1 Gióp bèn đáp lời rằng:

2 Các ngươi làm buồn lòng ta đến chừng nào, Và lấy lời giảng luận khiến cực nhọc ta đến bao giờ?

3 Kìa đã mười lần các ngươi quở trách ta, Bạc đãi ta mà không mắc cỡ.

4 Dầu ta có thật lầm lỗi thế nào, Sự lỗi ta vẫn ở nơi ta.

5 Nếu thật các ngươi muốn tự cao đối cùng ta, Lấy sự sỉ nhục ta mà trách móc ta,

6 Vậy, hãy biết rằng ấy Đức Chúa Trời đã đánh đổ ta, Và giang lưới Ngài chung quanh ta.

7 Nầy tôi kêu la về sự hung bạo, song tôi chẳng đặng nhậm lời. Tôi kêu cầu tiếp cứu, bèn không có sự công bình.

8 Chúa có chận đường tôi, tôi chẳng đi qua được. Ngài có để tăm tối trên đường lối tôi.

9 Ngài có bóc lột sự vinh quang tôi, Và cất mão triều khỏi đầu tôi.

10 Ngài có làm đồi tệ tôi tứ phía, và tôi hư mất đi; Ngài rứt nhổ sự trông cậy tôi như cây cối.

11 Ngài cũng nổi thạnh nộ cùng tôi, Cầm tôi là một kẻ cừu địch Ngài.

12 Các đạo binh Ngài đã cùng nhau kéo tới, Đắp đường họ để đến hãm đánh tôi, Và đóng ở chung quanh trại tôi.

13 Ngài khiến các anh em tôi lìa xa tôi, Và những người quen biết tôi trở nên kẻ lạ.

14 Các thân thích đều lìa bỏ tôi, Các mật hữu tôi đã quên tôi.

15 Những kẻ ở trong nhà tôi, và các tớ gái tôi đãi tôi như một khách lạ, Trước mặt chúng, tôi đã trở thành một người ngoài.

16 Tôi gọi kẻ tôi tớ tôi, mà nó không thưa, Dẫu tôi lấy miệng mình nài xin nó cũng vậy.

17 Hơi thở tôi làm gớm ghiếc cho vợ tôi, Và con trai của mẹ tôi ghét lời cầu khẩn tôi.

18 Đến đỗi những đứa trẻ cũng khi tôi; Nếu tôi chổi dậy, chúng nó nhạo báng tôi.

19 Các bạn thân thiết đều gớm ghét tôi, Những người tôi thương mến đã trở nghịch tôi.

20 Xương cốt tôi sát vào da và thịt tôi, Tôi đã thoát được chỉ còn da bọc răng tôi mà thôi.

21 Hỡi các bằng hữu tôi, hãy thương xót tôi, hãy thương xót tôi! Vì tay của Đức Chúa Trời đã đánh tôi.

22 Cớ sao các bạn bắt bớ tôi như Đức Chúa Trời, Và chưa no nê thịt tôi sao?

23 Oi! Chớ chi các lời tôi đã biên chép! Ước gì nó được ghi trong một quyển sách!

24 Chớ gì lấy cây biết bằng sắt và chì, Mà khắc nó trên đá lưu đến đời đời!

25 Còn tôi, tôi biết rằng Đấng cứu chuộc tôi vẫn sống, Đến lúc cuối cùng Ngài sẽ đứng trên đất.

26 Sau khi da tôi, tức xác thịt nầy, đã bị tan nát, Bấy giờ loài xác thịt tôi sẽ xem thấy Đức Chúa Trời;

27 Chánh tôi sẽ thấy Ngài, Mắt tôi sẽ nhìn xem Ngài, chớ chẳng phải kẻ khác: Lòng tôi hao mòn trong mình tôi.

28 Nếu các bạn nói rằng: Chúng ta sẽ khuấy rầy người làm sao? Và rằng căn nguyên tai họa vốn tìm tại trong tôi,

29 Khá sợ mũi gươm, Vì gươm là một khí giới hung tàn phạt tôi gian ác, Để các bạn biết rằng có sự phán xét.

1 И отвечал Иов и сказал:

2 доколе будете мучить душу мою и терзать меня речами?

3 Вот, уже раз десять вы срамили меня и не стыдитесь теснить меня.

4 Если я и действительно погрешил, то погрешность моя при мне остается.

5 Если же вы хотите повеличаться надо мною и упрекнуть меня позором моим,

6 то знайте, что Бог ниспроверг меня и обложил меня Своею сетью.

7 Вот, я кричу: обида! и никто не слушает; вопию, и нет суда.

8 Он преградил мне дорогу, и не могу пройти, и на стези мои положил тьму.

9 Совлек с меня славу мою и снял венец с головы моей.

10 Кругом разорил меня, и я отхожу; и, как дерево, Он исторг надежду мою.

11 Воспылал на меня гневом Своим и считает меня между врагами Своими.

12 Полки Его пришли вместе и направили путь свой ко мне и расположились вокруг шатра моего.

13 Братьев моих Он удалил от меня, и знающие меня чуждаются меня.

14 Покинули меня близкие мои, и знакомые мои забыли меня.

15 Пришлые в доме моем и служанки мои чужим считают меня; посторонним стал я в глазах их.

16 Зову слугу моего, и он не откликается; устами моими я должен умолять его.

17 Дыхание мое опротивело жене моей, и я должен умолять ее ради детей чрева моего.

18 Даже малые дети презирают меня: поднимаюсь, и они издеваются надо мною.

19 Гнушаются мною все наперсники мои, и те, которых я любил, обратились против меня.

20 Кости мои прилипли к коже моей и плоти моей, и я остался только с кожею около зубов моих.

21 Помилуйте меня, помилуйте меня вы, друзья мои, ибо рука Божия коснулась меня.

22 Зачем и вы преследуете меня, как Бог, и плотью моею не можете насытиться?

23 О, если бы записаны были слова мои! Если бы начертаны были они в книге

24 резцом железным с оловом, – на вечное время на камне вырезаны были!

25 А я знаю, Искупитель мой жив, и Он в последний день восставит из праха распадающуюся кожу мою сию,

26 и я во плоти моей узрю Бога.

27 Я узрю Его сам; мои глаза, не глаза другого, увидят Его. Истаевает сердце мое в груди моей!

28 Вам надлежало бы сказать: зачем мы преследуем его? Как будто корень зла найден во мне.

29 Убойтесь меча, ибо меч есть отмститель неправды, и знайте, что есть суд.