1 Bấy giờ, từ giữa cơn gió trốt, Đức Chúa Trời đáp cùng Gióp rằng:

2 Kẻ nầy là ai dám dùng các lời không tri thức, Mà làm cho mờ ám các mưu định ta?

3 Khá thắt lưng người như kẻ dõng sĩ; Ta sẽ hỏi ngươi, ngươi sẽ chỉ dạy cho ta!

4 Khi ta đặt nền trái đất, thì ngươi ở đâu? Nếu ngươi thông sáng, hãy tỏ bày đi.

5 Ai đã định độ lượng nó, Và giăng dây mực trên nó, ngươi có biết chăng?

6 Nền nó đặt trên chi? Ai có trồng hòn đá góc của nó?

7 Trong khi ấy các sao mai đồng hát hòa nhau, Và các con trai Đức Chúa Trời cất tiếng reo mừng.

8 Vả lại, khi biển bể bờ và cất ra khỏi lòng đất, Ai đã lấy các cửa mà ngăn đóng nó lại?

9 Khi ấy ta ban cho nó mây làm áo xống, Lấy tăm tối làm khăn vấn của nó;

10 Ta định giới hạn cho nó, Đặt then chốt và cửa của nó,

11 Mà rằng: Mầy đến đây, chớ không đi xa nữa, Các lượn sóng kiêu ngạo mầy phải dừng lại tại đây!

12 Từ khi ngươi sanh, ngươi há có sai khiến buổi sáng, Và phân định chỗ cho hừng đông,

13 Để nó chiếu đến bốn bề trái đất, Và đuổi rảy kẻ gian ác khỏi nó chăng?

14 Trái đất biến hình như đất sét dưới dấu ấn, Và mọi vật hiện ra trau giồi như bằng áo.

15 Sự sáng đã cất khỏi kẻ ác, Cánh tay chúng nó giơ lên, đã bị gãy rồi.

16 Chớ thì ngươi có thấu đến nguồn của biển sao? Há có bước dưới đáy của vực sâu chăng?

17 Cửa âm phủ há có bày ra trước mặt ngươi chớ? Có thấy các cửa của bóng sự chết chăng?

18 Lằn mắt ngươi có thấu đến nơi khoan khoát minh mông của đất chăng? Nếu ngươi biết các điều đó, hãy nói đi.

19 Con đường dẫn đến nơi ở của ánh sáng là đâu? Còn nơi của tối tăm thì ở đâu?

20 Chớ thì ngươi có thế dẫn nó lại vào địa giới nó sao? Có biết các đường lối của nhà nó ở chăng?

21 Không sai, người biết mà! Vì ngươi đã sanh trước khi ấy, Số ngày ngươi lấy làm nhiều thay

22 Ngươi có vào các kho tuyết chăng? Có thấy nơi chứa mưa đá,

23 Mà ta đã để dành cho thì hoạn nạn, Cho ngày chiến trận và giặc giã chăng?

24 Anh sáng phân ra bởi đường nào, Và gió đông theo lối nào mà thổi ra trên đất?

25 Ai đào kính cho nước mưa chảy, Phóng đường cho chớp nhoáng của sấm sét,

26 Để mưa xuống đất bỏ hoang, Và trên đồng vắng không có người ở;

27 Đặng tưới đất hoang vu, mong quạnh, Và làm cho các chồi cây cỏ mọc lên?

28 Mưa có cha chăng? Ai sanh các giọt sương ra?

29 Nước đá ra bởi lòng của ai? Ai đẻ ra sương móc của trời?

30 Nước đông lại như đá, rồi ẩn bí, Và mặt vực sâu trở thành cứng.

31 Ngươi có thế riết các dây chằng Sao rua lại, Và tách các xiềng Sao cầy ra chăng?

32 Ngươi có thế làm cho các cung Huỳnh đạo ra theo thì, Và dẫn đường cho Bắc đẩu với các sao theo nó chăng?

33 Người có biết luật của các từng trời sao? Có thể lập chủ quyền nó dưới đất chăng?

34 Ngươi có thế cất tiếng mình la lên cùng mây, Khiến cho mưa tuôn xuống thân ngươi chăng?

35 Ngươi có thế thả chớp nhoáng ra, Để nó đi, và đáp với ngươi rằng: Thưa, chúng tôi đây?

36 Ai có đặt khôn ngoan trong lòng, Và ban sự thông sáng cho trí não?

37 Ai nhờ sự khôn ngoan mà đếm được các mây? Khi bụi đất chảy như loài kim tan ra,

38 Và các cục đất dính lại nhau, Ai nghiêng đổ những bình nước của các từng trời?

39 (39 -1) Khi mẹ con sư tử nằm phục nơi hang, Khi rình trong bụi-rậm nó,

40 (39 -2) Há có phải ngươi săn mồi cho sư tử cái, Và làm cho sư tử con đói được no sao?

41 (39 -3) Ai sắm đồ ăn cho quạ, Khi con nhỏ nó kêu la cùng Đức Chúa Trời, Và bay đi đây đó không đồ ăn?

1 Господь отвечал Иову из бури и сказал:

2 кто сей, омрачающий Провидение словами без смысла?

3 Препояшь ныне чресла твои, как муж: Я буду спрашивать тебя, и ты объясняй Мне:

4 где был ты, когда Я полагал основания земли? Скажи, если знаешь.

5 Кто положил меру ей, если знаешь? или кто протягивал по ней вервь?

6 На чем утверждены основания ее, или кто положил краеугольный камень ее,

7 при общем ликовании утренних звезд, когда все сыны Божии восклицали от радости?

8 Кто затворил море воротами, когда оно исторглось, вышло как бы из чрева,

9 когда Я облака сделал одеждою его и мглу пеленами его,

10 и утвердил ему Мое определение, и поставил запоры и ворота,

11 и сказал: доселе дойдешь и не перейдешь, и здесь предел надменным волнам твоим?

12 Давал ли ты когда в жизни своей приказания утру и указывал ли заре место ее,

13 чтобы она охватила края земли и стряхнула с нее нечестивых,

14 чтобы [земля] изменилась, как глина под печатью, и стала, как разноцветная одежда,

15 и чтобы отнялся у нечестивых свет их и дерзкая рука их сокрушилась?

16 Нисходил ли ты во глубину моря и входил ли в исследование бездны?

17 Отворялись ли для тебя врата смерти, и видел ли ты врата тени смертной?

18 Обозрел ли ты широту земли? Объясни, если знаешь все это.

19 Где путь к жилищу света, и где место тьмы?

20 Ты, конечно, доходил до границ ее и знаешь стези к дому ее.

21 Ты знаешь это, потому что ты был уже тогда рожден, и число дней твоих очень велико.

22 Входил ли ты в хранилища снега и видел ли сокровищницы града,

23 которые берегу Я на время смутное, на день битвы и войны?

24 По какому пути разливается свет и разносится восточный ветер по земле?

25 Кто проводит протоки для излияния воды и путь для громоносной молнии,

26 чтобы шел дождь на землю безлюдную, на пустыню, где нет человека,

27 чтобы насыщать пустыню и степь и возбуждать травные зародыши к возрастанию?

28 Есть ли у дождя отец? или кто рождает капли росы?

29 Из чьего чрева выходит лед, и иней небесный, – кто рождает его?

30 Воды, как камень, крепнут, и поверхность бездны замерзает.

31 Можешь ли ты связать узел Хима и разрешить узы Кесиль?

32 Можешь ли выводить созвездия в свое время и вести Ас с ее детьми?

33 Знаешь ли ты уставы неба, можешь ли установить господство его на земле?

34 Можешь ли возвысить голос твой к облакам, чтобы вода в обилии покрыла тебя?

35 Можешь ли посылать молнии, и пойдут ли они и скажут ли тебе: вот мы?

36 Кто вложил мудрость в сердце, или кто дал смысл разуму?

37 Кто может расчислить облака своею мудростью и удержать сосуды неба,

38 когда пыль обращается в грязь и глыбы слипаются?

39 Ты ли ловишь добычу львице и насыщаешь молодых львов,

40 когда они лежат в берлогах или покоятся под тенью в засаде?

41 Кто приготовляет ворону корм его, когда птенцы его кричат к Богу, бродя без пищи?