1 Ê-li-hu lại cất tiếng mà nói rằng:

2 Hỡi các người khôn ngoan, hãy nghe những lời nói tôi; Ớ kẻ thông sáng, hãy lắng tai nghe tôi;

3 Vì lỗ tai thử những lời nói, Như ổ gà nếm lấy đồ ăn,

4 Chúng ta hãy chọn cho mình điều phải, Chung nhau nhìn biết việc tốt lành.

5 Vì Gióp có nói rằng: "Tôi vốn là công bình, Nhưng Đức Chúa Trời đã cất sự lý đoán tôi.

6 Tuy tôi ngay thẳng, người ta cho tôi là kẻ nói dối; Dẫu tôi không phạm tội, thương tích tôi không chữa lành được."

7 Ai là người giống như Gióp? Người uống lời nhạo báng như thể nước;

8 Người kết bạn với kẻ làm hung nghiệt, Và đồng đi với người gian ác?

9 Vì người có nói rằng: "Chẳng ích lợi chi cho loài người Tìm kiếm điều vui thích mình nơi Đức Chúa Trời."

10 Vì vậy, hỡi người thông sáng, hãy nghe tôi: Đức Chúa Trời chẳng hề hành ác, Đấng Toàn năng không bao giờ làm hung nghiệt.

11 Ngài báo ứng loài người tùy công việc mình làm, Khiến mỗi người tìm được lại chiếu theo tánh hạnh mình.

12 Quả thật Đức Chúa Trời không làm ác, Đấng Toàn năng chẳng trái phép công bình.

13 Ai giao cho Ngài trách nhậm coi sóc trái đất? Ai đặt Ngài cai trị toàn thế gian?

14 Nếu Ngài chỉ lo tưởng đến chính mình Ngài, Thâu lại về mình thần linh và hơi thở của Ngài,

15 Thì các loài xác thịt chắc chết chung nhau hết, Và loài người trở vào bụi đất.

16 Nếu ông có sự thông sáng, hãy nghe điều nầy; Khá lắng tai nghe tiếng lời nói của tôi.

17 Chớ thì người nào ghét sự công bình sẽ được cai trị sao? Ong há dám lên án cho Đấng công bình cao cả ư?

18 Há có nên nói với vua rằng: "Đồ xấu xa nà?" Hay là nói với người tước vị rằng: "Kẻ ác nghiệp mầy?"

19 Phương chi Đấng chẳng tư vị những vương tử, Chẳng xem kẻ giàu trọng hơn kẻ nghèo; Bởi chúng hết thảy là công việc của tay Ngài.

20 Trong giây phút, giữa ban đêm, chúng đều chết; Bá tánh xiêu tó và qua mất đi, Các kẻ cường quyền bị cất đi, không phải bởi tay loài người.

21 Vì mắt Đức Chúa Trời xem xét đường lối loài người, Ngài nom các bước họ.

22 Chẳng có tối tăm mù mịt nào Cho kẻ làm ác ẩn núp mình được.

23 Khi Đức Chúa Trời phán xét loài người, Thì chẳng cần khiến họ đến trước mặt Ngài hai lần đặng tra xét.

24 Ngài hủy phá kẻ cường quyền không cần tra soát, Rồi lập kẻ khác thế vào cho;

25 Bởi vì Chúa biết các công việc chúng, Đánh đổ chúng ban đêm, và chúng bị diệt đi.

26 Chúa hành hại họ như người ác, Có kẻ khác xem thấy;

27 Bởi vì chúng có xây bỏ theo Chúa, Không kể đến các đường lối Ngài.

28 Chúng làm cho tiếng kẻ nghèo thấu đến Chúa, Và Chúa nghe tiếng kêu la của kẻ bị gian truân.

29 Khi Ngài ban cho bình an, ai sẽ làm cho rối loạn? Khi Ngài ẩn mắt mình, ai có thể thấy Ngài? Ngài làm như vậy hoặc cho dân tộc nào, hoặc cho người nào,

30 Hầu ngăn trở kẻ gian ác cai trị, Và không ai gài bẫy cho dân sự.

31 Vì có người nào bao giờ nói với Đức Chúa Trời rằng: "Tôi đã mang chịu sửa phạt tôi, tôi sẽ không làm ác nữa;

32 Điều chi tôi chẳng thấy, xin Chúa chỉ dạy cho tôi; Nếu tôi có làm ác, tôi sẽ chẳng làm lại nữa?

33 Đức Chúa Trời há cứ theo ý tưởng ông mà báo ứng ông sao? Vì ông có bỏ sự báo ứng của Chúa, nên ông phải chọn lựa lấy, chớ chẳng phải tôi; Vậy nên điều ông biết, hãy nói đi.

34 Những người thông sáng, và mỗi người khôn ngoan đương nghe tôi, Sẽ nói với tôi rằng:

35 "Gióp nói cách không hiểu biết, Và lời của người thiếu sự thông sáng."

36 Tôi nguyện cho Gióp bị thử thách đến cùng, Bởi vì người có đáp lời như kẻ ác;

37 Người có thêm sự phản nghịch vào tội lỗi mình, Vỗ tay mình tại giữa chúng tôi, Và càng thêm lời nói nghịch Đức Chúa Trời.

1 И продолжал Елиуй и сказал:

2 выслушайте, мудрые, речь мою, и приклоните ко мне ухо, рассудительные!

3 Ибо ухо разбирает слова, как гортань различает вкус в пище.

4 Установим между собою рассуждение и распознаем, что хорошо.

5 Вот, Иов сказал: я прав, но Бог лишил меня суда.

6 Должен ли я лгать на правду мою? Моя рана неисцелима без вины.

7 Есть ли такой человек, как Иов, который пьет глумление, как воду,

8 вступает в сообщество с делающими беззаконие и ходит с людьми нечестивыми?

9 Потому что он сказал: нет пользы для человека в благоугождении Богу.

10 Итак послушайте меня, мужи мудрые! Не может быть у Бога неправда или у Вседержителя неправосудие,

11 ибо Он по делам человека поступает с ним и по путям мужа воздает ему.

12 Истинно, Бог не делает неправды и Вседержитель не извращает суда.

13 Кто кроме Его промышляет о земле? И кто управляет всею вселенною?

14 Если бы Он обратил сердце Свое к Себе и взял к Себе дух ее и дыхание ее, –

15 вдруг погибла бы всякая плоть, и человек возвратился бы в прах.

16 Итак, если ты имеешь разум, то слушай это и внимай словам моим.

17 Ненавидящий правду может ли владычествовать? И можешь ли ты обвинить Всеправедного?

18 Можно ли сказать царю: ты – нечестивец, и князьям: вы – беззаконники?

19 Но Он не смотрит и на лица князей и не предпочитает богатого бедному, потому что все они дело рук Его.

20 Внезапно они умирают; среди ночи народ возмутится, и они исчезают; и сильных изгоняют не силою.

21 Ибо очи Его над путями человека, и Он видит все шаги его.

22 Нет тьмы, ни тени смертной, где могли бы укрыться делающие беззаконие.

23 Потому Он уже не требует от человека, чтобы шел на суд с Богом.

24 Он сокрушает сильных без исследования и поставляет других на их места;

25 потому что Он делает известными дела их и низлагает их ночью, и они истребляются.

26 Он поражает их, как беззаконных людей, пред глазами других,

27 за то, что они отвратились от Него и не уразумели всех путей Его,

28 так что дошел до Него вопль бедных, и Он услышал стенание угнетенных.

29 Дарует ли Он тишину, кто может возмутить? скрывает ли Он лице Свое, кто может увидеть Его? Будет ли это для народа, или для одного человека,

30 чтобы не царствовал лицемер к соблазну народа.

31 К Богу должно говорить: я потерпел, больше не буду грешить.

32 А чего я не знаю, Ты научи меня; и если я сделал беззаконие, больше не буду.

33 По твоему ли [рассуждению] Он должен воздавать? И как ты отвергаешь, то тебе следует избирать, а не мне; говори, что знаешь.

34 Люди разумные скажут мне, и муж мудрый, слушающий меня:

35 Иов не умно говорит, и слова его не со смыслом.

36 Я желал бы, чтобы Иов вполне был испытан, по ответам его, свойственным людям нечестивым.

37 Иначе он ко греху своему прибавит отступление, будет рукоплескать между нами и еще больше наговорит против Бога.