1 "但现在, 我的仆人雅各, 我所拣选的以色列啊! 你要听。

2 那创造你, 从母胎里就塑造了你, 又要帮助你的耶和华这样说: 我的仆人雅各啊! 我所拣选的耶书仑啊! 你不要惧怕。

3 因为我要把水浇灌干渴之处, 把河水浇灌干旱之地; 我必把我的灵浇灌你的后裔, 把我的福降给你的子孙。

4 他们要像从草中生长起来, 又像溪水旁的柳树。

5 这个必说: ‘我是属耶和华的’; 那个也必以雅各的名称呼自己; 另一个必亲手写上‘我是属耶和华的’, 并且要以以色列的名字替自己命名。"

6 耶和华以色列的王、以色列的救赎主、万军之耶和华这样说: "我是首先的, 我是末后的; 除我以外, 再没有真神。

7 谁像我呢?让他宣告, 让他述说, 又在我面前陈明吧! 自从我设立古时的子民, 未来的事和将要发生的事, 让他们把它们述说出来吧!

8 你们不要惊惶, 也不要惧怕。我不是老早就说了给你们听, 告诉了你们吗?你们就是我的见证人。除我以外, 还有真神吗?没有别的磐石; 我一个也不知道。"

9 制造偶像的人, 尽都是虚空的, 他们所喜爱的, 都没有益处。他们的见证人, 一无所见, 一无所知, 以致他们蒙羞。

10 谁制造神像, 或铸造偶像, 不想得到益处呢?

11 看哪! 所有与它同伙的都必蒙羞; 工匠也不过是人罢了。让他们都集合起来, 都站立起来; 让他们都惧怕, 都一同蒙羞。

12 铁匠先用工具在铁上雕刻, 然后在火炭中加工, 再用锤子把铁锤成形状, 用他有力的膀臂锤成。他若饥饿, 就没有力量; 他若不喝水, 就疲乏。

13 木匠拉线, 用笔画出轮廓, 用刨子刨平, 用圆规画出模样, 做成人的形状, 有人一般的美丽, 好住在庙里。

14 他为自己砍伐香柏树, 或选取榆树和橡树, 让它在树林中长起来; 他栽种松树, 让雨水使它长大。

15 人可以用这树作燃料, 可以拿来生火取暖, 又可以烧着烤饼; 人竟然用它做神像敬拜, 他做了雕刻的偶像, 又向它叩拜。

16 他把木头的一半放在火里燃烧; 在上面烤肉; 吃了烤肉, 并且吃饱了, 就自己烤火取暖, 说: "哈哈! 我暖和了, 我看见火了。"

17 他用剩下来的一半做了一个神像, 就是他雕刻的偶像, 他向它俯伏, 向它敬拜, 又向它祷告, 说: "求你救我, 因为你是我的神。"

18 他们并不知道, 也不明白; 因为耶和华闭住他们的眼睛, 使他们不能看见, 塞住他们的心, 使他们不能明白。

19 没有人细心思想, 也没有人有知识有聪明说: "我把木头的一半放在火里燃烧, 我也在炭火上烘过饼, 烤过肉吃, 剩下的, 我却用来做了一个可憎之物, 我要向木头叩拜吗?"

20 他所追求的只是灰尘, 被迷惑了的心使他偏离正道了; 他不能救自己, 也不会说: "在我的右手中不是有个假神吗?"

21 雅各和以色列啊! 要记念这些话, 因为你是我的仆人。我造了你, 是要你作我的仆人; 以色列啊! 你必不会被我忘记。

22 我涂抹了你的过犯, 像密云消散; 我涂抹了你的罪恶, 如薄云灭没, 你当归向我, 因为我救赎了你。

23 诸天啊! 你们要欢呼, 因为耶和华作成了这事。地的深处啊! 你们要吶喊。群山啊! 你们要发声欢呼。树林和其中所有的树啊! 你们都当这样。因为耶和华救赎了雅各, 他要借着以色列使自己得荣耀。

24 你的救赎主, 就是那在母胎中就造了你的耶和华这样说: "我耶和华是创造万物的, 我是独自展开诸天, 铺张大地的。

25 我使说假话者的兆头失效, 使占卜者都变成愚昧人; 我使有智慧的人后退, 使他们的知识变为愚拙。

26 我使我仆人的话实现, 使我使者的谋算成就。我对耶路撒冷说: ‘你必有人居住。’对犹大的城镇说: ‘你们要再被建造起来, 至于其中的废墟, 我必重建它们。’

27 我对深渊说: ‘你干了吧, 我必使你的江河干涸! ’

28 我对古列说: ‘我的牧人; 他必成就我所喜悦的一切。’他要对耶路撒冷说: ‘你必被重建起来! ’他必对圣殿说: ‘你的根基要奠定! ’"

1 Bây giờ, hỡi Gia-cốp, tôi tớ ta, hỡi Y-sơ-ra-ên mà ta đã chọn, hãy nghe!

2 Đức Giê-hô-va, là Đấng đã làm nên ngươi, đã gây nên ngươi từ trong lòng mẹ, và sẽ giúp đỡ ngươi, phán như vầy: Hỡi Gia-cốp, tôi tớ ta, và Giê-su-run mà ta đã chọn, đừng sợ chi;

3 vì ta sẽ rót nước trên kẻ khát, cho suối chảy nơi đất khô. Ta sẽ đổ Thần ta trên dòng dõi ngươi, và phước lành ta trên những kẻ ra từ ngươi.

4 Chúng nó sẽ nẩy nở giữa đám cỏ, như cây liễu dưa dòng nước. Người nầy sẽ nói rằng: Ta thuộc về Đức Giê-hô-va; người kia xưng

5 mình bằng danh của Gia-cốp, kẻ khác nữa lấy tay mình viết rằng: Ta thuộc về Đức Giê-hô-va, và xưng mình bằng danh Y-sơ-ra-ên.

6 Đức Giê-hô-va, là Vua và Đấng Cứu chuộc của Y-sơ-ra-ên, là Đức Giê-hô-va vạn quân, phán như vầy: Ta là đầu tiên và cuối cùng; ngoài ta không có Đức Chúa Trời nào khác.

7 Ai là kẻ kêu gọi như ta, rao bảo và phán truyền điều đó từ khi ta đã lập dân tộc xưa nầy? thì hãy rao truyền sự mai sau và điều chi sẽ xảy đến!

8 Chớ kinh hãi và cũng đừng bối rối. Từ thuở đó ta há chẳng từng rao ra cho các ngươi biết sao? Các ngươi làm chứng cho ta. Ngoài ta có Đức Chúa Trời nào khác không? Thật, chẳng có Vầng Đá nào khác; ta không biết đến!

9 Những thợ chạm tượng đều là hư vô, việc họ rất ưa thích chẳng có ích gì. Những kẻ làm chứng của họ không thấy và không biết, để họ mang xấu hổ.

10 Ai là kẻ tạo một vì thần, đúc một tượng, mà không có ích chi?

11 Nầy, mọi kẻ làm bạn về việc đó sẽ bị nhục, những thợ đó chẳng qua là loài người! Họ hãy nhóm lại hết thảy và đứng lên! Chắc sẽ cùng nhau bị kinh hãi và xấu hổ.

12 Thợ rèn lấy một thỏi sắt nướng trên than lửa; dùng búa mà đập, dùng cánh tay mạnh mà làm; mặc dầu đói và kém sức; không uống nước và kiệt cả người.

13 Thợ mộc giăng dây; dùng phấn mà gạch; đẽo bằng cái chàng, đo bằng cái nhíp; làm nên tượng người, giống hình người tốt đẹp, để ở trong một cái nhà.

14 Lại đi đốn cây bách; lấy cây lật, cây dẽ, mà mình đã chọn trong các thứ cây trên rừng; trồng cây thông, mưa xuống làm cho lớn lên.

15 Gỗ ấy người ta sẽ dùng mà chụm, lấy về mà sưởi. Cùng dùng để dun lửa hấp bánh; lại cũng lấy mà làm một vì thần, rồi thờ lạy nó, làm nó nên một tượng chạm mà quì lạy trước mặt nó.

16 Họ chụm đi phân nửa trong lửa, còn phân nửa thì dùng mà nướng thịt, ăn cho no; hoặc sưởi cho ấm, và nói rằng: Hà, nầy ta sưởi đây; ta thấy ngọn lửa!

17 Đoạn, gỗ còn thừa lại, làm một vì thần, tức là tượng chạm mình; cúi mình trước mặt nó mà thờ lạy, cầu nguyện nó mà rằng: Xin giải cứu tôi, vì ngài là thần của tôi!

18 Những người ấy không biết và không suy xét; vì mắt họ nhắm lại để đừng thấy, lòng họ lấp đi để đừng hiểu.

19 Trong bọn họ chẳng ai suy đi nghĩ lại, chẳng ai có sự thông biết khôn sáng mà nói rằng: Ta đã lấy phân nửa mà chụm; đã hấp bánh trên lửa than; đã quay thịt và ăn rồi; còn thừa lại, ta dùng làm một vật gớm ghiếc sao? Ta lại đi cúi mình lạy một gốc cây sao?

20 Người đó ăn tro, lòng mê muội đã làm cho lìa bỏ đường, chẳng có thể tự cứu linh hồn mình, hay là nói rằng: Trong tay hữu ta há chẳng phải là đồ giả dối sao?

21 Hỡi Gia-cốp, hỡi Y-sơ-ra-ên, hãy nhớ các điều nầy! Vì ngươi là tôi tớ ta. Ta đã gây nên ngươi; hỡi Y-sơ-ra-ên, ngươi là tôi tớ ta, ta sẽ không quên ngươi!

22 Ta đã xóa sự phạm tội ngươi như mây đậm, và tội lỗi ngươi như đám nây. Hãy trở lại cùng ta, vì ta đã chuộc ngươi.

23 Hỡi các từng trời, hãy hát vui mừng vì Đức Giê-hô-va đã làm hoàn thành! Hỡi các nơi sâu dưới đất, hãy reo la! Hỡi các núi, rừng cũng mọi cây cối trên rừng, hãy cất tiếng mà hát! vì Đức Giê-hô-va đã chuộc cứu giúp, và sẽ tỏ sự vinh hiển Ngài ra trong Y-sơ-ra-ên.

24 Đức Giê-hô-va, là Đấng Cứu chuộc ngươi, đã gây nên ngươi từ trong lòng mẹ, phán như vầy: Ta là Đức Giê-hô-va, đã làm nên mọi vật, một mình ta đã giương các từng trời và trải đất, ai ở cùng ta?

25 Ay chính ta làm trật các điềm của kẻ nói dối, khiến thầy bói nên ngu muội, làm cho kẻ trí tháo lui, biến sự khôn ngoan nó ra dại khờ;

26 Chúa làm ứng nghiệm lời của tôi tớ Ngài; phán về thành Giê-ru-sa-lem rằng: Nó sẽ có người ở; và về các thành của Giu-đa rằng: Nó sẽ được lập lại, ta sẽ dựng lại các nơi hoang vu của nó;

27 phán cùng vực sâu rằng: Hãy khô đi, ta sẽ làm cạn các sông;

28 phán về Si-ru rằng: Nó là người chăn chiên của ta; nó sẽ làm nên mọi sự ta đẹp lòng; lại cũng phán về Giê-ru-sa-lem rằng: Nó sẽ được lập lại, và phán về đền thờ rằng: Nền ngươi sẽ lại lập.