point l'homme intègre; mais il ne soutient point la main des méchants.

21 De sorte qu'il remplira ta bouche de ris, et tes lèvres de chants d'allégresse.

22 Ceux qui te haïssent seront revêtus de honte, et le tabernacle des méchants ne sera plus.

1 Binh-đát, người Su -a, bèn đáp lời, mà rằng:

2 Ong sẽ nói các điều ấy đến bao giờ, Và lời của miệng ông sẽ giống như gió bão đến chừng nào?

3 Đức Chúa Trời há thiên đoán ư? Đấng toàn năng há trái phép công bình sao?

4 Nếu con cái ông có phạm tội cùng Ngài, Thì Ngài đã phó chúng nó vào quyền tội ác của chúng nó.

5 Nếu ông cẩn thận tìm kiếm Đức Chúa Trời, Cầu khẩn cùng Đấng toàn năng,

6 Nếu ông thanh sạch và ngay thẳng, Quả thật bây giờ Ngài sẽ tỉnh thức vì ông, Và làm cho nhà công bình ông được hưng thạnh.

7 Dầu ban sơ ông vốn nhỏ mọn, Thì sau rốt sẽ nên trọng đại.

8 Xin hãy hỏi dòng dõi đời xưa, Khá chăm chỉ theo sự tìm tòi của các tổ tiên.

9 (Vì chúng ta mới có hôm qua, và chẳng biết gì; Bởi các ngày chúng ta trên đất khác nào một cái bóng);

10 Chớ thì chúng sẽ chẳng dạy ông, nói chuyện với ông, Và do nơi lòng mình mà đem ra những lời lẽ sao?

11 Sậy há mọc nơi chẳng bưng bàu ư? Lác há mọc lên không có nước sao?

12 Khi còn xanh tươi chưa phải phát, Thì đã khô trước các thứ cỏ khác.

13 Đường lối kẻ quên Đức Chúa Trời là như vậy: Sự trông cậy kẻ không kính sợ Đức Chúa Trời sẽ hư mất;

14 Nơi người nương nhờ sẽ bị truất, Điều người tin cậy giống như váng nhện.

15 Người ấy nương tựa vào nhà mình, song nhà không vững chắc; Người níu lấy nó, nhưng nó chẳng đứng chịu nổi.

16 Trước mặt trời, nó xanh tươi. Nhành lá che phủ vườn nó.

17 Rễ nó quấn trên đống đá, Nó mọc xỉa ra giữa đá sỏi;

18 Nếu nó bị nhổ khỏi chỗ nó, Thì chỗ ấy bèn từ chối nó, mà rằng: Ta chẳng hề thấy ngươi!

19 Kìa, ấy là sự vui sướng về đường lối nó; Sẽ có loài khác từ đất nảy ra.

20 Kìa, Đức Chúa Trời chẳng từ bỏ người trọn vẹn, Cũng không giúp đỡ kẻ hung ác.

21 Song Chúa sẽ còn làm cho miệng ông được đầy vui cười; Và môi ông tràn ra tiếng reo mừng.

22 Những kẻ ghét ông sẽ bị hổ thẹn bao phủ, Và nhà trại của kẻ ác sẽ chẳng còn.