1 Canst thou draw out leviathan with a fishhook?
Or press down his tongue with a cord?
2 Canst thou put a rope into his nose?
Or pierce his jaw through with a hook?
3 Will he make many supplications unto thee?
Or will he speak soft words unto thee?
4 Will he make a covenant with thee,
That thou shouldest take him for a servant for ever?
5 Wilt thou play with him as with a bird?
Or wilt thou bind him for thy maidens?
6 Will the bands of fishermen make traffic of him?
Will they part him among the merchants?
7 Canst thou fill his skin with barbed irons,
Or his head with fish-spears?
8 Lay thy hand upon him;
Remember the battle, and do so no more.
9 Behold, the hope of him is in vain:
Will not one be cast down even at the sight of him?
10 None is so fierce that he dare stir him up;
Who then is he that can stand before me?
11 Who hath first given unto me, that I should repay him?
Whatsoever is under the whole heaven is mine.
12 I will not keep silence concerning his limbs,
Nor his mighty strength, nor his goodly frame.
13 Who can strip off his outer garment?
Who shall come within his jaws?
14 Who can open the doors of his face?
Round about his teeth is terror.
15 His strong scales are his pride,
Shut up together as with a close seal.
16 One is so near to another,
That no air can come between them.
17 They are joined one to another;
They stick together, so that they cannot be sundered.
18 His sneezings flash forth light,
And his eyes are like the eyelids of the morning.
19 Out of his mouth go burning torches,
And sparks of fire leap forth.
20 Out of his nostrils a smoke goeth,
As of a boiling pot and burning rushes.
21 His breath kindleth coals,
And a flame goeth forth from his mouth.
22 In his neck abideth strength,
And terror danceth before him.
23 The flakes of his flesh are joined together:
They are firm upon him; they cannot be moved.
24 His heart is as firm as a stone;
Yea, firm as the nether millstone.
25 When he raiseth himself up, the mighty are afraid:
By reason of consternation they are beside themselves.
26 If one lay at him with the sword, it cannot avail;
Nor the spear, the dart, nor the pointed shaft.
27 He counteth iron as straw,
And brass as rotten wood.
28 The arrow cannot make him flee:
Sling-stones are turned with him into stubble.
29 Clubs are counted as stubble:
He laugheth at the rushing of the javelin.
30 His underparts are like sharp potsherds:
He spreadeth as it were a threshing-wain upon the mire.
31 He maketh the deep to boil like a pot:
He maketh the sea like a pot of ointment.
32 He maketh a path to shine after him;
One would think the deep to be hoary.
33 Upon earth there is not his like,
That is made without fear.
34 He beholdeth everything that is high:
He is king over all the sons of pride.
1 (40-20) Ngươi có thể câu sấu với lưỡi câu, Và dùng dây mà xỏ lưỡi nó chăng?
2 (40-21) Có thể xỏ một sợ mây qua mũi nó, Và soi hàm nó bằng một cái móc ư?
3 (40-22) Nó há sẽ cầu ơn nhiều cùng ngươi, Và nói với ngươi những lời êm ái sao?
4 (40-23) Nó sẽ lập giao ước với ngươi, Để ngươi bắt nó làm tôi mọi đời đời chớ?
5 (40-24) Ngươi há sẽ chơi giỡn với nó như với một con chim, Cột nó cho các con gái nhỏ mình chơi hay sao?
6 (40-25) Bọn thợ câu sẽ bán nó không? Phân phát nó cho các lái buôn chăng?
7 (40-26) Ngươi có thể lấy cái đọc đâm đầy da nó, Dùng lao phóng cá mà găm đầy đầu nó chăng?
8 (40-27) Hãy thử tra tay ngươi trên mình nó: Về sau khá nhớ việc tranh đấu, chớ hề làm hại ai nữa!
9 (40-28) Kìa, sự trông bắt nó được bèn mất hết; Chỉ thấy tướng dạng nó, người ta liền rụng rời đi.
10 (41 -1) Chẳng ai đủ gan dám trêu chọc nó; Vậy, ai sẽ đứng ở trước mặt ta cho nổi?
11 (41 -2) Ai ban cho ta trước đã, mà ta phải trả lại cho? Phàm vật cho ở dưới trời đều thuộc về ta.
12 (41 -3) Ta hẳn sẽ nói về các chi thể nó, Về sức lực nó, và sự tốt đẹp của hình trạng nó.
13 (41 -4) Có ai lột được áo choàng của nó không? Có ai vào trong hàm đôi của nó được chăng?
14 (41 -5) Ai sẽ mở cửa họng nó ra? Sự kinh khủng vây chung quanh răng nó.
15 (41 -6) Nó có oai hùng vì cớ các hàng khiên của nó, Bằng thẳng dính khằn nhau như được niêm phong;
16 (41 -7) Cái nầy đụng với cái khác, Đến đỗi gió chẳng lọt qua được.
17 (41 -8) Cái nầy hàng lại với cái kia, Dính với nhau, không hề rời rã.
18 (41 -9) Sự nhảy mũi nói giăng ánh sáng ra, Hai con mắt nó khác nào mí mắt của rạng đông.
19 (41-10) Những ngọn lửa nhoáng từ miệng nó, Và các đám lửa phun ra.
20 (41-11) Từ lỗ mũi nó khói bay ra, Như của một nồi sôi, có chụm sậy ở dưới.
21 (41-12) Hơi thở nó làm hừng cháy than, Một ngọn lửa ra từ miệng nó.
22 (41-13) Trong cổ nó có mãnh lực, Và sự kinh khiếp nhảy múa trước mặt nó.
23 (41-14) Các yếm thịt nó dính chắn nhau, Nó như đúc liền trên thân nó, không hề chuyển động.
24 (41-15) Trái tim nó cứng như đá, Cứng khác nào thớt cối dưới.
25 (41-16) Khi nó chổi dậy, các kẻ anh hùng đều run sợ; Vì bắt kinh hãi nên chạy trốn đi.
26 (41-17) Khi người ta lấy gươm đâm nó, gươm chẳng hiệu chi, Dẫu cho giáo, cái dọc, hay là lao phóng cũng vậy.
27 (41-18) Nó coi sắt khác nào rơm cỏ, Và đồng như thể cây mục.
28 (41-19) Mũi tên không làm cho nó chạy trốn; Đá trành với nó khác nào cây rạ,
29 (41-20) Nó cũng xem gậy như rạ, Cười nhạo tiếng vo vo của cây giáo.
30 (41-21) Dưới bụng nó có những miểng nhọn, Nó dường như trương bừa trên đất bùn.
31 (41-22) Nó làm cho vực sâu sôi như một cái nồi; Khiến biển trở thành như hũ dầu xức,
32 (41-23) Và bỏ lại sau nó đường cày đi sáng sủa; Người ta có lẽ tưởng rằng vực sâu là tóc bạc.
33 (41-24) Tại thế thượng, chẳng có vật chi giống như nó; Nó được dựng nên để không sợ gì hết.
34 (41-25) Nó nhìn xem các vật cao lớn; Nó làm vua của các loài thú kiêu ngạo.