1 Then answered Eliphaz the Temanite, and said,

2 Can a man be profitable unto God?

Surely he that is wise is profitable unto himself.

3 Is it any pleasure to the Almighty, that thou art righteous?

Or is it gain to him, that thou makest thy ways perfect?

4 Is it for thy fear of him that he reproveth thee,

That he entereth with thee into judgment?

5 Is not thy wickedness great?

Neither is there any end to thine iniquities.

6 For thou hast taken pledges of thy brother for nought,

And stripped the naked of their clothing.

7 Thou hast not given water to the weary to drink,

And thou hast withholden bread from the hungry.

8 But as for the mighty man, he had the earth;

And the honorable man, he dwelt in it.

9 Thou hast sent widows away empty,

And the arms of the fatherless have been broken.

10 Therefore snares are round about thee,

And sudden fear troubleth thee,

11 Or darkness, so that thou canst not see,

And abundance of waters cover thee.

12 Is not God in the height of heaven?

And behold the height of the stars, how high they are!

13 And thou sayest, What doth God know?

Can he judge through the thick darkness?

14 Thick clouds are a covering to him, so that he seeth not;

And he walketh on the vault of heaven.

15 Wilt thou keep the old way

Which wicked men have trodden?

16 Who were snatched away before their time,

Whose foundation was poured out as a stream,

17 Who said unto God, Depart from us;

And, What can the Almighty do for us?

18 Yet he filled their houses with good things:

But the counsel of the wicked is far from me.

19 The righteous see it, and are glad;

And the innocent laugh them to scorn,

20 Saying, Surely they that did rise up against us are cut off,

And the remnant of them the fire hath consumed.

21 Acquaint now thyself with him, and be at peace:

Thereby good shall come unto thee.

22 Receive, I pray thee, the law from his mouth,

And lay up his words in thy heart.

23 If thou return to the Almighty, thou shalt be built up,

If thou put away unrighteousness far from thy tents.

24 And lay thou thy treasure in the dust,

And the gold of Ophir among the stones of the brooks;

25 And the Almighty will be thy treasure,

And precious silver unto thee.

26 For then shalt thou delight thyself in the Almighty,

And shalt lift up thy face unto God.

27 Thou shalt make thy prayer unto him, and he will hear thee;

And thou shalt pay thy vows.

28 Thou shalt also decree a thing, and it shall be established unto thee;

And light shall shine upon thy ways.

29 When they cast thee down, thou shalt say, There is lifting up;

And the humble person he will save.

30 He will deliver even him that is not innocent:

Yea, he shall be delivered through the cleanness of thy hands.

1 Ê-li-pha, người Thê-man, bèn đáp rằng:

2 Loài người có ích lợi chi cho Đức Chúa Trời chăng? Người khôn ngoan chỉ ích lợi cho chính mình mình mà thôi.

3 Dầu ông công bình, Đấng Toàn năng có vui chi chăng? tánh hạnh ông trọn vẹn, ấy được ích lợi gì cho Ngài sao?

4 Có phải vì Ngài sợ ông nên Ngài trách phạt, Và xét đoán ông chăng?

5 Sự dữ của ông há chẳng phải lớn sao? Các tội ác ông há không phải vô cùng ư?

6 Vì ông đã lấy của cầm của anh em mình vô cớ, Và lột quần áo của kẻ bị trần truồng.

7 Ong không cho kẻ khát xin nước uống, Chẳng ban cho người đói bánh ăn.

8 Còn người cường thạnh, đất tất thuộc về người; Ai được nể vì đã ở tại đó.

9 Ong có đuổi kẻ góa bụa đi tay không, Bẻ gãy nơi nương nhờ của kẻ mồ côi.

10 Bởi cớ ấy, ông bị bẫy bao vây, Và sự kinh khủng thình lình làm ông rối cực;

11 Hoặc tối tăm ngăn cản cho ông không thấy, Và nước tràn chìm ngập ông.

12 Đức Chúa Trời há chẳng phải cao như các từng trời cao kia sao? Hãy xem chót các ngôi sao: cao biết bao nhiêu!

13 Còn ông nói: Đức Chúa Trời biết điều gì? Ngài có thể xét đoán ngang qua tăm tối đen kịch sao?

14 Đám mây mịt mịt che phủ Ngài, nên Ngài chẳng thấy; Ngài bước đi trên bầu các từng trời.

15 Ong sẽ giữ theo lối xưa, Mà các kẻ gian ác đã đi sao?

16 Chúng nó bị truất diệt trước kỳ định, Cái nền họ bị dòng nước đánh trôi đi;

17 Chúng nó nói với Đức Chúa Trời rằng: Chúa hãy lìa khỏi chúng tôi; Lại rằng: Đấng Toàn năng sẽ làm được gì cho chúng ta?

18 Dẫu vậy, Ngài có làm cho nhà họ đầy vật tốt: Nguyện các mưu chước kẻ ác hãy cách xa tôi!

19 Người công bình thấy điều đó, và vui mừng; Còn người vô tội sẽ nhạo báng chúng nó, mà rằng:

20 Kẻ dấy lên cùng chúng tôi quả hẳn bị diệt, Và kẻ sót lại của chúng lửa đã thiêu đốt đi.

21 Ay vậy, ông hãy hòa thuận với Ngài. Hãy ở bình an: nhờ đó phước hạnh sẽ giáng cho ông.

22 Hãy nhận lãnh luật pháp từ nơi miệng của Ngài. Và để các lời Ngài vào lòng của mình.

23 Nếu ông trở lại cùng Đấng Toàn năng, tất ông sẽ được lập lại. Nếu ông trừ bỏ sự gian ác khỏi trại mình,

24 Ném bửu vật mình vào bụi đất, Và quăng vàng Ô phia giữa các hòn đá của khe,

25 Thì Đấng Toàn năng sẽ là bửu vật của ông, Ngài sẽ là bạc quí cho ông.

26 Vì bấy giờ, ông sẽ được vui sướng nơi Đấng Toàn năng, Và được ngước mắt lên cùng Đức Chúa Trời.

27 Tôi sẽ cầu khẩn cùng Ngài, Ngài sẽ nghe lời mình, Và ông sẽ trả xong lời khẩn nguyện mình.

28 Nếu ông nhứt định việc gì, việc ấy chắc sẽ được thành; Anh sáng sẽ chói trên đường lối mình.

29 Khi người ta gây cho mình bị hạ xuống, thì ông sẽ nói rằng: Hãy chổi lên! Còn kẻ khiêm nhường Đức Chúa Trời sẽ cứu rỗi;

30 Đến đỗi Ngài sẽ giải cứu kẻ có tội; Thật, kẻ ấy sẽ nhờ sự thanh sạch của tay ông mà đước cứu.