1 Canto dei pellegrinaggi. Di Davide. Se non fosse stato l’Eterno che fu per noi, lo dica pure ora Israele,

2 se non fosse stato l’Eterno che fu per noi, quando gli uomini si levarono contro noi,

3 allora ci avrebbero inghiottiti tutti vivi, quando l’ira loro ardeva contro noi;

4 allora le acque ci avrebbero sommerso, il torrente sarebbe passato sull’anima nostra;

5 allora le acque orgogliose sarebbero passate sull’anima nostra.

6 Benedetto sia l’Eterno che non ci ha dato in preda ai loro denti!

7 L’anima nostra è scampata, come un uccello dal laccio degli uccellatori; il laccio è stato rotto, e noi siamo scampati.

8 Il nostro aiuto è nel nome dell’Eterno, che ha fatto il cielo e la terra.

1 Y-sơ-ra-ên đáng nói: Nếu Đức Giê-hô-va chẳng binh vực chúng ta,

2 Khi loài người dấy nghịch chúng ta, Khi cơn giận họ nổi lên cùng chúng ta,

3 Nếu Đức Giê-hô-va không binh vực chúng ta, At chúng nó đã nuốt sống chúng ta rồi;

4 Nước chắt đánh chìm chúng ta, Dòng tràn qua ngập linh hồn chúng ta,

5 Và những lượn sóng kiêu ngạo Đã trôi trác linh hồn chúng ta rồi.

6 Đáng ngợi khen Đức Giê-hô-va thay, Ngài không phó chúng ta làm mồi cho răng chúng nó!

7 Linh hồn chúng ta thoát khỏi như chim thoát khỏi rập kẻ đánh chim; Rập đã dứt, chúng ta bèn thoát khỏi.

8 Sự tiếp trợ chúng ta ở trong danh Đức Giê-hô-va, Là Đấng đã dựng nên trời và đất.