1 Gióp tiếp nói lẽ luận cao mình, mà rằng:
2 Đức Chúa Trời đã đoạt lấy lý tôi, Đấng Toàn năng khiến linh hồn tôi bị cay đắng, Tôi chỉ sanh mạng của Ngài mà thề rằng:
3 Hễ hơi thở tôi còn ở mình tôi, Và sanh khí của Đức Chúa Trời còn trong lỗ mũi tôi,
4 Quả hẳn môi tôi sẽ chẳng nói sự gian ác, Lưỡi tôi cũng không giảng ra điều giả dối.
5 Khi tôi đoán xét, không thể nào cho các bạn là phải! Cho đến kỳ chết, tôi chẳng hề thôi quả quyết rằng tôi trọn vẹn.
6 Tôi giữ chặt sự công bình mình, không rời bỏ nó; Trọn đời tôi, lòng tôi sẽ chẳng cáo trách tôi.
7 Ước gì cừu địch tôi bị xử như kẻ ác, Và kẻ dấy lên nghịch cùng tôi bị cầm như kẻ trái lẽ công bình.
8 Dầu kẻ ác được tài sản, Đức Chúa Trời cất lấy linh hồn nó đi; Vậy, sự trông cậy kẻ ác là gì?
9 Khi sự hoạn nạn xảy đến cùng hắn, Đức Chúa Trời há sẽ nghe tiếng của hắn sao?
10 Có phải hắn sẽ tìm được sự vui sướng mình nơi Đấng Toàn năng, Và thường thường cầu khẩn Đức Chúa trời sao?
11 Tôi sẽ chỉ dạy cho các bạn việc tay Đức Chúa Trời làm, Không giấu các bạn ý của Đấng Toàn năng.
12 Nầy, chánh các bạn đã thấy điều đó, Vậy, nhơn sao còn có những tư tưởng hư không kia?
13 Này là phần mà Đức Chúa Trời định cho kẻ ác, Và cơ nghiệp của kẻ cường bạo nhận lãnh từ Đấng Toàn năng:
14 Nếu con cái hắn thêm nhiều, ấy để cho gươm giết; Còn dòng dõi hắn ắt không ăn cho no nê được.
15 Kẻ còn sống sót lại của hắn bị sự chết vùi dập, Và người góa bụa hắn sẽ không than khóc.
16 Dẫu hắn có thâu góp bạc tiền như cát bụi, Sắm sửa quần áo nhiều như bùn;
17 Thật hắn sắm sửa, song rồi ra người công bình sẽ mặc lấy, Còn bạc, kẻ vô tội sẽ chia nhau.
18 Người cất nhà mình như ổ sâu trùng, Như chòi mà người giữ vườn nho thường cất.
19 Hắn nằm xuống giàu có, song sẽ chẳng được liệm; Nó mở con mắt ra, bèn chẳng còn nữa.
20 Sự kinh khiếp thình lình áp vào hắn như thể nước lụt; Bão tố đoạt lấy hắn trong lúc ban đêm.
21 Gió đông đem hắn đi, bèn biệt mất; Một luồng dông lớn rứt hắn đi khỏi chổ hắn.
22 Đức Chúa Trời giáng tai vạ trên mình hắn, chẳng thương xót lấy; Hắn rất muốn chạy trốn khỏi tay Ngài.
23 Người ta sẽ vỗ tay mừng về việc hắn; Và hút gió đuổi hắn khỏi chỗ ở của hắn.
1 И продолжал Иов возвышенную речь свою и сказал:
2 жив Бог, лишивший [меня] суда, и Вседержитель, огорчивший душу мою,
3 что, доколе еще дыхание мое во мне и дух Божий в ноздрях моих,
4 не скажут уста мои неправды, и язык мой не произнесет лжи!
5 Далек я от того, чтобы признать вас справедливыми; доколе не умру, не уступлю непорочности моей.
6 Крепко держал я правду мою и не опущу ее; не укорит меня сердце мое во все дни мои.
7 Враг мой будет, как нечестивец, и восстающий на меня, как беззаконник.
8 Ибо какая надежда лицемеру, когда возьмет, когда исторгнет Бог душу его?
9 Услышит ли Бог вопль его, когда придет на него беда?
10 Будет ли он утешаться Вседержителем и призывать Бога во всякое время?
11 Возвещу вам, что в руке Божией; что у Вседержителя, не скрою.
12 Вот, все вы и сами видели; и для чего вы столько пустословите?
13 Вот доля человеку беззаконному от Бога, и наследие, какое получают от Вседержителя притеснители.
14 Если умножаются сыновья его, то под меч; и потомки его не насытятся хлебом.
15 Оставшихся по нем смерть низведет во гроб, и вдовы их не будут плакать.
16 Если он наберет кучи серебра, как праха, и наготовит одежд, как брение,
17 то он наготовит, а одеваться будет праведник, и серебро получит себе на долю беспорочный.
18 Он строит, как моль, дом свой и, как сторож, делает себе шалаш;
19 ложится спать богачом и таким не встанет; открывает глаза свои, и он уже не тот.
20 Как воды, постигнут его ужасы; в ночи похитит его буря.
21 Поднимет его восточный ветер и понесет, и он быстро побежит от него.
22 Устремится на него и не пощадит, как бы он ни силился убежать от руки его.
23 Всплеснут о нем руками и посвищут над ним с места его!